Ma trận cuộc đời - Keanu Reeves - Marc Shapiro
Tác giả: Marc Shapiro
Thể loại: Kỹ năng, Kỹ năng sống
Nhà xuất bản: NXB Dân Trí
MARC SHAPIRO Trần Hoàng Sơn dịch
KEANU REEVES - MA TRẬN CUỘC ĐỜI
FIRST NEWS
NHÀ XUẤT BẢN DÂN TRÍ Số 9 - Ngõ 26 - Phố Hoàng Cầu - Q. Đống Đa - TP. Hà Nội VPGD: Số 347 Đội Cấn - Quận Ba Đình - TP. Hà Nội ĐT: (024). 66860751 - (024). 66860752 Email: nxbdantri@gmail.com Website: nxbdantri.com.vn Chịu trách nhiệm xuất bản: BÙI THỊ HƯƠNG Chịu trách nhiệm nội dung: LÊ QUANG KHÔI Biên tập: Vũ Thị Thu Ngân Bìa & trình bày: Phương Thảo Thực hiện liên kết: CÔNG TY TNHH VĂN HÓA SÁNG TẠO TRÍ VIỆT (First News) Địa chỉ: 11H Nguyễn Thị Minh Khai, Q. 1, TP. HCM
In 5.000 cuốn, khổ 14,5 x 20,5 cm tại Công ty TNHH MTV In Báo Nhân Dân TP.HCM. (D20/532P, Ấp 4, Xã Phong Phú, H. Bình Chánh, TP. HCM). Xác nhận đăng ký xuất bản số 4271-2021/CXBIPH/2-122/DT ngày 23/11/2021 - QĐXB số 2019/QĐXB/NXBDT cấp ngày 26/11/2021. In xong và nộp lưu chiểu quý IV/2021. ISBN: 978-604-344-524-4.
Mục lục
- Một con người bình dị
- Lời nói đầu
- Giới thiệu
- Sự xuất hiện một ngôi sao lớn
- Nỗi đau đầu đời
- Tuổi thơ dữ dội
- Bước ngoặt định mệnh
- Hành trình theo đuổi ước mơ
- Những bước khởi đầu kinh đô điện ảnh
- Nỗ lực khẳng định chính mình
- Đam mê tốc độ
- Keanu và hành trình tìm kiếm tình yêu đích thực
- Đột phá đầu tiên tuổi hai mươi lăm
- Keanu và cuộc dạo chơi Guitar Bass
- Tình bạn sâu đậm
- Câu chuyện Keanu và chất kích thích
- Ngôi sao phim hành động
- Tuổi trẻ đối đầu với hãng phim lớn
- Nghĩa cử cao đẹp
- Đau thương chất chồng
- Thử thách cuộc chiến The Matrix
- Niềm tin sai lầm
- Những người phụ nữ của Keanu
- Hành trình từ The Matrix đến Đại lộ Danh vọng
- Những cuộc chạm trán với pháp luật
- Keanu và khởi đầu nhà sản xuất
- “Keanu buồn bã” và bài ca hạnh phúc
- Keanu và tuổi trung niên
- Hai tâm hồn đồng điệu Keanu và Alexandra
- Sát thủ nhân danh công lý
- Sự trở lại người hùng cô độc
- Keanu và vũ trụ thay thế
- Keanu tái xuất phim bom tấn
- Keanu trong thế giới “bình thường mới”
- Keanu - Anh thật sự là ai?
- Lời kết
- Keanu và sự nghiệp điện ảnh
- Keanu Reeves trong trái tim mọi người
“Không hề giống với bất kỳ ngôi sao Hollywood nào khác, Keanu nổi bật giữa đám đông, một người khiêm nhường với tính cách độc đáo, một trái tim nhân hậu. Anh đã nhiều lần đối mặt với bi kịch cuộc đời, và đã sống sót.
Sự bí ẩn của anh khiến mỗi câu chuyện về anh đều là một khám phá diệu kỳ.”

Một con người bình dị
Tôi gặp Keanu Reeves lần đầu tiên vào năm 2003, tại cuộc họp báo ở Los Angeles khi ra mắt phần ba của loạt phim The Matrix (Ma trận). Theo ấn tượng ban đầu của tôi, việc xã giao với giới báo chí hay vui vẻ nói về bộ phim mới nhất của mình trong lúc các tay săn ảnh liên tục bấm máy để chụp về sự kiện ra mắt phim không phải là những việc Keanu muốn làm.
Mặc dù Keanu là ngôi sao của bộ phim, nhưng ngôn ngữ cơ thể và nụ cười ngượng ngùng đến khổ sở của anh đã cho thấy anh đang tìm mọi cách để lùi về phía sau. Nếu lúc nào đó thấy nam diễn viên cứ ngồi bồn chồn không yên và cố gắng nấp sau chiếc micrô, bạn phải thông cảm cho anh. Người đàn ông này chắc chắn không thể vừa trò chuyện với báo giới, vừa cố tỏ ra thư thái trong lúc bị bủa vây bởi hàng loạt ánh đèn flash cũng như tiếng máy ảnh. Và thật ra thì các đơn vị truyền thông tham dự sự kiện cũng biết điều đó.
Keanu đáp lại các câu hỏi bằng những câu trả lời vắn tắt và rõ ràng, nếu không muốn nói là vô cùng sâu sắc và gây sửng sốt. Anh rất lịch sự và dường như rất muốn làm hài lòng mọi người; anh không thể hiện cái tôi cao ngạo mà chúng ta vẫn thường thấy ở những ngôi sao tầm cỡ như anh. Phong thái thẳng thắn và chân thật của Keanu khiến người nghe rất dễ nắm bắt và đoán đúng ý, khác xa với kiểu đãi bôi thông thường của các ngôi sao Hollywood. Keanu luôn sẵn sàng nói về bộ phim anh đóng. Đây mới chính là việc của anh, và cũng sẽ là việc mà anh luôn nhận trọng trách thực hiện.
Nhưng khi cuộc họp báo kết thúc, sau mấy cái bắt tay và vài lời trò chuyện thân tình với các bạn diễn, Keanu lập tức bước ra khỏi cửa và biến mất. Sau đó anh đi đâu thì không ai biết.
Có lẽ anh đã đi dạo trên bãi biển, cưỡi mô tô qua những con đường quanh co ở khu Hollywood Hills, ghé thăm một phòng trưng bày nghệ thuật ở địa phương hoặc trầm ngâm dạo bộ trên phố. Vì biết bản thân đã có một vị trí nhất định trong thế giới của người nổi tiếng, nên Keanu luôn cố gắng để gìn giữ một sự thật rằng trong cả con tim lẫn tâm hồn mình, anh vẫn luôn là một người bình thường.
Dường như chưa có lập luận nào là hợp lý để lý giải về con người Keanu. Trong phần lớn thời gian, Keanu trông như thể anh đang chìm đắm trong những suy nghĩ của riêng mình, thậm chí là có vẻ hơi mơ màng. Anh có dáng vẻ thần bí và phóng khoáng như dân hippie1 hoặc nghệ sĩ punk rock2. Tuy vậy, Keanu chắc chắn đã có một số lựa chọn khôn ngoan trong sự nghiệp, dù các lựa chọn đó thường mang tính may rủi và tình cờ, chứ không phải kiểu toan tính thường thấy ở Hollywood.
1 “Hippie” (hay “hippy”) là thuật ngữ xuất hiện từ giữa những năm 1960 ở Mỹ, bắt nguồn từ một phong trào của thanh niên Mỹ thời đó. “Dân hippie” là cách gọi ám chỉ những người có phong cách thời trang lập dị, có tư tưởng đi ngược với những chuẩn mực của xã hội đương thời, đề cao tự do, tình yêu và hòa bình.
2 Punk rock là một thể loại rock ra đời vào giữa những năm 1970. Những bản nhạc punk rock thường có tiết tấu nhanh, lời nhạc thường liên quan đến chính trị, có xu hướng đối lập với ý thức hệ của thời đại. Tương tự rock, “punk rock” dần trở thành từ được dùng để chỉ lối sống cũng như phong cách thời trang.
Nếu Keanu chỉ tham gia những bộ phim đình đám như Bill & Ted’s Excellent Adventure (Cuộc phiêu lưu kỳ thú của Bill và Ted), Speed (Tốc độ), The Matrix và gần đây là phim hành độngJohn Wick (Mạng đổi mạng), chắc hẳn vị thế của anh trong làng điện ảnh sẽ cao hơn rất nhiều. Anh từng đóng những vai dở tệ và tẻ nhạt, đồng thời cũng từng có một số vai diễn tốt trong các bộ phim nước ngoài và phim nghệ thuật không mấy nổi tiếng. Đa số những vai diễn này đều ít được công chúng biết đến hoặc không tạo được ấn tượng gì đáng kể. Nếu thích một vai nào đó thì Keanu sẽ quyết định nhận vai. Đơn giản là vậy. Và hệ quả của những quyết định đó thì chưa bao giờ được anh tính tới.
Có lẽ chỉ có người vô cùng, vô cùng, vô cùng quan tâm tới phim ảnh mới có thể chỉ ra trong phim nào Keanu có vai diễn độc đáo nhất. Nếu không để ý thì bạn sẽ bỏ lỡ hai trong số những nỗ lực không được đánh giá cao của nam diễn viên này, khi anh vào vai người đàn ông khắc kỷ hay khôn ngoan khác người trong 47 Ronin (47 lãng khách) và Johnny Mnemonic (tạm dịch:Ký ức của Johnny). Và nếu dùng tất cả những gì mình có để đặt cược rằng Keanu không thể diễn những vai hài hước tới mức hơi lố thì bạn sẽ trắng tay, vì anh từng đóng một vai như thế trong bộ phim hài lãng mạn Always Be My Maybe (tạm dịch: Hãy luôn là người nào đó của em) được chiếu trên truyền hình. Trong phim này, Keanu Reeves đã có những phân cảnh cực vui nhộn khi vào vai Keanu Reeves.
Nam diễn viên có một cuộc sống bình dị đến mức giới quan sát thường không khỏi thắc mắc làm thế nào mà anh có thể bình thường đến vậy. Tất nhiên là nếu họ đánh giá anh dựa theo tiêu chuẩn của Hollywood thì anh chỉ là người “bình thường” như vậy thôi.
Keanu không phải dạng người thích tụ họp. Nếu bạn thấy anh trên TMZ hoặc chuyên mục người nổi tiếng trên các tờ báo lá cải khác, lý do rất có thể là anh đã vô tình đi vào khung hình.
Anh cực kỳ thân thiện và dễ gần. Không có gì lạ nếu bạn bắt gặp Keanu tiếp xúc với người đi đường và người hâm mộ như thể đó là những người bạn mà lâu rồi anh mới có dịp gặp lại. Anh sẵn sàng dành thời gian của mình cho người khác; anh sử dụng tiền một cách khôn ngoan để hỗ trợ được nhiều tổ chức từ thiện; và anh vẫn khiêm tốn trước những lời khen ngợi trong những năm gần đây rằng anh là một trong những người đàn ông quyến rũ nhất thế giới hay là một trong những người tử tế nhất hành tinh. Nếu bạn đang tìm một Hướng đạo sinh thì Keanu sẽ là một người phù hợp để bạn chọn, bởi trong anh luôn có một đứa trẻ hoang dã đang cười khúc khích và tìm cách thoát ra.
Nhưng đời không phải luôn trải đầy hoa hồng (xin hãy thứ lỗi cho những lời khuôn sáo này). Như nhiều người khác, Keanu cũng trải qua những thất vọng, bi kịch, rối loạn chức năng và mất mát... hay nói cách khác là tất cả những thăng trầm của đời người. Bất kỳ tác giả nào muốn viết một quyển sách về Keanu Reeves cũng đều phải đối mặt với một thử thách rất lớn.
Khi cân nhắc viết quyển sách này, tôi đã buộc phải suy nghĩ như hai người khác nhau. Cái tôi thứ nhất của tôi biết rằng Keanu Reeves là người có chất riêng, anh chắc chắn không phải là kiểu người tuân thủ những quy tắc cứng nhắc. Anh có một triết lý sống thú vị, bạn có thể gọi đó là “Đạo của Keanu” nếu muốn. Anh không phải là một diễn viên luôn được đánh giá đúng tầm, dù những gì anh làm luôn có chất lượng từ tốt đến xuất sắc. Trên hết, anh là một người chân thành. Vì thế, quyển sách này sẽ không có chỗ cho những chuyện hời hợt kiểu “lá cải”, mà sẽ là một hành trình tâm lý đầy cảm xúc băng qua một bãi mìn. Và một số quả mìn sẽ phát nổ trong hành trình đó.
Cái tôi thứ hai của tôi hoàn toàn đồng tình với cái tôi thứ nhất.
Nhiều người có thể dễ dàng viết một quyển sách về cuộc đời cũng như những khía cạnh không cần thiết khác trong cuộc sống của Keanu Reeves. Tôi cũng thích những câu chuyện về quá trình làm phim như các bạn, nhưng tôi sẽ là người đầu tiên thừa nhận những quyển sách đi theo hướng này thường trở nên mờ nhạt do sự trùng lặp. Có lẽ bạn cũng biết cấu trúc của một quyển sách dạng này rồi đấy: đạo diễn là một người tuyệt vời, kịch bản là một tác phẩm nghệ thuật, toàn bộ dàn diễn viên và đoàn phim đều là những hoàng tử hay công chúa trong thời của họ. Bạn hình dung ra rồi chứ?
Tôi tìm kiếm điều gì đó sâu sắc hơn và mang tính cá nhân. Đó chính là lúc tôi nhận ra hình ảnh của Keanu Reeves đang hiện ra trước mắt tôi, nhìn chằm chằm vào tôi.
Anh là người tốt và tử tế. Và cũng như nhiều người tốt và tử tế khác, anh có một cuộc đời đầy thăng trầm. Anh là người nhân văn và có phẩm chất, người chỉ tình cờ trở thành một ngôi sao sáng của làng giải trí. Quyển sách này sẽ giúp bạn hình dung rõ hơn về những trở ngại mà Keanu đã trải qua, cũng như mang lại cho bạn những câu chuyện nhỏ về trái tim nhân hậu của người đàn ông dung dị này. Những dự án Keanu từng tham gia cũng sẽ được đề cập để giúp bạn có được cái nhìn cụ thể hơn về những khó khăn cũng như thành quả của anh.
Và thế là Ma trận cuộc đời Keanu Reeves ra đời.
Ngay sau khi quyết định thực hiện quyển sách này, tôi bắt đầu nghiên cứu một khối lượng tư liệu khổng lồ với tinh thần báo chí thuần túy. Khi những câu chuyện về Keanu ngày càng nhiều thêm, khi thành tựu và nỗi đau của anh dần hiện lên qua những con chữ, tôi thấy thật khó để cảm xúc của mình không bị tác động bởi người nghệ sĩ này. Có nhiều lúc tôi đã thấy tiếc cho anh, ủng hộ anh, cổ vũ anh, thậm chí tôi còn đập tay ăn mừng với anh trong trí tưởng tượng của mình những khi anh vượt qua thử thách trong cuộc sống. Mọi động thái giả vờ giữ khoảng cách trung dung giữa người viết và nhân vật của mình dần biến mất. Dù muốn hay không, tôi vẫn đứng về phía của Keanu.
Điểm mấu chốt mà tôi đã phát hiện ra trong suốt quá trình viết quyển sách này là ngay cả những dấu hiệu nhỏ về sự yếm thế, cái tôi hay những chuyện nhảm nhí theo kiểu Hollywood cũng không hề xuất hiện trong cuộc đời Keanu. Hãy tin tôi, vì tôi đã soi rất kỹ. Hình ảnh Keanu Reeves sẽ dần hiện ra như một người đàn ông giản dị và chân thành, người mở lối đi riêng qua một thế giới xa hoa, hào nhoáng, đầy rẫy những cái tôi và ma lực của đồng tiền bằng sự tự tin thầm lặng cũng như sự chính trực của mình.
Không có cách nào để né tránh sự thật rằng Keanu là một cái gì đó rất đặc biệt. Nhưng tôi cũng chưa bao giờ có ý định tạc tượng cho anh. Nếu tôi biến anh thành một hình mẫu nào đó vĩ đại hơn mọi người thì có lẽ đó không còn là Keanu Reeves nữa.
Và vì vậy, tôi đã quyết định rằng trong Ma trận cuộc đời Keanu Reeves, người đàn ông này là một người bình thường như bao người bình thường khác.
Marc Shapiro, 2020

Lời nói đầu
Hơn cả sự tử tế
William Irwin là giáo sư dạy môn Triết học tại Đại học Kings ở Thành phố Wilkes-Barre, bang Pennsylvania (Mỹ). Nhưng nếu bạn đang tìm kiếm một giảng viên đại học kiểu mẫu thì Irwin không phải là người bạn cần tìm. Bên ngoài lớp học, Irwin vui tính và nhiệt tình cũng tỏa sáng với vai trò là người khởi xướng thể loại sách triết-học-pha-trộn-văn-hóa-đại-chúng. Anh đã có những tựa sách bán chạy như Seinfeld and Philosophy: A Book About Everything and Nothing (tạm dịch: Seinfeld và Triết học - Một quyển sách về tất cả và không gì cả) và The Simpsons and Philosophy: The D’oh! of Homer (tạm dịch: Gia đình Simpsons và Triết học - Những chi tiết ‘Trời ơi!’ trong thơ Homer). Trong cuộc phỏng vấn được thực hiện vào đầu tháng Sáu năm 2020, Irwin đã đồng ý trả lời một câu hỏi được nhiều người quan tâm, đó là điều gì giúp Keanu Reeves tạo nên dấu ấn.
Irwin vốn biết rằng Keanu là chủ đề ngày càng được quan tâm trong giới học thuật, và anh không ngạc nhiên khi nhận được một câu hỏi như thế.
“Suy ngẫm về Keanu là một việc đòi hỏi nhiều công sức. Nhiều học giả thích Keanu vì anh quá mơ hồ và có quá nhiều góc độ để diễn giải. Anh giống như một khung tranh canvas đang còn trắng và người khác có thể vẽ lên đó các ý tưởng cũng như áp dụng đủ mọi lý thuyết. Nhưng Keanu ‘trắng’, chứ không ‘trống’. Và đây là điều rất quan trọng. Chúng ta biết gốc gác của anh, nhưng ngoại hình của anh khiến chúng ta khó đoán anh thuộc dân tộc nào, đồng thời vẻ ngoài ấy vừa có thể thu hút cả nam giới lẫn nữ giới. Thực tế là anh thật sự có được những phẩm chất của nữ giới. Anh chắc chắn không phải là dạng ‘con đực đầu đàn’. Không có kiểu tính nam độc hại nào hiện hữu bên trong Keanu.”
Irwin cho rằng sự nổi tiếng của Keanu chủ yếu bắt nguồn từ sự tử tế và lương thiện thuần khiết của anh.
“Anh có cái tên đặc biệt, chỉ có duy nhất một từ là ‘Keanu’, và điều này giúp anh nâng cao vị thế biểu tượng của mình. Nhưng suy cho cùng, Keanu được yêu thích vì anh ấy là một người tuyệt vời. Ý tôi là xét về góc độ chuyên môn. Những người tuyệt vời thể hiện cá tính riêng theo những cách có thể thu hút cả cộng đồng. Một hành động tuyệt vời sẽ tạo nên sự kết nối về mặt xã hội. Đây là kiểu hành động mà Keanu đã thực hiện thường xuyên, đến mức nó trở thành thói quen của anh, tạo nên nét đặc trưng để nhận diện anh. Ví dụ, anh đã đọc sách thành tiếng cho những hành khách đi chung xe cùng nghe hoặc nô đùa với những chú chó con trong khi trả lời câu hỏi của người hâm mộ. Động tác tuyệt vời nhất của Keanu là đập tay (high five) và anh sẽ không bao giờ để bạn phải thất vọng khi cố gắng đập tay với anh ấy!”
Vị giáo sư tiếp tục nói về Keanu, về những gì đã khiến anh khác biệt với cái ấn tượng khuôn mẫu mà chúng ta vẫn thường có về người nổi tiếng.
“Keanu có vẻ hài lòng với thành công của mình, thay vì chỉ coi đó là điều hiển nhiên. Anh chân thành, ấm áp và dễ gần như những ca sĩ nhạc đồng quê thời xưa. Keanu không liên quan đến chính trị hay tôn giáo. Anh có những mối quan tâm và sở thích riêng, nhưng tuyệt nhiên không có cái kiểu cao ngạo chỉ biết đến bản thân mình. Anh không giả vờ là một ai khác. Anh có phẩm chất của người luôn theo đuổi một sứ mệnh, luôn luôn tìm kiếm. Anh rất giống với Đức Phật.”
Sau khi nói về những nét tính cách này ở Keanu, Irwin thừa nhận đôi khi anh đã rất ngạc nhiên về mức độ khó hiểu của nam diễn viên.
“Tôi đã rất ngạc nhiên khi Keanu có thể duy trì sự nghiệp của mình lâu đến thế. Lần đầu tiên tôi biết đến anh là vào năm 1986, qua phim River’s Edge (tạm dịch: Án mạng bên sông). Đó là bộ phim có ý nghĩa rất lớn đối với tôi, vì khi ấy tôi cũng là một cậu thiếu niên bị xa lánh, khá giống với nhân vật do Keanu thể hiện trong phim. Đến năm 1988, tôi lại thấy anh trong phim Dangerous Liaisons (tạm dịch: Mối quan hệ nguy hiểm). Nhiều người không thích anh trong phim này, nhưng tôi nghĩ anh đã rất hoàn hảo trong vai diễn của mình. Sự nghiệp của anh đi lên từ đó, dù có xen lẫn một vài thời điểm im ắng khi anh đóng những bộ phim ít ấn tượng hơn. Vậy nên, tôi đã rất ngạc nhiên khi phải mất một khoảng thời gian rất lâu thì dư luận mới có những nhận xét giống tôi về Keanu. Hiện tượng này cũng tương tự những gì đã xảy ra với Crazy Train (tạm dịch: Chuyến tàu điên loạn), bài hát mà chỉ những người yêu thích thể loại rock cực mạnh mới biết đến và yêu thích trong những năm 1980. Giờ đây, hầu như mọi người đều biết đến Crazy Train và đa số đều thích ca khúc đó. Ozzy Osbourne3 cũng tuyệt vời giống như Keanu vậy.”
3 Ca sĩ, nhạc sĩ và người dẫn chương trình truyền hình người Anh. Ông nổi tiếng vào thập niên 1970 với vai trò giọng ca chính của ban nhạc heavy metal Black Sabbath. Ozzy Osbourne trình bày rất thành công ca khúc Crazy Train.
Irwin xác nhận chính xu hướng kín đáo và khó nắm bắt của Keanu càng làm tăng thêm sức hấp dẫn của anh.
“Ở Keanu, không có bất cứ điều gì được tính toán trước. Keanu giống như một sự việc đang diễn ra, thuận theo dòng chảy của Đạo. Những người thú vị nhất mà chúng ta từng biết trong đời cũng giống như vậy, họ kiên định nhưng không cứng nhắc, và họ luôn sẵn sàng đón nhận sự thay đổi. Chúng ta có thể thắc mắc: ‘Keanu sẽ làm gì?’. Có thể chúng ta sẽ không có câu trả lời cho câu hỏi này, nhưng điều chúng ta có thể chắc chắn là anh sẽ không làm những chuyện khốn nạn hay đê tiện. Nếu chúng ta hỏi Keanu về những việc cần làm, anh sẽ không có lời chỉ dẫn nào dành cho chúng ta. Anh ấy sẽ chỉ nói: ‘Hãy sống tử tế’.”
Và cuối cùng, Irwin kết luận rằng nếu nói theo phạm trù triết học thì có thể ngay cả Keanu cũng không thật sự hiểu Keanu.
“Hiểu rõ bản thân là một nhiệm vụ lớn lao trong triết học. Không ai thật sự hiểu chính mình. Keanu không hề đơn độc trong chuyện này, nhưng có thể anh đang làm tốt hơn nhiều người trong việc sẵn sàng thay đổi và khám phá bản thân.”
Giới thiệu
Định mệnh của Keanu
Đầu năm 2019, Keanu dường như đã ở đỉnh cao của thế giới. Từ lâu anh đã có được vị thế của một ông hoàng phòng vé, và với những bộ phim sắp ra mắt như John Wick hay phần mới của loạt phim Bill & Ted và The Matrix thì xét về mặt sự nghiệp, Keanu đã có tất cả. Nhưng còn cuộc sống cá nhân của anh thì sao?
Chuyện tình cảm của Keanu Reeves có lẽ luôn là đề tài được nhiều người quan tâm nhất. Hầu như lúc nào người ta cũng tò mò liệu có phải Keanu đang yêu hay không. Tháng Mười Một năm 2019, câu trả lời là “cũng có thể lắm”. Lời tuyên bố giật gân này cũng không phải điều gì mới mẻ. Những năm qua, đời sống tình cảm của Keanu đã trở thành một đề tài thường xuyên được nhắc đến trong văn hóa đại chúng. Những người hâm mộ cuồng nhiệt bàn tán nhiều đến nỗi dường như lúc nào nam diễn viên mà họ yêu thích cũng đang yêu một người nào đó. Nhưng lần này, giới quan sát trên thế giới có vẻ đều nghĩ rằng Keanu đang yêu thật.
Cả Hollywood trở nên xôn xao trong niềm phấn khích và những lời đồn đoán, nhất là khi các bức ảnh xác nhận những lời đồn đó xuất hiện. Trong ảnh, Reeves (55 tuổi) đã đến dự Triển lãm Nghệ thuật và Lễ hội Phim được tổ chức tại Bảo tàng Nghệ thuật Los Angeles cùng Alexandra Grant (46 tuổi) - người bạn lâu năm kiêm đối tác kinh doanh của Reeves, đồng thời cũng là một nghệ sĩ và nhà từ thiện.
Theo ghi nhận của giới quan sát, hai người họ đã có những hành động rất giống một đôi đang yêu nhau, như nắm tay và đứng sát nhau khi tạo dáng trước ống kính của phóng viên, điều mà nam diễn viên đã chủ động hạn chế suốt gần bốn mươi năm qua. Nhưng lần này, Keanu tỏ ra thoải mái, thư thái và vui vẻ trong lúc tiếng máy ảnh vang lên liên tục. Giới truyền thông hám tin ở Hollywood đã nhìn nhận sự kiện này như một lời thông báo chính thức của Keanu và Alexandra rằng họ là một đôi. Trong khi đó, các nhà báo tinh mắt đã nhanh chóng nhận ra thực tế là một tháng trước sự kiện này, Keanu và Alexandra đã bị bắt gặp cùng nhau đến một nhà hàng sang trọng ở Santa Monica, bang California.
Nhưng theo những gì mà nữ diễn viên Jennifer Tilly kể lại trong một cuộc phỏng vấn được đăng trên tạp chí Page Six, Keanu và Alexandra đã là bạn của nhau từ rất lâu.
“Tôi nhớ vài năm trước Grant đã nói: ‘Keanu Reeves là bạn trai của tôi’. Tôi ngạc nhiên khi thấy trong năm tháng vừa qua, mọi người đột nhiên phát cuồng chỉ vì cô ấy bất ngờ đi dự một sự kiện cùng Reeves. Thật ra thì anh ấy đã hẹn hò với Alexandra được vài năm rồi, chỉ là mọi chuyện bất ngờ nổi lên thôi.”
Tóm lại, mối quan hệ của chàng diễn viên được mọi người yêu thích trên internet, anh chàng độc thân lâu năm ở Hollywood, đã được công khai. Hoàn toàn không có gì đáng ngạc nhiên khi Keanu lại giữ im lặng trước chủ đề này.
Về phần Alexandra, sau khi những lời bàn tán xôn xao quanh chuyện tình của hai người lắng xuống, có vẻ như Alexandra cảm thấy rất thú vị trước phản ứng của mọi người, và cô cũng rất thoải mái khi chia sẻ về mối quan hệ của mình. Trong cuộc trò chuyện với tạp chí Vogue UK, cô nói: “Tôi nghĩ hầu như những người tôi biết đều đã gọi cho tôi vào tuần đầu tiên của tháng Mười Một, và điều đó thật thú vị. Đối với tôi tình yêu dù được thể hiện ở cấp độ nào cũng vô cùng quan trọng. Tôi không tin tình yêu chỉ là chuyện của hai người. Tôi trân trọng những trải nghiệm mà mình có được trong các mối quan hệ”.
Vậy liệu đó có phải là tình yêu đích thực không hay chỉ là hai người bạn lâu năm (Reeves và Grant quen nhau từ năm 2011) cùng xuất hiện bên nhau trong một sự kiện? Với một người có tiếng là kín đáo trong đời tư và không muốn thu hút sự chú ý như Keanu Reeves, không ai thật sự biết chắc câu trả lời. Đội ngũ của anh từ lâu cũng đã quen với việc giữ im lặng về đời tư của nam diễn viên, và lần này cũng không ngoại lệ. Dĩ nhiên, Keanu cũng không nói gì.
Những người đã dõi theo Keanu từ trước đến nay sẽ nói rằng anh từng cặp kè với nhiều người phụ nữ khác nhau trong những năm qua. Điều này không có gì đáng ngạc nhiên, nếu có thì có lẽ chỉ vì ở anh có gì đó rất trái ngược với những gì mà người ta vẫn thường hình dung về một ngôi sao ở Hollywood. Anh là một người đàn ông tốt, khiêm tốn, chu đáo và có tính khắc kỷ. Người phụ nữ nào mà lại không có hứng thú với Keanu chứ?
Vì vậy, chắc chắn là anh chưa từng sống như một thầy tu. Nhưng theo tìm hiểu của tôi thì anh đã không có bất kỳ mối quan hệ nghiêm túc nào kể từ đầu những năm 2000. Tuy nhiên, có thể nói trong những năm qua, nam diễn viên không hề khép mình với người khác giới; và cũng dễ nhận thấy trong các cuộc phỏng vấn rằng xét về mặt triết lý cũng như tinh thần thì tình yêu và các mối quan hệ là những nhân tố quan trọng tô điểm cho cuộc sống của Keanu. Trên thực tế, những nhân tố này tác động tới anh nhiều đến mức các trang web như Goalcast.com hay Brainy Quote đã dành rất nhiều đất để đăng những triết lý của Keanu về tình yêu, chẳng hạn như:
“Tôi thích kiểu phụ nữ nào ư? Tất cả phụ nữ đều là những thiên thần.”
“Thật vui khi có thể yêu mà không kỳ vọng bất kỳ điều gì. Có vẻ nguy hiểm, nhưng thật sự rất vui.”
“Yêu và có một mối quan hệ là hai chuyện khác nhau.”
Suốt nhiều năm qua, triết lý sống của Keanu vốn là điều gì đó mà mọi người rất quan tâm. Anh vẫn giữ được một tâm hồn bình yên và cân bằng trong thế giới của người nổi tiếng, nơi đầy rẫy những cái tôi, lòng tham và thường là cả sự giả dối trắng trợn, nhưng đồng thời anh cũng là một người hiếm khi tuân thủ các quy tắc. Đây là sự trái ngược mà Keanu thường đề cập dễ dàng và thoải mái.
“Tôi không sống trong biệt thự. Tôi không có vệ sĩ. Tôi cũng không mặc quần áo sang trọng. Dù nhiều người nghĩ tôi đáng giá một trăm triệu đô-la nhưng tôi vẫn đi lại bằng tàu điện”, trang web PickTheBrain.com trích dẫn lời Keanu.
Những thông tin không rõ ràng về chuyện tình cảm của Keanu càng khiến anh trở nên bí ẩn và cuốn hút. Dẫu cho anh có yêu hay không vào hồi tháng Mười Một năm 2019, nhưng nếu nhân quả là có thật và hàng chục năm làm việc tốt có thể được tính đến thì anh xứng đáng có được một tình yêu đích thực. Không phải ngẫu nhiên mà Keanu có được danh hiệu “người đàn ông tử tế”. Danh hiệu đó là những gì đã được anh vun đắp suốt hàng chục năm, bằng chính con người thật của anh và bằng rất nhiều hành động tử tế mà tôi sẽ kể cho bạn ngay sau đây.
Keanu đã từng tặng tấm séc trị giá hai mươi ngàn đô-la như một món quà Giáng sinh cho một nhân viên phụ trách dựng bối cảnh cho phim The Matrix khi biết người này đang gặp khó khăn. Một phụ nữ từng được Keanu giúp cũng đã chia sẻ như sau: “Tối hôm đó, xe của tôi bị hư giữa đường. Trong lúc tôi còn chưa biết làm sao thì một chiếc Porsche trờ tới và tôi thấy Keanu Reeves bước ra. Anh ấy giúp tôi khởi động lại xe, sau vài lần nổ máy bất thành, anh ấy giúp tôi gọi cứu hộ. Khi đội cứu hộ kéo xe của tôi đi, Keanu đề nghị cho tôi quá giang. Anh ấy đã chấp nhận đi xa hơn tám mươi cây số để đưa tôi về tận nhà. Anh ấy tử tế đến mức tôi cứ tưởng anh ấy muốn tán tỉnh mình! Nhưng không, anh ấy thật sự là một người đàn ông lịch thiệp và hết lòng giúp đỡ tôi vào lúc tôi cần được giúp đỡ nhất”.
Những câu chuyện về Keanu tốt bụng thì nhiều và được lan truyền rộng rãi đến mức bản thân mỗi câu chuyện đã có sức sống của riêng nó, và hành động của anh trong những câu chuyện đó thì luôn tử tế đến mức đáng ngờ trong thế giới xô bồ ngày nay. Nhưng tất cả đều là thật.
Có lần Keanu đã dành thời gian cho một người đàn ông vô gia cư, chia sẻ đồ ăn, thức uống và lắng nghe những câu chuyện của anh ta. Và theo lời những tay săn ảnh vô tình bắt gặp và ghi lại khoảnh khắc này, có vẻ như Keanu thật sự quan tâm đến người đàn ông vô gia cư đó cũng như những gì anh ta kể.
Rất nhiều người đã chia sẻ những mẩu chuyện về cuộc sống của Keanu (thường là họ gặp anh vào lúc anh đang đi du lịch một mình). Những câu chuyện đó vẽ lên chân dung một người tử tế, nhận thức được mình là người của công chúng nhưng chưa bao giờ lợi dụng điều đó, luôn hào phóng và chu đáo, tốt bụng với mọi người.
Keanu vốn không thoải mái với các đặc quyền hay đặc lợi dành cho người nổi tiếng mà chỉ thích hòa nhập như một phần của đám đông. Có lần, khi chuyến bay từ San Francisco đến Los Angeles phải hạ cánh khẩn cấp ở Bakersfield, Keanu đã giúp hành khách tìm xe để đưa họ về trên đoạn đường còn lại. Trong suốt quá trình di chuyển, anh đã kể về Bakersfield và mở nhạc cho mọi người thư giãn. Lần khác, anh đã chủ động ký tặng một cậu nhóc mười sáu tuổi bán vé tại rạp chiếu phim khi nhận ra cậu quá rụt rè, không dám trực tiếp gặp anh. Anh còn luôn gọi trước cho một tiệm sách nhỏ, mỗi tuần một lần, trước khi đến lấy sách mới. Hoặc trong một buổi tiệc, anh không tham gia khiêu vũ mà lại đến trò chuyện với một nữ diễn viên khác có vẻ cũng đang đứng ngoài cuộc vui về bức ảnh con chó mặc quần áo của cô.
Ngay cả vào đêm diễn ra buổi tiệc đóng máy của bộ phim Daughter of God (tạm dịch: Con gái của Chúa) do anh thủ vai nam chính, dù trời mưa như trút nước nhưng anh vẫn kiên nhẫn xếp hàng đợi cho đến khi ban tổ chức giải quyết xong một trục trặc nhỏ liên quan đến danh sách khách mời. Những người có mặt hôm đó đều thấy cảm kích Keanu, vì lẽ ra Keanu đã có thể dễ dàng nổi trận lôi đình, nói cho nhân viên đón khách biết anh là ai và dùng cái đặc quyền của người nổi tiếng để vào dự tiệc. Việc anh không làm vậy mà đã hành động như một người bình thường không có gì đáng ngạc nhiên, vì danh tiếng của Keanu Reeves với tư cách là người thuộc về công chúng đã được xác lập từ lâu cùng với những phẩm chất của anh.
Khi liên tục bị tạc tượng bằng lời khen “người đàn ông tử tế”, Keanu vẫn giữ thái độ khiêm nhường, từ tốn, và theo những trích dẫn được ghi lại trên trang PickTheBrain.com thì anh trở thành một người như hiện tại là nhờ được nuôi dạy tốt. Tuy nhiên, nói như vậy không có nghĩa là Keanu đã được sinh ra trong một gia đình trung lưu kiểu mẫu ở Mỹ và từng lớn lên trong một ngôi nhà có hàng rào trắng bao quanh như ta thường thấy trong phim ảnh. Trên thực tế, Keanu lớn lên mà không cảm nhận được sự tồn tại của cha ruột, và anh còn phải đối mặt với nhiều chấn động về cảm xúc khi có mối quan hệ mờ nhạt với tất cả là ba người cha kế. Nhưng suốt những năm tháng khó khăn đó, người mẹ sống theo chủ nghĩa Bohemian4 cũng như hippie của Keanu là Patricia luôn có mặt để dạy cho anh những mảnh ghép của nguyên tắc sống, những gì đã theo anh đến tận hôm nay.
4 Từ “Bohemian” có nguồn gốc từ “bohémien” trong tiếng Pháp, dùng để chỉ những người thuộc dân tộc Di-gan có lối sống du mục đến từ Bohemia - một khu vực thuộc Cộng hòa Séc ngày nay. Chủ nghĩa Bohemian là lối sống tự do, phóng túng, không theo khuôn phép của xã hội, đề cao việc tự tìm lối đi riêng của cá nhân, chấp nhận hy sinh vì nghệ thuật dù có phải thiếu thốn về vật chất.
Keanu từng chia sẻ: “Tôi được dạy rằng phải đối xử với mọi người bằng chính cái cách mà tôi muốn người khác đối xử với mình. Đó là sự tôn trọng.
Tôi được dạy là phải gõ cửa trước khi mở một cánh cửa nào đó, phải nói lời chào khi bước vào một căn phòng, nói ‘làm ơn’ khi nhờ giúp đỡ và ‘cảm ơn’ khi được trợ giúp, và phải biết tôn trọng người lớn hơn mình. Tôi sẽ nhường chỗ ngồi của mình cho người khác nếu họ cần. Tôi luôn dùng kính ngữ khi nói chuyện với mọi người, và tôi sẽ giúp đỡ người khác khi họ cần đến tôi chứ không chỉ đứng ngoài quan sát”.
Có lẽ trong thế giới đầy hoài nghi này, nhiều người sẽ cho rằng thái độ của Keanu tốt đến mức khó có thể có thật. Nhưng vì thực tế đã chứng minh Keanu thật sự là người có thái độ như vậy, nên không có gì lạ khi cả người hâm mộ lẫn giới quan sát khó tính đều mong anh tìm được tình yêu của đời mình. Theo luật nhân quả thì sau quá nhiều nỗi đau và bất hạnh, đã đến lúc Keanu được hưởng niềm hạnh phúc khi cán cân số phận được cân bằng, vì có một sự thật hiển nhiên là trước nay Keanu chưa từng có được một cuộc sống dễ dàng.
Anh sống xa cha ruột của mình từ bé. Anh phải vật lộn với chứng khó đọc. Người bạn thân nhất của anh qua đời do bị sốc ma túy. Anh đã tìm được tình yêu của đời mình nhưng rồi lại mất cô sau nhiều sự kiện thương tâm. Dù từng đau khổ và tuyệt vọng, nhưng Keanu lại trông như thể anh đã vượt qua những thử thách trong cuộc đời của mình mà không hề bị tổn hại.
“Khi đối mặt với bi kịch, người xuất chúng luôn mạnh mẽ đối diện. Không quan trọng thứ xảy đến là gì, bạn đều có thể vượt qua. Cuộc đời luôn đáng sống” là những lời chia sẻ đầy tính triết lý của Keanu được trích dẫn trên trang PickTheBrain.com.
Vẫn còn nhiều điều để chúng ta chiêm nghiệm cũng như suy đoán về Keanu của thời điểm trước và sau năm 2020. Đó là quá khứ, hiện tại và tương lai của anh. Đó là những bước đi bất ngờ cả về đời tư lẫn sự nghiệp của anh, những gì chỉ càng làm nổi bật sự bí ẩn của một người nổi tiếng luôn di chuyển theo nhịp điệu riêng của mình.
Bản thân Keanu là người hiểu rõ sự bí ẩn của mình hơn ai hết. Anh từng nói: “Hầu hết mọi người đều biết tôi. Nhưng họ không biết câu chuyện của tôi”.
"Tôi được dạy rằng phải đối xử với mọi người bằng chính cái cách mà tôi muốn người khác đối xử với mình. Đó là sự tôn trọng"
Sự xuất hiện một ngôi sao lớn

Patricia Taylor sinh năm 1944 tại Thành phố Hampshire, Vương quốc Anh. Thông tin chỉ dừng ở mức sơ sài như thế. Nhiều nghiên cứu và những lời suy đoán đã chỉ ra rằng gia tộc này có thể có họ hàng xa trong hoàng tộc và có nhiều nhánh phả hệ trên toàn cầu. Một số nguồn tin khác thì cho rằng cha mẹ của Patricia rất bảo thủ. Tuy vậy, không ai biết chính xác cha mẹ của Patricia là ai hay làm nghề gì. Mọi thông tin liên quan đều biến mất không để lại dấu vết. Theo đó, thông tin về thời thơ ấu của Patricia cũng ít ỏi không kém.
Nhưng điều mà chúng ta có thể nhận ra qua những thông tin ít ỏi đó là Patricia vốn là một đứa trẻ hoang dại và phóng túng từ khi còn nhỏ. Cô có thể được ví như một “sản phẩm phụ về cảm xúc” của thời đại, bị ám ảnh bởi khái niệm sáng tạo, phiêu lưu, cũng như thế giới rộng lớn đang tồn tại bên ngoài ranh giới hạn chế của vùng Hampshire nghiêm trang, quy củ. Theo lời kể của nhiều người thì trong tâm hồn Patricia, cô luôn khát khao trải nghiệm cuộc sống ở một mức độ rộng mở hơn. Vậy nên năm mười lăm tuổi, Patricia rời nhà để lên đường khám phá thế giới.
Khi bứt ra khỏi giới hạn của bản thân và những gò bó xung quanh, Patricia rất trân trọng từng khoảnh khắc được là chính mình và luôn sẵn sàng đón nhận những điều không chắc chắn. Patricia chu du khắp châu Âu suốt ba năm sau đó. Khi đến Paris (Pháp), cô bị hấp dẫn bởi thế giới giải trí muôn màu muôn vẻ nên đã ở lại đây một thời gian để học hỏi những kỹ năng phục vụ cho việc thiết kế trang phục trình diễn. Mười chín tuổi, Patricia đến Trung Đông và được nhận làm vũ công trong một sòng bạc nổi tiếng ở Thành phố Beirut (Lebanon).
Chính tại nơi đó, cô đã gặp gỡ người thanh niên nhập cư gốc Hawaii hai mươi mốt tuổi Samuel Nowlin Reeves, người cũng bị thu hút bởi lối sống bất cần của những năm đầu thập niên 60 giống như Patricia.
Cha mẹ của Samuel ly hôn năm anh mười tuổi. Mẹ anh sau đó đã tái hôn. Cuộc phiêu lưu vòng quanh châu Âu đã khiến chàng thanh niên Samuel mê đắm cái ý tưởng sống lang bạt và sử dụng chất kích thích.
Trong cuộc phỏng vấn với tờ Honolulu Star Bulletin, Samuel thừa nhận: “Tôi thường xuyên hút cần sa. Hồi ở Beirut, tôi đã dùng cả cocain và heroin5”.
5 Cocain và heroin là hai chất gây nghiện phổ biến. Cocain là loại ma túy được chiết xuất từ lá coca, còn heroin được chiết từ quả cây thuốc phiện.
Trong thời gian ở Beirut, Samuel từng làm thư ký cho một nhà xuất bản. Nhiều câu chuyện được lưu truyền trong nhiều năm qua đã cho thấy Samuel có thể từng học đại học và cũng từng là một nhà nghiên cứu về địa chất. Tuy nhiên, Samuel tự nhận với Honolulu Star Bulletin rằng mình “thật sự không làm nghề ngỗng gì”.
Những gì Samuel đã làm là để mắt tới Patricia Taylor.
Thời điểm đó là những năm 1960. Samuel và Patricia đã bị cuốn vào nhau bởi tình yêu và dục vọng ngay từ cái nhìn đầu tiên. Mặc dù không kể chi tiết, nhưng Samuel thừa nhận vớiHonolulu Star Bulletin: “Ngay khi nhìn thấy Patricia, tôi đã bị trói vào lưới tình của cô ấy”. Samuel mê đắm Patricia, và vì vậy mà anh sẵn sàng đón nhận bất cứ điều gì đi kèm với mối quan hệ này. “Khi có thai, cô ấy đã thẳng thắn nói với tôi: ‘Em quyết định sẽ sinh con. Vì vậy chúng ta sẽ kết hôn’. Với tôi thì chuyện kết hôn cũng không thành vấn đề.”
Từng có thời gian hai người họ là một đôi khá nổi tiếng ở Beirut. Theo Vanity Fair, nhiều người thường nhìn thấy hai vợ chồng họ lái chiếc Jaguar XKE màu tím xuống phố, khi ấy Patricia trông như người đến từ thập niên 60 với mũ cao bồi, quần jean xanh và áo khoác lông. Bề ngoài, hai người họ trông rất hạnh phúc.
Nhưng nhiều năm sau, khi chia sẻ trên trang Honolulu Star Bulletin, Samuel thừa nhận kết hôn với Patricia có lẽ không phải là bước đi khôn ngoan nhất của ông: “Chúng tôi đã kết hôn vào thập niên 60, và đó không phải là thời điểm dễ dàng để kết hôn”.
Tuy nhiên, Samuel không hoàn toàn né tránh trách nhiệm của mình. Sau khi hai người kết hôn, Samuel vẫn làm tròn nghĩa vụ của người chồng và chăm sóc chu đáo cho Patricia suốt thai kỳ của cô. Vào ngày 2 tháng Chín năm 1964, Keanu Henry Reeves chào đời ở Thành phố Beirut. “Keanu” là cái tên đã được Samuel chọn đặt cho con, dựa theo tên của người chú mà ông yêu mến là Henry Keanu Reeves.
“Keanu” còn có nghĩa là “làn gió mát trên núi”.
Nỗi đau đầu đời

Khi Patricia sinh người con thứ hai - một bé gái tên Kim - vào ngày 16 tháng Chín năm 1966, cuộc hôn nhân giữa bà với Samuel khi đó đã hoàn toàn chấm dứt. Lý do tan vỡ thì rất nhiều, nhưng có vẻ như cả hai đều có những bằng chứng cho thấy vào khoảng thời gian đó, họ không phù hợp để đảm nhiệm vai trò đòi hỏi tính trách nhiệm, sự cam kết và tình yêu thương.
Sau khi kết hôn, Samuel vẫn tiếp tục sử dụng chất gây nghiện và rượu bia. Không những vậy, thay vì trở thành một người chồng cũng như người cha tốt, ông lại có xu hướng sống liều lĩnh hơn và thường vướng vào nhiều rắc rối. Về phần Patricia, bà vẫn ôm khát vọng được cả thế giới chú ý, và dù là một người mẹ tốt theo lời nhiều người nhưng bà luôn cảm thấy bức bối khi bị kìm hãm trong bốn bức tường.
Thời thơ ấu của Keanu từ lâu đã là đề tài khiến nhiều người phỏng đoán.
Theo đó, không lâu sau khi Kim ra đời, Samuel và Patricia đã chuyển đến Toronto (Canada). Theo rất nhiều nguồn tin thì tại đây, Samuel đã quyết định trút bỏ gánh nặng của hai chữ “trách nhiệm” và bỏ rơi gia đình. Trong một cuộc phỏng vấn với tờ Honolulu Star Bulletin, Samuel đã cố gắng cải chính thông tin. Ông bác bỏ những lời buộc tội, giải thích rằng ông đã theo anh trai của mình kiếm sống bằng việc chăm sóc những con ngựa của cha dượng trong khoảng thời gian mà mọi người cho là ông đã bỏ đi. Samuel cũng nói thêm rằng Patricia và ông đã sống chung trong một căn hộ ở Toronto cho đến khi Keanu lên năm.
Tương tự tất cả những điều xoay quanh thời thơ ấu của Keanu, những năm đầu đời của anh cũng có một phiên bản khác, được đưa ra bởi chính cha anh. Trong một cuộc phỏng vấn năm 1996 với tạp chí TV Week, Samuel xác nhận gia đình ông có chuyển chỗ ở, nhưng là vào thời điểm khác. Ông chia sẻ về việc cả gia đình chuyển khỏi Lebanon, đồng thời cũng lập tức cải chính những thông tin ông cho là sai.
“Chúng tôi đã rời Lebanon để đến Sydney (Úc), vì Lebanon lúc đó đang dần trở nên nguy hiểm bởi các diễn biến về chính trị và xã hội. Những vụ xả súng, pháo kích và bắt cóc xảy ra liên tục. Chúng tôi đến Sydney khi Keanu được năm tuổi, và lúc đó Patricia đang mang thai đứa con thứ hai của chúng tôi là Kim.”
Samuel còn chia sẻ với TV Week rằng trái ngược với Lebanon, Sydney giống như một luồng sinh khí mới, một nơi ấm áp và hấp dẫn có thể hàn gắn những sứt mẻ trong mối quan hệ giữa ông và Patricia. Tại đây, Samuel được nhận vào làm ở một phòng nghiên cứu phim và đã dành thời gian chất lượng cho gia đình, đặc biệt là Keanu. “Những năm chúng tôi sinh sống ở Úc là quãng thời gian hạnh phúc nhất trong thời thơ ấu của Keanu. Tôi dạy thằng bé bơi và luôn chở nó theo trên chiếc mô tô của mình.”
Kể từ chi tiết này, câu chuyện về cuộc phiêu lưu thời thơ ấu của Keanu bắt đầu ăn khớp với việc gia đình anh rời Úc đến Canada, cũng như sự tan vỡ không thể tránh khỏi của vợ chồng nhà Reeves. Trong một cuộc trò chuyện thẳng thắn được đăng tải trên tạp chí Vanity Fair, người em họ của Keanu là Leslie Reeves từng nói về cái kết đã được đoán trước: “Hai người họ luôn tranh cãi về việc Sam sử dụng chất gây nghiện. Patricia đã thoát khỏi giai đoạn hippie, nhưng chú của tôi thì không. Trên thực tế, ông ấy đã không ngừng sử dụng chất kích thích”.
Mặc dù theo một vài lời kể thì Samuel và Patricia đã duy trì cuộc hôn nhân của mình cho đến khi Keanu được mười lăm tuổi, nhưng quan điểm được nhiều người đồng thuận là đôi vợ chồng này đã chính thức ly hôn vào năm 1966, khi Samuel rời bỏ gia đình và tiếp tục có một quãng đời sai lầm kéo dài hàng chục năm với sự hiện diện của ma túy.
Việc bị cha ruột bỏ rơi khi mình còn quá nhỏ dường như đã để lại cho Keanu một vết sẹo tâm lý không thể xóa nhòa, đến mức những năm về sau anh luôn tránh nhắc đến chuyện đó. Tuy vậy, trong thời gian gần đây, có những lúc anh đã có thể đối mặt và thẳng thắn nói về vấn đề của mình.
Keanu chia sẻ với tạp chí US: “Câu chuyện về tôi và cha của tôi là một câu chuyện khá nặng nề. Tôi đã có nhiều thời gian bên cha cho đến khi tôi lên sáu, sau đó thì tôi chỉ gặp ông ấy vào những dịp đến thăm ông ở Hawaii trong những ngày nghỉ”. Trong một cuộc phỏng vấn trên US, anh kể rằng lần cuối cùng anh gặp cha mình là năm anh mười ba tuổi, khi đó anh đang thực hành một bài tập về ý nghĩa tồn tại của bản thân: “Lúc đó chúng tôi đang ở trên đảo Kauai, tôi nhớ là cha tôi đã nói về các vì sao và điều gì đó về việc thế giới là một cái hộp. Tôi không thể hiểu những gì cha nói, tôi chỉ nhớ là ông ấy đã nói về những vì sao khi chúng tôi nhìn lên trời”.
Nhiều năm sau, Keanu đã chia sẻ về những khoảnh khắc cuối cùng mà anh có cùng cha của mình trong một cuộc phỏng vấn trên tạp chí Penthouse: “Ông ấy đã đưa anh em tôi ra sân bay và thế là xong. Suốt mười năm sau đó, chúng tôi không nhận được tin tức gì từ ông ấy. Không điện thoại. Không thư từ. Không gì cả”.
Tại thời điểm diễn ra cuộc phỏng vấn đó, Keanu dường như đã cạn kiệt cảm xúc khi nói về cha của mình. Nhưng vào giữa những năm 1990, dường như sự thiếu vắng một người cha vẫn khiến tâm lý và tình cảm của anh bị tổn thương sâu sắc. Theo ghi nhận của TV Week, lòng căm giận xuất phát từ nỗi thất vọng và mất mát của Keanu đã được thể hiện rất rõ khi nam diễn viên trẻ bộc phát trong một cuộc phỏng vấn giữa những năm 1990: “Cha tôi chẳng là gì ngoài một kẻ vô dụng, đáng bị vứt bỏ của thập niên 60”.
Cảm xúc giận dữ và nỗi đau mất mát tiếp tục đeo bám Keanu suốt nhiều năm về sau. Đến tận năm 2017, trong một cuộc trò chuyện với tạp chí Rolling Stone, Keanu vẫn khó có thể kiềm chế cơn giận khi được hỏi về mối quan hệ giữa anh với cha của mình: “Chuyện giữa tôi và cha tôi khá là nặng nề. Đó là câu chuyện chứa đầy niềm đau, nỗi buồn, sự mất mát và những thứ chết tiệt đại loại thế”.
Một năm sau đó, Samuel qua đời vào ngày 26 tháng Một năm 2018. Đến tận giây phút cuối đời, ông đã không ngừng nỗ lực để tìm cách hàn gắn với con trai của mình thông qua các thành viên trong gia đình cũng như qua giới truyền thông. Tuy nhiên, Keanu không ghi nhận những nỗ lực muộn màng của Samuel; và vào ngày đám tang của ông, Keanu đã không có mặt.
Tuổi thơ dữ dội

Sau cuộc hôn nhân đổ vỡ với Samuel, Patricia vừa gánh vác trách nhiệm của một người mẹ đơn thân vừa cố gắng kiếm sống bằng nghề thiết kế trang phục mà bà đã chọn. Patricia đã chứng tỏ bản thân là người năng nổ và kiên cường khi theo đuổi nghề nghiệp mà bà đã chọn; bà luôn thể hiện sự quyết tâm và tự tin của mình trong một thế giới giải trí mà ở đó, những người phụ nữ cố gắng vươn lên thường bị đánh giá bằng sự nghi kỵ. Sẽ không có gì ngạc nhiên khi Patricia sớm gặt hái thành công trong sự nghiệp.
Thêm vào đó, bản thân Patricia còn có một phương diện khác, đậm nét truyền thống đến kinh ngạc, đó là Patricia là người rất nguyên tắc trong ứng xử và bà rất tôn trọng người khác. Đây cũng là những phẩm chất mà bà đã truyền lại cho các con của mình từ khi chúng còn khá nhỏ. Có lẽ chính trong khoảng thời gian ngắn ngủi đầu tiên ở Canada, Patricia đã nhanh chóng nhận ra Toronto không phải là nơi để bà gây dựng sự nghiệp.
Keanu cũng từng chia sẻ về điều này trong một cuộc phỏng vấn với tờ Penthouse. Anh tiết lộ rằng Patricia rất yêu Toronto, nhưng vì công việc, bà quyết định sẽ đến New York. “Mẹ tôi vốn không đánh giá cao New York, nhưng đó mới là nơi mà bà có thể theo đuổi sự nghiệp của mình và lo cho tất cả chúng tôi.”
Vừa đến New York, Patricia lập tức cảm nhận được cảm giác hồi hộp, phấn khích cũng như nhận ra những cơ hội ở các sân khấu nhạc kịch của Broadway. Về phần Keanu và Kim, hai anh em họ đã biết đến thế giới của mẹ mình thông qua một khung cảnh siêu thực với hàng loạt khách sạn và các cuộc gặp gỡ dường như kéo dài vô tận với những con người thú vị, đầy màu sắc. Khoảng thời gian ở New York đã giúp Patricia mở rộng tầm mắt. Tài năng của bà trong vai trò nhà thiết kế trang phục dần được chấp nhận trong xã hội phá cách của thập niên 60 đề cao sự trải nghiệm về phong cách và lối sống. Tất cả những điều này đều góp phần thúc đẩy cá tính ưa tự do và bốc đồng của Patricia, đặc biệt là trong những chuyện có liên quan đến tiếng nói của con tim...
Tình yêu đã đến với Patricia khi bà gặp nhà sản xuất phim và nhạc kịch Paul Aaron. Aaron là một người có triển vọng ở New York. Ông là người có óc sáng tạo, có phong cách, thông minh, và theo những người biết rõ về Aaron thì ông là người rất khôi hài. Ông đã để lại dấu ấn trên sân khấu New York từ cuối thập niên 60 đến đầu thập niên 70 với các tác phẩm hấp dẫn và lôi cuốn như Salvation (tạm dịch: Sự cứu rỗi), Paris Is Out (tạm dịch: Từ Paris ra thế giới), A Dream Is Out (tạm dịch: Giấc mơ tan vỡ) và 70 Girls 70 (tạm dịch: 70 cô gái 70).
Patricia và Paul có cảm tình với nhau ngay từ lần gặp đầu tiên, và mối quan hệ của họ đã tiến triển với tốc độ ánh sáng. Tháng Chín năm 1970, hai người kết hôn với nhau.
Vì cho rằng sẽ dễ dàng xây dựng gia đình hơn nếu không phải sống ở những thành phố nhộn nhịp như New York, nên hai vợ chồng đã quyết định chuyển về Toronto. Là người theo chủ nghĩa thực dụng, Patricia xem việc chuyển về Toronto sinh sống như một cách để trở nên gần gũi hơn với người thân của chồng cũ, những người vẫn làm bạn với bà sau khi bà ly hôn với Samuel, đồng thời cũng từng đề nghị giúp đỡ ba mẹ con cho đến khi sự nghiệp của bà cất cánh.
Về phần Keanu, anh cho rằng Toronto, cụ thể là thị trấn Yorkville, là nơi bình yên để trải qua những năm tháng tuổi thơ. Trong một cuộc phỏng vấn trên trang ReddittOnline.com, Keanu đã vui vẻ kể lại rằng anh rất thích đến quầy bánh hamburger Licks và dạo chơi trong công viên Ramsden. Trong một cuộc trò chuyện với tạp chí Total Film, Keanu cũng từng kể: “Yorkville ngày nay khá cao cấp, nhưng khi tôi còn là một đứa trẻ suốt ngày vui chơi ngoài phố thì thị trấn này có đầy những câu lạc bộ thoát y, có cửa hàng kẹo The Grab Bag tuyệt vời và rạp The Bloor Street nơi tôi từng xem rất nhiều bộ phim”.
Patricia và Paul dường như đã có một cuộc hôn nhân viên mãn trong một quãng thời gian ngắn. Cả gia đình đã nhập quốc tịch Canada, và theo những gì Kim Reeves chia sẻ trong một bài báo trên tạp chí People thì hai anh em nhà Reeves đã lĩnh hội nhiều truyền thống từ đạo Do Thái của Aaron. Cô nói: “Khi mẹ kết hôn với chú Paul, chúng tôi mặc đồ trắng vào mỗi tối thứ Sáu và hát những bài thánh ca Shabbat. Vào mùa hè, chúng tôi sẽ đến các khu cắm trại của người Do Thái”.
Tháng Ba năm 1971, Patricia và Paul ly hôn. Lý do ly hôn chưa bao giờ được đề cập, vì vậy giới quan sát chỉ có thể suy đoán rằng họ đã có một mối quan hệ vừa quá cuồng nhiệt vừa quá nhanh. Có nhiều thông tin cho rằng chính Paul là người đã rời bỏ gia đình (và việc liên tiếp bị các bậc làm cha bỏ rơi đã trở thành cái gì đó rất tổn thương luôn hiện diện trong tâm hồn Keanu về sau này). Nhưng nhìn chung, cuộc ly hôn giữa Patricia và Paul đã diễn ra trong êm thấm, đến mức Keanu và Paul vẫn có thể hình thành cũng như duy trì một tình bạn thân thiết và chân thành về sau.
Cùng với cuộc ly hôn của Patricia là sự hồi sinh bất ngờ về sự nghiệp của bà với tư cách là nhà thiết kế trang phục, đặc biệt có liên quan mật thiết đến cộng đồng nhạc rock. Suốt thời thơ ấu, Keanu và em gái đã có nhiều ấn tượng về một cuộc sống đậm chất rock khi thường xuyên nhìn thấy những nghệ sĩ nổi tiếng như David Bowie, Alice Cooper hay Dolly Parton ra vào phòng làm việc tại nhà của mẹ mình trong lúc bà ấy ngồi bên chiếc máy may và tạo ra những bộ trang phục cực kỳ lộng lẫy cho các nghệ sĩ.
“Tôi lớn lên trên con phố Hazelton ở Toronto, và tôi đã giao du với rất nhiều ngôi sao khi còn nhỏ. Mẹ tôi thích thiết kế trang phục. Bà ấy mê nhạc rock&roll. Mẹ tôi bán trang phục cho nghệ sĩ nhạc rock và bà ấy có rất nhiều bạn bè trong giới này”, Keanu kể trong cuộc trò chuyện trên tờ Toronto Sun.
Trong một cuộc phỏng vấn với tạp chí Penthouse, Keanu cũng từng vui vẻ nói về những tháng ngày ở Toronto: “Mẹ tôi yêu âm nhạc. Chiếc máy phát nhạc chạy bằng đĩa than luôn hoạt động những khi bà ấy ngồi vào máy may. Ngôi nhà nhỏ bằng gạch của chúng tôi đã trở thành điểm đến của những tay rock phong trần muốn có vẻ ngoài cuốn hút trong các chuyến lưu diễn của họ. Alice Cooper lúc nào cũng có mặt ở đó và luôn sẵn sàng thực hiện một trò đùa nào đó. Anh sẽ làm những chuyện như đặt một bãi nước ói giả hoặc phân chó giả lên ghế sofa của chúng tôi để chọc cho cô dọn dẹp nhà tôi phát điên. Nhà tôi đã biến thành một sân chơi khổng lồ cho cả trẻ con và người lớn”.
Keanu kể trên tờ Toronto Sun rằng Cooper là bạn thân của Patricia và được bà tin tưởng đến mức nhiều lúc bận công chuyện, Patricia sẽ để Cooper trông coi Keanu và Kim. Keanu tiết lộ: “Alice Cooper đã trông coi chúng tôi khi tôi còn rất nhỏ. Tuy không nhớ được nhiều, nhưng tôi nhớ là mỗi khi anh ấy trông chừng chúng tôi, trong nhà luôn có một số thứ ghê tởm như phân giả trong tủ lạnh hoặc đâu đó trong nhà. Với những ký ức này, tôi có thể nhớ là Alice từng chăm sóc cho chúng tôi”.
Việc Patricia tin tưởng giao những đứa con nhỏ của mình cho người khét tiếng là nghệ sĩ rock hay gây sốc nhất hành tinh trông chừng là manh mối cho thấy cách nuôi dạy con cái của Patricia. Người mẹ trẻ này vẫn giữ nguyên bản chất của một con người phóng túng, không đắn đo về việc bỏ đi đâu đó và để những đứa con của mình tự lo, theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
Nhiều năm sau, trong một cuộc trò chuyện với tạp chí Dolly, Keanu đã đưa ra lời nhận xét có phần khắt khe nhưng lại bằng những từ ngữ tương đối nhẹ nhàng về mẹ mình: “Mẹ tôi từng nói rằng tôi thường hay nói ‘không’, rồi ngay sau đó tôi sẽ tiếp tục hỏi ‘sao lại thế?’. Điều này khiến mẹ tôi rất bực bội. Nhưng chính mẹ đã khuyến khích sự cởi mở trong con người tôi. Cuộc sống của chúng tôi có vô vàn những chuỗi hạt, trầm hương và sự tới lui nhộn nhịp của khách hàng của mẹ, nhưng lại không có sự hiện diện của kỷ luật”.
Nhiều năm sau đó, Keanu cũng thẳng thắn bàn luận trên tạp chí Esquire về kỹ năng nuôi dạy con của mẹ anh: “Hai anh em tôi là những đứa trẻ tự lập. Thường thì chúng tôi rời nhà vào buổi sáng và trở về buổi tối. Dù chỉ là một cô gái người Anh bỏ nhà đi khi còn rất trẻ, nhưng mẹ đã nuôi dạy chúng tôi tới nơi tới chốn. Chúng tôi đã được học về văn hóa ứng xử, sự kính trọng dành cho người lớn tuổi và cách sắp xếp bàn ăn trang trọng”.
Về phần mình, khi nhìn lại những tháng ngày hoang dại và cuồng nhiệt đó trong cuộc phỏng vấn với TV Park, chính Patricia đã đưa ra những lời phê bình tốt nhất cũng như tồi tệ nhất về bản thân bà trong chuyện làm mẹ: “Thật ra thì tôi không nuôi lớn con mình. Tôi chỉ quan sát chúng lớn lên mà thôi”.
Đối với Keanu và Kim, quá trình trưởng thành của cả hai không có gì ngoài sự hỗn loạn. Cả hai anh em đều được chẩn đoán là mắc chứng khó đọc từ nhỏ, một chứng bệnh về cơ bản là gây khó khăn cho việc đọc hiểu các từ và kéo theo đó là ác cảm đối với sách vở. Rõ ràng, chứng khó đọc đã góp phần làm tăng sự bất an và cảm giác bị cô lập ở Keanu, đứa trẻ vốn đã có những cảm giác này từ rất bé và sau đó tiếp tục bị xáo trộn bởi sự dưỡng dục có vẻ không chính thống cũng như những mối quan hệ và các cuộc hôn nhân liên tục thay đổi của mẹ.
Dù có thể dễ dàng kết bạn với người khác, nhưng dường như cậu bé Keanu luôn giữ một khoảng cách nhất định về mặt cảm xúc trong những mối quan hệ bạn bè. Khi học mẫu giáo trong Hệ thống Trường Công lập Jesse Ketchum ở Toronto - nơi Keanu gắn bó đến hết lớp tám - anh đã sống trong thế giới của riêng mình cả về tinh thần lẫn cảm xúc. Giáo viên của Keanu là những người đầu tiên chú ý đến chuyện đó.
Một trong các giáo viên của Keanu tại trường Jesse Ketchum là Paula Wardner đã kể về cậu học sinh không mấy gương mẫu của mình trong một cuộc trò chuyện với tờ People: “Theo tôi nhớ thì Keanu chưa từng đến lớp đúng giờ, và dù có ngồi trong lớp thì cậu ấy cũng không chú tâm. Cậu luôn để quên sách ở nhà hoặc quên làm bài tập về nhà. Những lúc đó, cậu ấy sẽ đơn giản mỉm cười rồi quay về nhà để lấy sách vở. Mặc dù vậy, bằng cách nào đó cậu ấy vẫn có thể xoay xở để vượt qua các kỳ thi”.
Trước nhận xét này của Wardner, Keanu có vẻ không đồng tình. Trong cuộc phỏng vấn với trang HerMoments.com, anh nói: “Tôi không nghĩ mình gặp vấn đề gì trong chuyện hòa nhập. Tôi nhớ mình đã hòa nhập rất tốt”.
Trên thực tế, cậu bé Keanu hòa nhập tốt đến mức cậu sớm trở thành một phần không thể thiếu trong các hoạt động mà hầu như bất kỳ ai cũng từng trải qua thời còn đi học. Cậu đã kết bạn, chơi cùng mọi người và thậm chí là tham gia vào các cuộc ẩu đả trên sân trường. Anh kể lại với tờ The Daily Beast: “Tôi nghĩ lần cuối cùng tôi đánh nhau là hồi học tiểu học. Có những lần sau khi đánh nhau, tôi bị gọi lên phòng hiệu trưởng. Nhưng chuyện đó thỉnh thoảng mới xảy ra. Tôi nhớ có lần vừa thắng trong một vụ ẩu đả thì tôi liền nghĩ: ‘Chà, thật ra thì mình cũng đâu cần phải đánh nhau làm gì’. Và thế là từ đó tôi không còn đánh nhau nữa. Đại khái là tôi đã tự nhủ: ‘Thôi, từ giờ không đánh nhau nữa nhé’”.
Mặc dù có thành tích học tập không nổi bật, nhưng Keanu vẫn cho rằng Jesse Ketchum là một cơ sở đáng tin cậy. Trong một cuộc phỏng vấn với Globe and Mail, anh chia sẻ: “Jesse Ketchum là một môi trường học tập hoàn toàn công khai và cởi mở với mọi thứ. Đó là nơi tuyệt vời để những đứa trẻ từ lớp một đến lớp tám gặp gỡ nhau. Đó cũng là nơi tốt nhất để bạn tìm kiếm nền giáo dục có tính khai phóng”.
Trong thời gian theo học tại đây, diễn xuất là điều mà cậu bé Keanu chưa từng nghĩ tới. Nhưng vào năm lên chín, cậu đã vô tình có được buổi biểu diễn có thể nói là đầu tiên của mình khi tham gia dàn đồng ca của vở Damn Yankees (tạm dịch: Đội bóng chày Yankees). Màn trình diễn đó không để lại ấn tượng gì đáng kể; ngay cả bản thân Keanu cũng không nhớ gì nhiều về trải nghiệm của mình, ngoại trừ thực tế là anh đã góp mặt trong dàn đồng ca.
Khi Keanu chuẩn bị tốt nghiệp lớp tám, con đường học tập của anh có vẻ không khả quan cho lắm. Không có gì đáng ngạc nhiên khi nguồn ủng hộ duy nhất mà cậu học trò có thành tích kém này nhận được là từ người mẹ của mình. Patricia tin rằng con trai mình có trí tuệ vượt trội và có thể đáp ứng yêu cầu của một cơ sở giáo dục tiên tiến. Và thế là cuộc đời của Keanu chuẩn bị bước sang một bước ngoặt mới...
Anh từng nói về bước ngoặt này trong bài phỏng vấn được đăng trên US: “Sau khi tốt nghiệp lớp tám, tôi đã chọn ngôi trường tốt nhất để theo học, mặc dù tôi không phải là một học sinh giỏi. Tôi là học sinh duy nhất chuyển sang từ Jesse Ketchum nên quyết định đó cũng khá là kỳ quặc”.
"Những trắc trở trong cuộc đời bạn chính là thứ đã tôi luyện nên con người bạn ngày hôm nay. Hãy cảm thấy biết ơn vì những khoảng thời gian khó khăn, chúng chỉ có thể khiến bạn mạnh mẽ hơn mà thôi."
Bước ngoặt định mệnh

Quyết định “kỳ quặc” mà Keanu nhắc đến chính là trường Bồi dưỡng Năng khiếu6 Avondale, và đây sẽ là khởi đầu của cuộc phiêu lưu kéo dài năm năm của Keanu qua bốn ngôi trường khác nhau, trong đó ba trường còn lại là trường Nghệ thuật Etobicoke, trường De La Salle và trường Nghệ thuật Biểu diễn Toronto. Những thay đổi này đã khiến Keanu choáng ngợp và xáo trộn về mặt cảm xúc.
6 Trường Bồi dưỡng Năng khiếu Avondale (Avondale Secondary Alternative School) là một trường cấp hai ở Toronto, vừa giảng dạy theo khung chương trình được đề ra bởi Hội đồng Giáo dục Toronto vừa tổ chức các lớp bồi dưỡng năng khiếu về thể thao, hội họa, âm nhạc, diễn xuất...
Trong thời gian học trung học ở Canada, Keanu phải trải qua nhiều thử thách tâm lý. Đó là chưa kể khi đó, anh còn bị chấn động bởi những sự kiện trong gia đình, mà phần lớn nguyên nhân là do mẹ của anh vẫn sống và làm việc theo kiểu phóng túng, quá đề cao sự tự do, không tuân theo những quy tắc và cấu trúc của một gia đình bình thường.
Những đứa trẻ nhà Reeves cứ thế lớn lên trong một gia đình không lề lối. Mẹ của hai đứa trẻ thường rời thành phố đi công tác và giao chúng cho bảo mẫu, nhưng chủ yếu là hai anh em vẫn phải tự lo. Thời đó, những tên tuổi như David Bowie, Dolly Parton hay Emmylou Harris rất thường lui tới nhà Keanu, vì thế Keanu đã không ít lần chứng kiến sự vô độ và sa đọa của lối sống mà người ta vẫn gọi là lối sống rock&roll. Khi được tự do làm điều mình muốn, Keanu thường theo đuổi những sở thích hoặc hoạt động rất đời thường, chẳng hạn như đi giao báo, xem phim vào buổi chiều tối tại rạp chiếu phim hạng hai ở địa phương - nơi anh đã xem rất nhiều bộ phim của Lý Tiểu Long.
Giữa những năm Keanu học trung học, Patricia tái hôn với nhà quảng bá nhạc rock Robert Miller. Sự kết hợp này đã mang đến cho Keanu một người em gái cùng mẹ khác cha tên Karen, đồng thời cũng khiến cuộc sống vốn đã phức tạp của anh càng thêm phức tạp.
Nguyên nhân chủ yếu khiến Keanu không thể trụ được ở một trường trung học nào đủ lâu là vì lối sống du mục của Patricia Taylor. Gia đình họ cứ liên tục chuyển chỗ ở; và về sau này Keanu đã bộc bạch rằng điều này đã ảnh hưởng khá lớn đến tâm lý của anh. Trong cuộc trò chuyện với tạp chí Choices, anh nói: “Thật không dễ dàng gì khi cứ bị bứng lên và buộc phải thay đổi môi trường sống. Thật mệt mỏi khi cứ phải chuyển hết nơi này đến nơi khác, rời xa những gì quen thuộc và làm quen lại với mọi thứ từ đầu. Tôi không nói đó là trải nghiệm đau thương nhất, nhưng hồi tôi còn nhỏ thì có vẻ là vậy”.
Ngoài chuyện thường xuyên đổi chỗ ở, Keanu còn gặp vấn đề với chứng khó đọc - một chứng bệnh khiến anh có những hành vi không nhất quán - đặc biệt là khi anh phải đáp ứng được các yêu cầu của chương trình giáo dục bậc trung học. Keanu từng đề cập điều này trong những cuộc trò chuyện với tờ Daily Mail hoặc DyslexiaHelp.com: “Tôi thường giả vờ hiểu bài chỉ để đối phó, còn thực tế là tôi thấy mình không phù hợp với trường học”.
Và Keanu cũng không có vẻ gì là có cố gắng học hành.
Tại trường Bồi dưỡng Năng khiếu Avondale và trường Nghệ thuật Etobicoke, với khoảng thời gian anh theo học chỉ kéo dài được một năm ở mỗi trường, hình ảnh của Keanu như một nam sinh cá biệt đã in sâu trong tâm trí của các giáo viên cũng như những học sinh khác. Keanu cũng tự nhận mình từng là người ồn ào và liến thoắng.
Trong một cuộc phỏng vấn với tạp chí US, Keanu đã kể về những ngày mình còn học trung học: “Tôi rất hay chạy tới chạy lui, người nhễ nhại mồ hôi. Nhiều lúc tôi lại ồn ào quá mức hoặc buột miệng nói điều gì đó không cần thiết. Tôi đoán hồi đó tôi là kẻ chỉ gây phiền phức cho mọi người”.
Tuy vậy, Keanu cho rằng dù bản thân có những hành vi không phù hợp, nhưng xét về chuyện học hành thì anh cũng đã có những khoảnh khắc đáng nhớ tại hai ngôi trường này. “Tôi nghĩ tôi học cũng không tệ. Tôi giỏi môn tiếng Anh, môn Văn, và tôi cũng từng là thành viên của đội tuyển cờ vua”, anh chia sẻ trong một cuộc trò chuyện với tờ Daily Mail. Nhưng vì thờ ơ với việc học, bị điểm kém và nghỉ học nhiều, nên cuối cùng Keanu đã bị trường Nghệ thuật Etobicoke buộc thôi học.
Sau khi thôi học tại trường Etobicoke, Keanu vẫn nỗ lực theo đuổi con đường học vấn của mình và đăng ký theo học trường De La Salle. Nhưng ở lần chuyển trường thứ ba này, bản thân Keanu dù lạc quan cách mấy cũng phải thừa nhận rằng thành tích học tập của anh ngày càng giảm sút. Anh nói trên tờ The Express On Sunday: “Tôi đã trượt tất cả các môn, trừ môn tiếng Latinh, bởi đó là môn học duy nhất tôi thích. Đối với các môn khác, tôi thường xuyên cúp học. Tôi rất lười học và cảm thấy chuyện học hành không quan trọng”.
Nhưng đối với các môn thể thao thì lại khác. Bằng một cách không chính thống của riêng mình, Keanu có thể chơi khá tốt môn khúc côn cầu trên băng và môn bóng đá. Phát biểu trên trang Handbag.com, Keanu cho rằng môn khúc côn cầu vừa giúp anh rèn luyện thể chất vừa có giá trị trị liệu đối với anh. “Tôi vốn nhút nhát và thường không cảm thấy tự tin, trừ những lúc ở trên sân băng. Khúc côn cầu cho tôi cảm giác mình là một cái gì đó khác biệt. Ngoài thời gian chơi khúc côn cầu thì tôi thường trốn học đi chơi.”
Trên sân băng, Keanu nhanh chóng nổi tiếng với vai trò là một thủ môn có thể cản phá bất kỳ pha tấn công nào và do đó, anh đã được đặt biệt danh là “Bức tường” trong suốt thời gian theo học ở De La Salle. Khi ngày càng giành được nhiều giải Cầu thủ Giá trị nhất, Keanu bắt đầu mơ về một vị trí trong Đội tuyển Khúc côn cầu Olympic Canada cũng như một cơ hội trở thành cầu thủ chuyên nghiệp. Nhưng thật không may, trong một lần bị chấn thương, anh phải vĩnh viễn từ bỏ giấc mơ chơi khúc côn cầu của mình.
Trong khoảng thời gian này, Keanu vẫn giữ liên lạc với cha dượng của mình là Paul Aaron. Sau khi ly hôn với mẹ của Keanu, Aaron đã chuyển đến Nam California (Mỹ) để làm việc. Vào các kỳ nghỉ, Keanu trẻ tuổi thường đến Hollywood để thăm Aaron và dạo chơi trong phim trường nơi đang thực hiện những bộ phim của Aaron. Nhờ vậy, Keanu đã được chứng kiến cách mà phép màu được tạo ra và bị cuốn hút bởi các diễn viên cũng như những gì họ đã trải qua để theo đuổi nghề nghiệp của mình. Trong tâm trí của Keanu lúc này, viễn cảnh và thực tế của việc trở thành một diễn viên đã trở nên rất rõ ràng.
Sau một thời gian chỉ đi học cho có lệ ở De La Salle và không còn mục tiêu nào để theo đuổi, Keanu đã đăng ký vào một trường trung học khác là trường Nghệ thuật Biểu diễn Toronto. Đây là ngôi trường có quy chế tuyển sinh gắt gao, đòi hỏi thí sinh phải trải qua rất nhiều cuộc phỏng vấn cũng như một buổi kiểm tra năng lực ở vòng cuối cùng. Thế nên khi Keanu vượt qua được buổi kiểm tra năng lực, bản thân anh đã vô cùng ngạc nhiên. Đó là thời khắc quan trọng đối với Keanu, khi ý tưởng mới chớm nở về diễn xuất bỗng dưng được chắp cánh. Trước đó, cái anh có chỉ là một ý nghĩ bắt đầu nhen nhóm từ lần đầu tiên tham gia trình diễn trong vở Damn Yankees ở trại hè và nguồn động lực được khơi gợi bằng những hình thức khích lệ tinh tế từ người cha dượng Paul Aaron.
Trong một lần trả lời phỏng vấn của tạp chí MacLeans, Aaron từng đề cập về sự thay đổi mà ông nhìn thấy ở con trai của người vợ cũ: “Cũng như tất cả những lần mà thằng bé từng bắt tay vào làm một việc gì đó trước đây, khi chuyển sang diễn xuất thì nó cũng dồn hết tâm trí vào đó. Ý tôi là từng phần nhỏ trong việc diễn xuất đều được Keanu lưu tâm, từ chất giọng, cách chuyển động cho đến phong cách đương đại hay cổ điển”.
Keanu từng có thời gian hoạt động rất tích cực ở trường Nghệ thuật Biểu diễn Toronto. Theo nhiều nguồn tin, trong thời gian này, điểm số của Keanu bắt đầu được cải thiện, và xét ở một mức độ nào đó thì niềm đam mê dành cho diễn xuất đã giúp anh trở thành một học sinh có thành tích học tập khá. Đối với Keanu, vai Mercutio trong vở Romeo & Juliet (Chuyện tình Romeo và Juliet) ở trường là một vai diễn đặc biệt lôi cuốn. Trên tạp chí Interview, anh chia sẻ: “Mercutio trong vở Romeo & Juliet là người đầy niềm đam mê, sự khôn ngoan và cả nỗi căm giận”.
Keanu rất nghiêm túc với quá trình diễn xuất để tạo nên những vai diễn cũng như nhân vật đáng nhớ, và anh đã tập trung với một động lực mà trước giờ anh chưa từng nhận thấy. Chính động lực bất ngờ này đã khiến Keanu nảy sinh mâu thuẫn với các bạn học của mình. Ở vai trò là một diễn viên, Keanu đã đạt được những thành công nhất định, và theo anh, các bạn học của anh không đủ nghiêm túc với nghề. Mâu thuẫn thường xuyên xảy ra giữa anh và những người khác ở trường vì cái tôi của mỗi người đều quá lớn, nhưng ít ai có thể phủ nhận việc Keanu đột ngột có một bước đột phá về tinh thần và cảm xúc khi đến với diễn xuất. Những người biết đến các vai diễn ban đầu của Keanu sẽ không khỏi ngạc nhiên khi thấy cậu thiếu niên vốn dễ bị phân tâm lại có thể nhận một vai diễn và đắm mình vào đó mà không quan tâm bất kỳ điều gì khác. Phải thừa nhận rằng khả năng diễn xuất của Keanu vào thời điểm đó hãy còn thô, nhưng những gì anh thể hiện thì rất có hồn.
Trong năm học tại trường Nghệ thuật Biểu diễn Toronto, Keanu chính thức có được chút tiếng tăm đầu tiên với vai trò phóng viên hiện trường trong loạt chương trình thực tế Going Great (tạm dịch: Đường đến thành công) của Đài truyền hình Canada, một chương trình đặc biệt về các thành tựu đáng kinh ngạc của những người trẻ tuổi. Nhiệm vụ của Keanu là phỏng vấn khách mời của chương trình với các câu hỏi từ bóng gió đến rõ ràng. Trong những cuộc giao lưu sau này, khi các đoạn clip của chương trình Going Great vốn bị thất lạc từ lâu nay bỗng được phát lại, Keanu lộ vẻ bối rối và thú thật rằng anh thường rất lúng túng khi thực hiện các cuộc phỏng vấn đó. Going Great kéo dài được hai mùa. Keanu đã nghỉ sau mùa một.
Sau tất cả, Keanu vẫn là Keanu, và anh lại tiếp tục có những hành vi không phù hợp, bất tuân thượng lệnh. Keanu từng kể về sự sa sút không thể tránh khỏi của mình tại trường Nghệ thuật Biểu diễn Toronto với phóng viên tờ Daily Mail: “Tôi theo học trường nghệ thuật biểu diễn nhưng lại không thể hòa nhập. Tôi từng va chạm, cãi vã với các nhân viên trong trường và với cả hiệu trưởng. Tôi không có cùng quan điểm với bất kỳ ai trong số họ. Tôi là đứa trẻ luôn miệng hỏi ‘tại sao’. Tôi đã hỏi quá nhiều câu hỏi về quá nhiều thứ”.
Những vụ cãi vã thường xuyên giữa Keanu và các nhân viên của trường Nghệ thuật Biểu diễn Toronto cuối cùng đã gây ra một trận xung đột lớn, cũng là giọt nước làm tràn ly. Trong một bài viết chi tiết được đăng trên People, vụ việc giữa Keanu và người hướng dẫn của anh được thuật lại như sau:
Sau cuộc tranh cãi nảy lửa giữa Keanu và một giáo viên trong trường, người hướng dẫn của Keanu đã nhắc nhở cậu học trò của mình: “Đôi khi anh phải là người nhận trái đắng”. Keanu lập tức đáp trả: “Đúng, nhưng tôi không cần phải nhận toàn bộ trái đắng trên cả cái cây”.
Kết cục là sau khi nhập học tại trường Nghệ thuật Biểu diễn Toronto chưa đầy một năm và cũng không lâu sau khi bước sang tuổi mười sáu, Keanu lại bị đuổi học. Keanu kể lại trong cuộc trò chuyện trên tờ Daily Mail rằng anh nhận tin bị buộc thôi học qua một lá thư thông báo của trường. Lý do được đưa ra trong thư là do Keanu không thể tập trung và đặt quá nhiều câu hỏi. Nói tóm lại, nhà trường cho rằng Keanu không có tố chất để trở thành diễn viên chuyên nghiệp, thậm chí là không có khả năng thành công ở bất kỳ lĩnh vực nào khác trong tương lai.
“Thật khủng khiếp khi phải nhận một lá thư nói rằng bạn không thể trở lại trường học vào năm tới. Cảm giác bị buộc thôi học thật sự rất khó chịu.”
"Ta phải thay đổi cách sống nếu cảm thấy không hạnh phúc và thức tỉnh nếu thấy mọi thứ không diễn ra theo ý mình."
Hành trình theo đuổi ước mơ

Nỗi buồn bị đuổi học nhanh chóng nguôi ngoai khi Keanu xác định được mục tiêu của mình. Anh quyết tâm theo đuổi nghiệp diễn xuất. Chỉ có điều, anh không chắc mình sẽ theo đuổi bằng cách nào. Quyển The New Breed: Actors Coming of Age (tạm dịch: Thế hệ mới - Những diễn viên đến tuổi trưởng thành) từng trích lời thừa nhận của Keanu như sau: “Tôi lao vào diễn xuất mà không đặt ra cho mình bất kỳ một mục tiêu nào. Sau này tôi mới nhận ra nếu không xác định được mục tiêu cho bản thân thì sau cùng chúng ta cũng sẽ chẳng đi đến đâu cả”.
Vào thời điểm đó, mục tiêu của Keanu rất mơ hồ. Anh phải đối mặt với cuộc chiến giằng co giữa thực tế với khát vọng được diễn xuất của mình, và điều này đã khiến Keanu khó xác định được bước đi tiếp theo cho mình. Anh biết là anh muốn trở thành một diễn viên thực thụ, nhưng anh lại không chắc là mình phải thực hiện điều đó như thế nào. Và năm 1983 là thời điểm mà anh bắt đầu áp dụng chiến lược “du kích” để gây chú ý. Trong quyển The New Breed: Actors Coming of Age của tác giả Karen Hardy, anh từng bộc bạch: “Tôi chỉ đang cố gắng sống cuộc đời của mình. Tôi đến các lớp dạy diễn xuất vào ban đêm và học nhiều phương pháp khác nhau về diễn xuất hay ghi nhớ cảm xúc. Tiếp đến, tôi bắt đầu tham gia nhiều lượt thử vai ở địa phương và nhận một số vai diễn. Tôi còn tham gia một nhóm kịch cộng đồng”.
Chính những kinh nghiệm sân khấu thuở ban đầu - khi anh làm việc mà hầu như không hưởng lương - đã ảnh hưởng rất lớn đến Keanu. Theo một trích dẫn được đăng trên tờ Dell Publishing và được lưu trữ trong mục Keanu Reeves trên trang web whoaisnotme.net, anh từng chia sẻ: “Nhà hát kịch là nơi thật sự có thể tạo ra những tác động lớn về thể chất, cảm xúc và tính nhân văn”.
Năm 1983 là một năm đầy sự kiện đối với Keanu. Nghe nhiều người nói rằng Nhà hát Leah Posluns là nơi cực kỳ nổi tiếng về khả năng đào tạo nên những diễn viên chuyên nghiệp, Keanu đã đến nhà hát danh giá này để thử vai. Theo các nhà quan sát thì kết quả của buổi thử vai đó đã được rất nhiều người bàn tán.
Theo một bài viết trên tạp chí MacLeans, giám đốc Rose Dubin của nhà hát kể rằng Keanu đã xuất hiện vô cùng luộm thuộm trong buổi thử vai của mình. Anh mặc quần jean theo phong cách rách rưới cùng áo thun tay dài đã cũ, mang giày chạy bộ mà không buộc dây còn tóc thì lòa xòa một bên mặt. Nhưng thành kiến đó đã biến mất khi Keanu bắt đầu buổi thử vai của mình, trong đó có yêu cầu diễn đoạn độc thoại trong một tác phẩm của Shakespeare. Dubin nhớ lại: “Chúng tôi ngồi đó, và cậu ấy đã khiến chúng tôi vô cùng kinh ngạc. Cậu ấy tràn trề năng lượng; ở cậu có gì đó nam tính nhưng lại ngô nghê và không chắc chắn, như một người đang ở ngưỡng trưởng thành nhưng không thật sự muốn trưởng thành”.
Bằng một cách rất riêng và chưa từng có tiền lệ, Keanu đã có được bước đi đầu tiên vô cùng quan trọng trong sự nghiệp.
Trong thời gian Keanu chính thức làm việc cho Leah Posluns, các giảng viên và diễn viên nơi đây đã xem Keanu như một phiên bản Jekyll và Hyde ngoài đời thực, tức một người có hai tính cách: dễ bị phân tâm và chỉ có thể tập trung trong một khoảng thời gian cực kỳ ngắn, nhưng đồng thời cũng được thúc đẩy mạnh mẽ bởi niềm đam mê diễn xuất. Cá tính thứ hai thường được Keanu thể hiện trong các tác phẩm nghệ thuật của nhà hát. Trong quyển Keanu, tác giả Sheila Johnston cho biết Dubin từng đặc biệt khen ngợi màn trình diễn của Keanu trong vở Romeo & Juliet: “Với một người ở độ tuổi đó, cậu ấy là một Mercutio xuất sắc. Thật là hào hứng khi xem cậu ấy diễn. Chúng tôi ngồi xem và tự hỏi làm thế nào mà một người trẻ tuổi như thế lại có thể diễn tốt đến như vậy. Cậu ấy có thể thể hiện nhiều cảm xúc khác nhau, từ hài hước đến tuyệt vọng và hoài nghi. Có lẽ đó cũng là tất cả những cảm xúc mà Keanu từng tự mình trải qua”.
Chính trong quá trình thực hiện vở kịch For Adults Only (tạm dịch: Chỉ dành cho người lớn), Keanu đã thu hút sự chú ý của người đại diện7 chuyên tìm kiếm tài năng trẻ Tracy Moore. Như nhiều người khác, Moore cũng cảm nhận được điều gì đó đặc biệt ở nam diễn viên này và quyết định ký hợp đồng với Keanu ngay lập tức. Moore kể rằng bà đã nhận đủ loại dự án để Keanu có nhiều cơ hội trải nghiệm: “Mỗi khi đi thử vai, dường như Keanu luôn có thể mang về một hợp đồng nào đó. Cậu ấy có thể được ví như một món hời. Cậu ấy luôn cực kỳ năng nổ và rất nghiêm túc trong công việc. Cậu xác định hướng đi của mình và quyết tâm theo đuổi con đường đó”.
7 Trong ngành công nghiệp giải trí của Mỹ, mỗi nghệ sĩ có thể có hoặc người đại diện, hoặc quản lý, hoặc cả người đại diện lẫn quản lý. Người đại diện sẽ đứng ra tìm kiếm các buổi tuyển chọn phù hợp với khả năng của nghệ sĩ mà họ đang đại diện, thay mặt nghệ sĩ đàm phán và ký kết hợp đồng. Quản lý là người giúp nghệ sĩ phát triển sự nghiệp bằng cách tư vấn và đưa ra lời khuyên về hướng đi cũng như các lựa chọn nghề nghiệp.
Vào những ngày đầu khi Keanu mới bước vào nghề, Paul Aaron - khi đó đã ly hôn với mẹ của Keanu - vẫn luôn đóng vai trò là “thiên thần hộ mệnh” của Keanu, luôn lắng nghe Keanu và cho anh những lời khuyên hữu ích. Có lần, thông qua những mối quan hệ của mình, Aaron đã đề nghị Keanu nhận một vị trí ở Nhà hát Hedgerow danh tiếng, một cơ sở đào tạo kỹ năng diễn xuất chuyên nghiệp ở bang Pennsylvania. Keanu nhận lời. Sau khi đến Hedgerow, Keanu dành cả mùa hè để quét dọn và làm tất cả những công việc lao động chân tay ở cơ sở này. Đổi lại, anh được dạy thêm về khả năng diễn xuất và kịch nghệ. Sau mùa hè năm đó tại Hedgerow, Keanu trở lại Toronto với một cảm nhận mới mẻ về sự nghiêm túc trong nghề diễn mà mình đã chọn.
Thời gian ở Hedgerow đã khơi dậy niềm đam mê của Keanu dành cho sân khấu đồng thời tiếp lửa cho khát khao được vào vai những nhân vật vĩ đại của Shakespeare trong anh. Chàng trai trẻ đã cố gắng gia nhập một số trung tâm nghệ thuật trong khu vực chuyên về các tác phẩm của Shakespeare. Anh chia sẻ với tờ The Los Angeles Times: “Tôi muốn gia nhập Nhà hát Shaw and Shakespeare Festivals, nhưng họ đã từ chối tôi hai lần. Tôi không phù hợp. Theo tiêu chuẩn của họ thì tôi còn quá trẻ và quá ngang bướng”.
Nhưng trong thời gian làm việc ở Leah Posluns, Keanu bắt đầu nổi lên.
Danh tiếng ngày càng tăng của anh trong vai trò là một diễn viên tay ngang điển trai đã thu hút sự chú ý của vị giám đốc tuyển dụng đang tìm người đóng quảng cáo của Coca-Cola. Đó là một hợp đồng quảng cáo béo bở mà trước nay Keanu chưa từng thấy, nội dung nói về tình cha con ấm áp giữa một vận động viên xe đạp với cha của mình. Để đóng quảng cáo này, Keanu đã áp dụng phương pháp diễn xuất một cách triệt để, cụ thể là anh đã cạo sạch lông chân để phù hợp với hình tượng của một vận động viên đua xe.
Về sau, khi xuất hiện trong chương trình The Late Show with James Corden (tạm dịch: Chuyện đêm muộn cùng James Corden), Keanu đã kể lại những ký ức đáng nhớ về “bước đột phá” của anh trong mẩu quảng cáo của Coca-Cola: “Tôi đóng vai một tay đua xe đạp mà huấn luyện viên cũng chính là cha của mình, và câu chuyện xoay quanh một cuộc đua lớn. Chúng tôi đã mất ba ngày để hoàn thành cảnh quay. Đó là một trải nghiệm tuyệt vời, vì tôi đã từ trường học bước ra đời thực. Tất cả những gì tôi phải làm là diễn đúng yêu cầu và ứng biến cho phù hợp”.
Ngoài công việc, Keanu cũng dành thời gian để trải nghiệm đời sống xã hội năng động.
Chàng trai trẻ đã kỷ niệm sinh nhật lần thứ mười bảy bằng cách tự mua cho mình chiếc ô tô đầu tiên trong đời. Keanu nói với tờ Dolly: “Đó là chiếc Volvo 69, mẫu xe đua của Anh có màu xanh lá với dàn âm thanh stereo ngon lành. Một người đàn ông đã bán chiếc xe đó cho tôi với giá cắt cổ. Bạn bè của tôi luôn phải giúp tôi nổ máy xe. Tôi nhớ mình đã cùng vài người bạn lái chiếc xe đó từ Toronto đến Thành phố Buffalo ở New York để xem ban nhạc rock The Ramones biểu diễn. Một cô bạn theo phong cách punk rock đã ngồi ở băng ghế sau với một chú gấu mèo trên vai. Những bản nhạc của nhóm The Clash được phát ầm ĩ qua dàn loa stereo trên xe. Lúc đó rất nhiều câu hỏi lướt qua trong đầu tôi. Chúng tôi có đến kịp không? Chúng tôi chưa đủ tuổi, liệu chúng tôi có được cho vào không? Đó là một cuộc phiêu lưu và một khoảng thời gian tuyệt vời”.
Khi bước sang tuổi mười bảy, Keanu đã là một nghệ sĩ theo phong cách Bohemian đang trên đà phát triển. Trong khoảng thời gian thường xuyên qua lại giữa nhà mẹ ruột và tầng hầm nhà bạn gái, Keanu đã làm những công việc kỳ lạ như mài giày trượt băng, cũng như làm tới bốn mươi lăm ký mì ống mỗi ngày tại một nhà hàng nhỏ có tên là Pastissima. Keanu làm mì ống giỏi đến mức sau đó anh được thăng chức thành quản lý nhà hàng. Mỗi khi có buổi thử vai, Keanu chỉ việc đóng cửa nhà hàng và đi thử vai.
Sự nghiệp của Reeves tiếp tục tiến triển với tốc độ ổn định đến năm 1984. Anh có những vai diễn nhỏ trong loạt phim hài Hangin’ In (tạm dịch: Cố thêm chút nữa) trên đài CBC của Canada và phim truyền hình Letting Go (tạm dịch: Buông tay), bên cạnh những vai lớn hơn trong các bộ phim nhỏ như One Step Away (tạm dịch: Bên bờ vực thẳm).
Phần lớn những vai diễn của anh trong thời kỳ này thường dễ hiểu và có thể nói là bị đóng khung vào một dạng nhân vật. Anh từng vào vai một cậu thiếu niên hay gây rắc rối, một cộng sự, một tay nghiện hút thân thiện, và trong hai tập của loạt phim truyền hình Night Heat (tạm dịch: Sức nóng của màn đêm) thì anh là một kẻ cướp. Trong phần ghi nhận về những người tham gia thực hiện bộ phim này, vai diễn của Keanu được mô tả là Du côn #1. Nhiều năm về sau, Keanu có lần đùa rằng anh được làm du côn #1 là nhờ cao hơn nam diễn viên đóng vai du côn #2.
Trong quyển The New Breed: Actors Coming of Age, Keanu từng nói về nỗi tuyệt vọng ngày càng lớn trong giai đoạn đó, đặc biệt là khi anh được giao những vai diễn nhỏ quá mức trong thời gian đầu. Anh chia sẻ: “Hangin’ In giống như một ơn huệ được ban cho các diễn viên trẻ ở Toronto. Họ đã giao rất nhiều vai cho những người trẻ. Tôi đã đóng vai một đứa trẻ đường phố ương ngạnh. Tôi đã mặc những bộ đồ ngớ ngẩn và không biết mình đang làm gì”.
Dù sao đi nữa, Keanu vẫn còn là một tài năng trẻ cần thời gian để trưởng thành.
Trong quyển Keanu, người đại diện của anh là Tracy Moore nói: “Nhiều lúc cậu ấy khiến tôi phát điên”. Theo Moore, Keanu rất cứng đầu và thiếu chuyên nghiệp. Anh thường xuất hiện ở các buổi thử vai với bộ dạng rõ ràng là cần được tắm, mặc một chiếc quần rách rưới và chướng mắt nhất là luôn mang đôi giày bốt cũ mèm. More kể lại: “Anh chàng này lúc nào cũng đi giày bốt. Chúng tôi không muốn cậu ấy được mọi người nhớ đến với hình ảnh chàng thanh niên luộm thuộm, hôi hám”.
Nhưng Keanu - người có cái tôi và ý thức về bản thân lớn hơn ý thức về nghề nghiệp - đã tiếp tục va chạm với nhiều người trong giới nghệ thuật. Đại diện của Keanu liên tục nhận được những lời phàn nàn từ các nhà sản xuất và đạo diễn về việc anh thường xuyên đến phim trường muộn và cự cãi với các đạo diễn. Lisa Burke - một trong những người từng làm đại diện cho anh - chia sẻ trong một cuộc phỏng vấn với tờ MacLeans rằng các quản lý của Keanu-thời-còn-trẻ từng phải buộc anh cùng ngồi xuống để “nói chuyện nghiêm túc”: “Chúng tôi đã nói rằng anh ấy phải tự chấn chỉnh, nếu không sẽ bị loại. Anh ấy dần nhận ra bản thân yêu thích công việc này và bắt đầu có những điều chỉnh nghiêm túc hơn”.
Dù vẫn còn nhiều khuyết điểm, nhưng đến năm mười chín tuổi thì Keanu đã thay đổi và trở thành một diễn viên thực thụ. Tuy nhiên, đến khi xuất hiện trong vở kịch Wolfboy (tạm dịch:Chàng sói) được sản xuất năm 1984, Keanu mới thật sự ghi được dấu ấn trong lòng công chúng. Được dàn dựng bởi John Palmer dựa theo kịch bản của nhà biên kịch Brad Fraser,Wolfboy là một tác phẩm điển hình của sân khấu kịch thể nghiệm tầm trung, loại hình sân khấu bắt đầu được phổ biến ra nhiều nước ngoài Mỹ vào những năm 1980. Vở kịch nói về một thiếu niên vô tội bị đưa vào viện tâm thần, nơi cậu chịu nhiều ảnh hưởng bởi một thiếu niên bị hoang tưởng từng có lúc hút máu cậu. Wolfboy là một phi vụ đầy rủi ro khi có sự lồng ghép giữa quá trình chinh phục ma cà rồng với quan hệ đồng tính, cũng như bởi cách tiếp cận của đạo diễn John Palmer trong việc tuyển chọn diễn viên.
Palmer kể lại trên Vanity Fair: “Vì không muốn dùng diễn viên chuyên nghiệp nên tôi đã đăng tin về buổi tuyển chọn trong mục rao vặt trên báo. Kết quả là tôi gặp toàn những kẻ kém cỏi”. Trong số những “kẻ kém cỏi” đó có Keanu, và theo những gì Palmer đã chia sẻ trên tờ MacLeans thì buổi thử vai của anh khá là “buồn cười”. Palmer nhớ lại: “Ý tôi là cậu ấy không có kỹ thuật và không được đào tạo. Cậu ấy không thể xử lý hai câu thoại liên tiếp nhau”. Dù vậy, vị đạo diễn này đã nhìn ra được điều gì đó đặc biệt ở Keanu trong buổi thử vai tồi tệ của anh: “Có một nguồn năng lượng, một ánh hào quang tỏa ra từ cậu ấy”.
Những điều đặc biệt đó đã bù đắp cho sự yếu kém trong việc bộc lộ tài năng và khả năng trau chuốt của Keanu. Chẳng mấy chốc, chàng trai trẻ đã xuất hiện trong các buổi diễn tập tại Nhà hát Passe Muraille ở Toronto. Khi vở kịch dần hoàn thiện, Keanu vừa lo lắng vừa choáng váng với một số yếu tố có phần quá thoáng của vở kịch. Chẳng hạn, trong một cảnh khá khêu gợi, nhân vật của Keanu - sau khi bị phun nước để mô phỏng mồ hôi - đã thực hiện động tác chống đẩy trong khi chỉ mặc một chiếc quần đùi bó sát. Một tấm áp phích đã được thực hiện để quảng bá cho vở kịch, trong đó chụp cảnh Keanu đang cùng bạn diễn Carl Marotte ôm nhau tình tứ, đầy nhục dục. Nhưng nhìn chung, Keanu hoàn toàn ý thức được rằng Wolfboy đang nhắm đến cộng đồng đồng tính nam. Tất cả những gì anh quan tâm chỉ là anh đang thực hiện công việc diễn xuất và anh sẽ cống hiến hết sức cho vai diễn của mình.
Cũng trong quyển The New Breed: Actors Coming of Age, Keanu từng tả chi tiết về trải nghiệm của mình với Wolfboy như sau: “Một gã tự cho bản thân là sói thường hay gây gổ với tôi, nhưng rốt cuộc chúng tôi lại yêu nhau. Trong màn cuối cùng của vở kịch, anh ta đâm tôi, ánh đèn được hạ xuống tầm thấp, tập trung vào cảnh tôi nằm trên sân khấu với một đống máu trên người và anh chàng này cúi người về phía tôi, hút máu trên ngực tôi và liếm miệng tôi. Trong những buổi biểu diễn đầu tiên, có rất nhiều khán giả đồng tính đến xem. Điều đó khiến tôi thấy vui nhưng cũng thấy sợ, vì tôi đã diễn khá tệ trong tuần đầu tiên. Nhưng sau đó tôi bắt đầu diễn khá dần, và đến những buổi diễn cuối cùng thì tôi đã diễn xuất rất tuyệt vời”.
Bước sang tuổi hai mươi, Keanu tự thấy bản thân đang gặp bế tắc trong sự nghiệp. Wolfboy đã cho anh nếm trải danh tiếng thật sự. Anh vẫn thường xuyên nỗ lực và luôn có mặt trong các buổi phỏng vấn cho một vai diễn nào đó. Tuy nhiên, Keanu thấy mình đang vướng vào cái bẫy của sự rập khuôn. Keanu đã luôn hình dung sự nghiệp của anh sẽ biến anh thành một ngôi sao, nhưng anh phải thừa nhận rằng điều đó đã không xảy ra. Anh tâm sự trên tờ USA Today: “Tôi đã quá mệt mỏi khi cứ đóng vai người bạn thân, du côn #1 hay anh chàng cao lớn. Tôi không có chỗ đứng ở Canada trong vai trò là một diễn viên”.
Nhưng số phận đã không phụ lòng anh. Thời điểm đó anh đang thử vai cho bộ phim Young Again (tạm dịch: Trẻ lại) của Disney - một bộ phim mà anh được ghi nhận là “K.C. Reeves” trong phần thông tin nghệ sĩ tham gia. Không ai chú ý đến buổi thử vai của Keanu ngoại trừ đạo diễn Steven Hilliard Stern, người sau đó không chỉ mời anh đóng phim mà còn sử dụng các mối quan hệ của ông ở Mỹ để giới thiệu anh với người đại diện Hildy Gottlieb của công ty Quản lý Tài năng ICM danh tiếng. Qua lời giới thiệu của Stern, Gottlieb thật sự ấn tượng về Keanu và đã mời anh đến Los Angeles để gặp mặt. Cuộc hẹn diễn ra tốt đẹp, và kết quả là Keanu có thể được cấp chiếc thẻ xanh đáng mơ ước để sang Mỹ làm việc.
Lúc bấy giờ, tương lai của Keanu hoàn toàn nằm ở quyết định của anh. Hoặc anh ở lại Canada và làm những việc anh vẫn thường làm trong một thị trường hạn chế, ít triển vọng. Hoặc anh có thể thử vận may.
“Khi được cấp thẻ xanh, tôi đã có cơ hội đến Los Angeles. Đó là một quyết định khá đáng sợ, nhưng tôi phải đi”, anh chia sẻ trên tờ USA Today.
Keanu đã gom góp được ba ngàn đô-la để dằn túi. Anh thuyết phục bạn gái của mình lúc đó cùng qua Mỹ với anh. Gia đình và bạn bè của Keanu ủng hộ quyết định của anh và chúc anh may mắn. Keanu đã bắt đầu cuộc phiêu lưu của mình theo một cách rất Keanu: “Tôi lái xe (nhờ một phép màu nào đó mà chiếc Volvo 69 của anh vẫn hoạt động được) đến đón bạn gái, và chúng tôi cùng nhau đến Hollywood”.
Mấy ngày sau, Keanu đến nơi tiếp giáp với địa phận Hollywood. Đó là một khoảnh khắc đầy phấn khích. Anh biết thành phố này là nơi mà anh sẽ ở lại.
Thật không may, mối quan hệ giữa Keanu với bạn gái cũng như với chiếc xe yêu quý của anh đã không thể tiếp tục sau chuyến đi đó, và cuộc sống của anh lại có thêm một vài thay đổi. Cô bạn gái nhanh chóng biến mất khỏi cuộc đời anh và chiếc xe của anh thì nhanh chóng biến vào bãi phế liệu. Như Keanu đã tâm sự trên tờ Girlfriend thì mọi chuyện diễn ra như thế là tốt nhất: “Đơn giản là tôi không muốn có quá nhiều gánh nặng”.
Những bước khởi đầu kinh đô điện ảnh

Khi Keanu đến Los Angeles vào năm 1984, trong anh là những nỗi mơ hồ và cảm giác không chắc chắn. Về sau, anh thường dùng hình ảnh bước chân vào chốn tăm tối để ví von về trải nghiệm của mình, cũng như về cảm giác lo lắng khi bị trôi dạt vào vùng đất xa lạ. Khi chia sẻ với phóng viên của tờ Gannett News Service, Keanu nói ngắn gọn: “Tôi đến Mỹ mà không hề chuẩn bị. Và tôi cũng không biết mình phải làm gì”.
May mắn là Keanu tiếp tục được Paul Aaron ra tay giúp đỡ. Khi Keanu đến Hollywood, Aaron không chỉ dùng ảnh hưởng của mình để sắp xếp cả quản lý lẫn người đại diện cho con trai riêng của vợ cũ, mà ông còn nói với Keanu rằng anh có thể đến sống với ông cho đến khi anh có được sự nghiệp ổn định. Mọi chuyện diễn ra có vẻ thuận lợi. Nhưng lần đầu tiên trải nghiệm cách mà Hollywood hoạt động, Keanu hầu như không thể hiểu được đâu là giới hạn của thành phố này.
“Khi tôi đến Hollywood, quản lý và người đại diện của tôi đã nói: ‘Rất vui được gặp anh, nhưng chúng ta phải đổi tên cho anh thôi’”, Keanu kể lại trong cuộc phỏng vấn với Jimmy Fallon, người dẫn chương trình của The Tonight Show (tạm dịch: Chuyện đêm nay). “Họ đã yêu cầu tôi đổi tên ngay ngày đầu tiên tôi đặt chân đến thành phố đó.”
Lý do được đưa ra là “Keanu” nghe quá giống tên một người dân tộc thiểu số, và anh cần một cái tên nghe giống người da trắng hơn. Họ nói rằng họ sẽ để Keanu tự nghĩ ra tên mới cho mình (có thể họ đã sai lầm khi quyết định như vậy). Trong một phút “xuất thần”, Keanu đã nghĩ ra cái tên “Chuck Spandin”. Cả quản lý và người đại diện đều không hứng thú gì với cái tên đó. Cái tên “Templeton Page Taylor” được anh đề xuất sau đó cũng khiến mọi người lắc đầu ngao ngán. Cuối cùng, tất cả đều phải đầu hàng, và Keanu vẫn là Keanu.
Anh chàng mới đến nhanh chóng nhận ra anh thật cô đơn khi tồn tại ở Hollywood trong vai trò là một diễn viên đang trầy trật để phát triển sự nghiệp. Với bản tính nhút nhát, Keanu chậm kết bạn và thậm chí còn chậm hơn trong việc để lại dấu ấn riêng của mình. Mặc dù vừa có quản lý vừa có người đại diện, nhưng trong tám tháng đầu tiên ở Hollywood, Keanu đã không nhận được bất kỳ vai diễn nào, kể cả những vai nhỏ nhất. Anh đã vô cùng nản lòng, và theo một số nguồn tin thì anh từng trở lại Canada một thời gian với ý định dồn hết tâm huyết để làm diễn viên ở Toronto, nơi anh đã đạt được một số thành công nho nhỏ. Nhưng nhờ sự động viên của Aaron, đồng thời vì lúc đó Keanu cũng nhận thức rằng thành công ở Hollywood không phải chuyện có thể đạt được trong một sớm một chiều nên anh đã quay lại Hollywood.
Bộ phim One Step Away được sản xuất năm 1985 đã cho thấy một Keanu trẻ tuổi, chịu nhiều khổ sở. Youngblood (tạm dịch: Nhiệt huyết tuổi trẻ) của năm 1986 là bộ phim về khúc côn cầu mà Keanu vào vai một thủ môn. Sau khi ra mắt, Youngblood đã nhận được cả lời khen ngợi lẫn tiếng chê bai. Nhưng với Keanu, đây còn là cơ hội để anh làm quen với một trong những bạn diễn của mình là Rob Lowe. Keanu và Lowe khá hợp nhau trong quá trình làm phim Youngblood, và ngay cả sau khi bộ phim hoàn thành, họ vẫn thường đi chơi cùng nhau. Nhưng như những gì Keanu đã kể trên trang YoungAmerican.com thì sau một thời gian, Keanu bắt đầu nhìn thấy bản chất thật sự của Lowe: “Chúng tôi chơi với nhau được một thời gian, nhưng tất cả những gì anh ta làm là tìm cách cưa cẩm bạn gái của tôi. Anh ta suýt dụ dỗ được hai người trong số các cô gái tôi từng quen, nhưng cuối cùng họ đã kịp nhìn ra tâm địa bất chính của anh ta”.
Năm 1986 là thời điểm mà Keanu đã tham gia rất nhiều bộ phim khác nhau. Trong phim nói về môn thể dục dụng cụ Flying (tạm dịch: Bay cùng ước mơ), Keanu đã vào vai một người bạn trai luôn ủng hộ người yêu của mình. Trong phim Acts Of Vengeance (tạm dịch: Báo thù) được trình chiếu trên truyền hình với nội dung theo mô tuýp ăn miếng trả miếng có sự góp mặt của diễn viên nổi tiếng Charles Bronson, tên của Keanu nằm tít ở phía dưới trong phần ghi nhận những người tham gia. Trong phim Brotherhood of Justice (tạm dịch: Nhân danh công lý), Keanu đã vào vai một người thực thi công lý biết nhận ra sai lầm trong đường lối do chính mình đặt ra.
Cũng trong năm đó, Keanu đã đóng vai Jack B Nimble trong Babes in Toyland (tạm dịch: Cuộc phiêu lưu ở xứ sở đồ chơi), một phim truyền hình đặc biệt dài ba tiếng được chiếu nhân dịp Giáng sinh. Và từ đây, anh đã có một mối tình lãng mạn đầu tiên ở Hollywood với bạn diễn của mình là Jill Schoelen, nữ diễn viên đóng vai Mary Contrary.
Khi làm việc cùng nhau trong thời gian thực hiện Babes in Toyland, chuyện nảy sinh tình cảm trên phim trường là không thể tránh khỏi. Schoelen từng ám chỉ điều này trong cuộc trò chuyện với trang ObnoxiousandAnonymous.com: “Vì lúc nào cũng bận rộn với công việc nên tôi hiếm khi hẹn hò. Tất cả những người bạn trai mà tôi từng gặp gỡ đều thông qua công việc”. Khi chuyện tình này diễn ra, trang báo chuyên đào sâu đời tư nghệ sĩ TMZ và thế giới của mạng xã hội vẫn chưa tồn tại. Vậy nên, hầu như không ai bàn tán gì nhiều về chuyện Keanu cùng Schoelen bắt đầu một mối tình lãng mạn trên phim trường Babes in Toyland, duy trì mối tình đó sau khi cả hai hoàn thành bộ phim và tiếp tục kéo dài cho đến năm 1989.
Từ trước đến nay, Keanu chưa bao giờ là một người thường nói về cuộc sống cá nhân của mình. Vì vậy, không có gì ngạc nhiên khi anh chưa bao giờ chia sẻ công khai về mối quan hệ kéo dài ba năm giữa anh và bạn diễn. Về phần Schoelen, như những gì cô nói trong cuộc trò chuyện với ObnoxiousandAnonymous.com, cô cũng không có ý định tiết lộ bất kỳ chi tiết riêng tư nào về mối quan hệ của mình với Keanu: “Ai lại quan tâm đến chuyện Keanu và tôi đã cặp kè kia chứ”.
Tuy nhiên, xung quanh việc chấm dứt quan hệ của hai người họ thì lại có rất nhiều lời đồn đoán. Dù đa số mọi người đều cho rằng hai diễn viên đã chia tay trong êm thấm, nhưng có nhiều bài viết cho rằng Schoelen chia tay Keanu ngay sau khi cô được giới thiệu với một nam diễn viên cũng đang nỗ lực phấn đấu để được Hollywood ghi nhận, đó là Brad Pitt.
Keanu tiếp tục làm việc không ngừng nghỉ suốt năm 1986. Tuy hầu hết các vai diễn và dự án anh tham gia đều không để lại dấu ấn gì đáng kể, nhưng vị thế ngôi sao của anh đã bắt đầu thăng hạng theo cách chậm mà chắc trong lòng công chúng. Việc anh liên tục nhận nhiều dự án đã mang lại niềm vui không hề nhỏ cho Aaron, cũng như cho người mẹ Patricia của anh. Anh từng chia sẻ trên tờ USA Today: “Mẹ tôi rất vui vì tôi đang làm điều gì đó chứ không phải là một kẻ vô tích sự. Trước kia, đã có lúc bà ấy nghĩ rằng tôi sẽ trở thành một kẻ suốt ngày chỉ biết nằm dài trên ghế salon”.
Keanu thừa nhận những vai diễn đầu tiên của anh có giá trị lớn về mặt tinh thần hơn bất cứ điều gì khác, đơn giản vì chúng giúp anh luôn có việc gì đó để làm. Anh thừa nhận với tờ USA Today: “Diễn xuất là thứ duy nhất có thể giữ tôi ở yên một chỗ. Nếu không diễn xuất thì tôi sẽ bị tăng động”.
Những khi không dành thời gian cho việc diễn xuất, Keanu hầu như cũng không phải là người thích giao lưu. Thỉnh thoảng người ta cũng có bắt gặp anh tại các câu lạc bộ khiêu vũ, nhưng ngoài những lần đó ra thì hình ảnh mà mọi người thường thấy ở anh là của một người sống ẩn dật. Nếu nhìn thấy Keanu với bộ dạng tóc dài, áo phông, quần jean và nghe anh thừa nhận anh chỉ tắm vài lần một tuần, có lẽ cả những người không quan tâm đến nam diễn viên này cũng có thể hiểu được vì sao người ta lại nói rằng Keanu giống một người sống ẩn dật. Vẻ ngoài đó cũng không hẳn là có tác động xấu đến nghề nghiệp của anh, đặc biệt là vào thời điểm mà các diễn viên thường thể hiện cá tính mạnh mẽ, đi ngược lại những chuẩn mực thông thường. Khi không làm việc, Keanu thật sự đã ẩn mình cùng những sở thích riêng như nghe nhạc và đọc sách.
Đến cuối năm 1986, Keanu và hình ảnh cô độc của mình đã bắt đầu trở nên quen thuộc với cả người hâm mộ lẫn báo giới. Về sau, khi Keanu ngày càng được nhiều người biết đến, hầu như bất kỳ ai từng tiếp xúc với anh đều xác nhận nét đơn độc đặc trưng này ở anh.
Bạn diễn Shia La Beouf của Keanu trong phim Constantine (Kẻ cứu rỗi nhân loại) từng nói về Keanu với giọng điệu hài hước: “Tôi nghĩ anh ấy không thích tiếp xúc nhiều với loài người đâu”. Tương tự, Dennis Hopper - nam diễn viên đóng chung với Keanu trong Speed (Tốc độ) - cũng đã nói thêm về hình ảnh Keanu đơn độc trong cuộc phỏng vấn với tạp chí BB: “Anh ấy có vẻ quyến rũ đấy, nhưng tôi nghĩ anh ấy sẽ thấy hạnh phúc hơn nếu có thể tránh xa loài người”.
Nhiều năm trôi qua, bản thân người vốn nổi tiếng về việc không chia sẻ các vấn đề cá nhân như Keanu thỉnh thoảng cũng đề cập đến sự đơn độc của mình. Trong cuộc phỏng vấn với Izismile.com, anh nói: “Tôi đang cố gắng không ở một mình quá nhiều, nhưng việc đó thật khó làm sao”. Trong cuộc trò chuyện với Star2.com, Keanu đã phác họa sơ lược về cuộc sống của anh vào năm 1986: “Tôi là người hướng nội và là một kiểu người nhàm chán”.
Nỗ lực khẳng định chính mình

Keanu từng nói với tạp chí Empire: “Chẳng có kế hoạch nào được vạch ra cho tôi cả. Tôi là người đặt ra kế hoạch. Ai cũng có thể có mong ước, khát vọng, nhu cầu, hoặc hy vọng”.
Kiểu triết lý khó hiểu này là một phần cốt lõi trong tư duy của Keanu vào những ngày đầu anh ở Hollywood. Trong đầu anh luôn có vô số những suy nghĩ và ý tưởng, được thể hiện qua những câu trả lời không giống ai của anh trước các câu hỏi của phóng viên. Thỉnh thoảng anh cũng có những câu trả lời nghiêm túc và sâu sắc, nhưng thường vẫn là những câu có tính bay bổng, chế giễu và tự phê bình. Cách hành xử này nhanh chóng khiến nhiều người ở Hollywood nhận định có lẽ Keanu đã giả ngốc để đánh lừa họ. Đây không phải là ấn tượng mà một diễn viên đang lên muốn để lại trong lòng người mộ điệu ở Hollywood. Keanu từng cố gắng gỡ bỏ cái nhãn “giả ngốc” này khi chia sẻ về những ngày mới vào nghề của mình với tờ Vanity Fair: “Tôi không giả ngốc. Có lẽ mọi người đã hiểu nhầm do tôi không thể diễn đạt rõ ý của mình hoặc do tôi quá thành thật”.
Trong khoảng thời gian còn đang nỗ lực để khẳng định chính mình, Keanu đã gặp không ít trở ngại trong một ngành công nghiệp thường không biết phải làm gì với anh. Trong mắt ngành công nghiệp điện ảnh lúc bấy giờ, việc Keanu đang lẩn quẩn giữa ranh giới của những vai thiếu niên sáo rỗng và những vai nghiêm túc hơn đã cho thấy anh là một diễn viên còn nhiều tiềm năng. Đến cuối những năm 1980, sự nghiệp của Keanu dần ổn định, một phần là nhờ anh tiếp thu lời khuyên của người đi trước, một phần là nhờ chính trực giác tuổi trẻ của anh.
Điều anh không ngờ đến chính là một bộ phim tâm lý rùng rợn và có kinh phí thấp như River’s Edge lại có thể giúp anh hiện diện trên bản đồ Hollywood. Đó là một bộ phim vô cùng tăm tối, đáng sợ, khai thác quá cụ thể đối với một số tình tiết nhạy cảm, nhưng cuối cùng bộ phim đã được khen ngợi bởi tính táo bạo và quyết liệt của nó. Phim có tình tiết phỏng theo một vụ án giết người có thật, trong đó một nhóm thanh thiếu niên buộc phải đưa ra các lựa chọn khó khăn về mặt tâm lý và cũng vô cùng tàn nhẫn sau khi một thành viên trong nhóm giết bạn gái của cậu ta và vứt xác cô ở bờ sông. Đó là thể loại phim mà các diễn viên trẻ thường nhanh chóng chớp lấy cơ hội, dù không ít người cũng chần chừ, do dự. Tất nhiên, Keanu đã lập tức đăng ký thử vai cho nhân vật Matt có vai trò quan trọng trong phim.
Trong một cuộc phỏng vấn với tạp chí Vice, giám đốc tuyển chọn diễn viên Carrie Frazier đã kể về ngày mà Keanu bước vào phòng thử vai: “Ngay khi cậu ấy bước vào, tôi liền thốt lên: ‘Ôi trời! Anh chàng này là ai vậy?’. Tôi vô cùng ấn tượng với vẻ ngoài của chàng ứng viên. Cậu ấy mang một đôi giày không được cột dây và mặc đồ như một cậu thanh niên đang dần trở thành người lớn. Tôi rất mừng khi gặp được cậu ấy”.
Bản thân Keanu khi đóng vai nhân vật Matt cũng thừa nhận những yếu tố đáng sợ và ám ảnh của phim River’s Edge. Ngoài lý do quá rõ ràng khiến anh quyết định tham gia bộ phim này, còn có một lý do khác sâu xa hơn nhiều. Trong một lần trò chuyện với trang T&B.com, anh nói: “Bộ phim mang đến rất nhiều cảm xúc. Khi đọc kịch bản, tôi nghĩ mình không nghe thấy những con người máu lạnh. Tôi nghe thấy nỗi đau và rất nhiều cảm xúc”.
The Night Before (tạm dịch: Đêm trước) là bộ phim khác một trời một vực với River’s Edge, đồng thời cũng là bước đi đánh dấu sự thay đổi của Keanu theo hướng làm phim vì lợi nhuận. Đó là một kịch bản hài đơn giản về tuổi mới lớn, trong đó một thiếu niên đưa bạn gái đến buổi dạ hội, sau đó bất tỉnh và lại tỉnh dậy trong một con hẻm tối, chợt nhớ ra cậu ta đã bán bạn nhảy trong đêm dạ hội của mình cho một tên ma cô. Theo quyển The New Breed: Actors Coming of Age, Keanu hẳn đã cười sảng khoái khi nhớ về bộ phim đó: “Có vẻ như để được thủ vai chính trong một bộ phim Hollywood, trước tiên bạn phải đóng thể loại hài nhảm, đại khái là kiểu phim mà chàng trai theo đuổi cô gái và sau cùng sẽ có được cô gái ấy mà. Đó cũng là lần đầu tiên tôi được góp mặt trong mọi cảnh quay”.
Khả năng nhận thức và độ trưởng thành của Keanu rõ ràng là đã phát triển khi anh tham gia bộ phim chuyển thể Dangerous Liaisons, một câu chuyện lấy bối cảnh trước cuộc Cách mạng Pháp, có sự tham gia của dàn diễn viên hàng đầu và có cảnh quay ở Pháp. Keanu - người đã được yêu cầu học tiếng Pháp cũng như một vài đường kiếm cho vai diễn của mình - nhớ rằng anh đã xuất hiện trong buổi thử vai theo phong cách rất Keanu như thường lệ. Anh chia sẻ với tạp chí Playboy: “Trước khi đến thử vai, tôi đã đi đạp xe. Lúc đó tôi đang mặc quần jean mài rách và mang một đôi bốt hầm hố. Tôi xông vào buổi phỏng vấn hệt như Thanh tra Stanley Kowalski”.
Trong quá trình sản xuất Dangerous Liaisons, Keanu đã thể hiện được khả năng của mình khi anh đã có thể diễn xuất khôn ngoan, vừa thể hiện sự trầm lắng theo một cách rất tự nhiên vừa vô cùng cởi mở khi cần thiết. Keanu trong Dangerous Liaisons rất giống với Keanu từng nỗ lực ở sân khấu kịch. Ở cả hai mảng hoạt động, anh đều tạo được ấn tượng mà theo đó, chàng diễn viên trẻ tuổi, lôi thôi và thường xuyên có biểu hiện mất tập trung lại có khả năng diễn được những vai mà nhiều người phải công nhận là vô cùng độc đáo.
Trong quá trình quay Dangerous Liaison, Keanu đã có cơ hội đi du lịch nước ngoài vì nhiều cảnh quay trong phim cần được thực hiện ở Pháp. Lịch trình của đoàn phim hơi kỳ lạ ở chỗ Keanu phải ở Paris tổng cộng ba tháng, dù các cảnh của anh thật ra chỉ được quay trong khoảng mười lăm ngày. Chia sẻ với tạp chí Film Review, Keanu nói anh đã tận dụng khoảng thời gian rảnh rỗi đó của mình để thư giãn: “Tôi đã dành phần lớn thời gian để uống rượu vang và đi dạo quanh Paris”.
Sau vai cận thần của một quý cô trong Dangerous Liaisons, Keanu quay lại với thể loại vai thiếu niên rắc rối trong Permanent Record (tạm dịch: Vĩnh viễn rời xa), một bộ phim có chủ đề về phòng ngừa hành vi tự sát. Trong phim, nhân vật của Keanu là cậu thiếu niên không có mục đích sống đã cùng nhóm bạn đại học của mình đối mặt với vụ tự sát của một người bạn thân. Tại thời điểm đó, Keanu đang phải đối mặt với nguy cơ bị đóng khung trong vai thiếu niên nổi loạn. Dù vậy, anh đã cho thấy những bước đột phá nhất định khi có thể khắc họa tính cách của nhân vật do mình thủ vai trong bộ phim khai thác chủ đề nghiêm túc như Permanent Record. Keanu từng nói ngắn gọn về Permanent Record trong một cuộc trò chuyện với tạp chí Choices: “Thật ra thì bộ phim này nói về tình bạn và các mối quan hệ, nhưng nó cũng có nhiều tình tiết bất ngờ”.
Permanent Record là bộ phim cuối cùng được thực hiện trong giai đoạn hoạt động không ngừng nghỉ kéo dài hai năm của Keanu. Trong hai năm đó, có vẻ như Keanu đã làm việc liên tục, một cách chậm rãi mà chắc chắn để trở thành một nghệ sĩ trưởng thành hơn, tự tin hơn. Khi nói về quá khứ trong cuộc phỏng vấn với trang T&B.com, dường như bản thân Keanu cũng đắn đo về quá trình làm việc của mình tính đến thời điểm đó: “Tôi đã làm việc rất cật lực trong vòng vài năm. Tôi nghĩ là mình đã trở thành một kẻ dị hợm chuyên đóng những vai trẻ hơn so với con người thật của tôi. Điều đó đã ảnh hưởng đến tôi. Tôi không hối tiếc về những vai diễn, nhưng tôi muốn bắt kịp chính mình”.
"Nghệ thuật chính là tìm kiếm những điều tốt đẹp nơi con người và biến thế giới này thành mội nơi đầy lòng trắc ẩn."
Đam mê tốc độ

Thỉnh thoảng Keanu cũng có cho người khác xem vết sẹo của mình.
Cũng như nhiều diễn biến tâm lý khác của Keanu, việc anh vén áo lên để lộ một vết sẹo lồi chạy dài trên bụng là một hành động tùy hứng, đồng thời cũng là một sự thừa nhận bộc phát về niềm đam mê lớn cả đời mà Keanu dành cho những chiếc mô tô tốc độ cao - phương tiện thường khiến anh đổ máu nhưng anh lại không muốn từ bỏ.
Keanu tự hào nói rằng chính đam mê tốc độ đã biến anh thành một thực thể sống được tạo nên từ các vết sẹo, những chiếc xương gãy và làn da khô ráp. Đây cũng là những lời nhắc nhở hữu hình rằng sở thích phóng xe trên những con đường rộng mở có thể dẫn tới bi kịch và thảm họa.
Keanu thường nói về đam mê lái mô tô vào ban đêm của mình với các phóng viên theo triết lý của chủ nghĩa hiện sinh. Anh từng chia sẻ với tờ Daily Mail: “Tôi thích một mình chạy xe dạo quanh Los Angeles. Chỉ có tôi, gió, và âm thanh”. Keanu cũng tâm sự với tạp chí BB rằng anh thường được tiếp thêm sinh lực khi lái xe băng rừng cùng một số bạn đường vào lúc nửa đêm: “Khi đó đèn đường đã tắt, có thể có hai người khác đi cùng đường với tôi, và chúng tôi sẽ nói cho nhau nghe mình thấy những gì. Trải nghiệm đó rất tuyệt vời”.
Có một chuyện từng xảy ra vào mùa xuân năm 1988. River’s Edge đã thành công cả về mặt chuyên môn lẫn thương mại. Keanu lúc bấy giờ đang thu hút rất nhiều sự chú ý, và phản ứng của anh trước những lời khen tặng là nhảy lên xe và phóng đi như một cách để có thể thoát khỏi mọi thứ. Anh đã chạy về hướng Đại lộ Topanga Canyon, con đường có thể được so với tàu lượn siêu tốc đúng nghĩa với những khúc uốn lượn, cũng như các đoạn đường quanh co và nhỏ hẹp dẫn ra tận bờ biển Thái Bình Dương. Đại lộ Topanga Canyon nổi tiếng là nơi đã gây ra những tai nạn thảm khốc cho các tay đua quá khích. Và dù đó không phải là con đường được đề cập trong ca khúc Dead man’s Curve (tạm dịch: Khúc cua tử thần) của ca sĩ Jan và Dean, nhưng đối với Keanu thì đại lộ Topanga Canyon có thể đúng là khúc cua tử thần. Nhiều năm sau, anh đã kể về trải nghiệm của mình với tờ Rolling Stone: “Tôi gọi đó là chuyến đi quỷ ám. Sau khi tôi vào cua, mọi chuyện bỗng trở nên tồi tệ”. Keanu nhớ là khi đang phóng với tốc độ khoảng tám mươi cây số một giờ thì anh gặp một khúc cua gắt, xe anh bị trượt bánh và đâm vào sườn đồi. “Tôi nhớ lúc đó tôi đã nghĩ ‘Mình sắp chết rồi’.”
Sau cú trượt bánh, Keanu nằm sóng soài trên mặt đường. Anh thấy khó thở nên đã cởi mũ bảo hiểm ra. Đột nhiên anh nghe thấy âm thanh và nhìn thấy ánh đèn của một chiếc xe tải đang phóng đến. Keanu cố gắng lết ra khỏi mặt đường trong khi chiếc xe tải ầm ầm lao đến và cán nát mũ bảo hiểm của anh. Anh đã trải qua nửa giờ tiếp theo trong tình trạng bầm dập toàn thân, gãy xương, lơ lửng giữa ranh giới của sự sống và cái chết. “Tôi nhớ mình đã kêu cứu. Tôi nhớ ai đó đã trả lời từ trong bóng tối, và sau đó có ánh sáng nhấp nháy của xe cấp cứu hướng về phía tôi”, anh kể lại trải nghiệm đau đớn của mình với tờ Rolling Stone.
Keanu nhanh chóng được đưa đến một bệnh viện gần đó. Các bác sĩ nói rằng tai nạn đã khiến anh bị tổn thương lá lách và họ buộc phải cắt bỏ. Với một tai nạn nghiêm trọng như thế, Keanu có thể còn bị thương nặng hơn nhiều. Nhưng vẫn với một phong cách rất Keanu, anh đã hài hước chia sẻ với Rolling Stone bài học mà anh rút ra từ tai nạn đó: “Lẽ ra tôi nên sử dụng phanh hiệu quả hơn, nhả phanh một chút và nghiêng người theo hướng cua. Giờ tôi đã biết rằng nếu muốn có một chuyến đi ‘quỷ ám’ nhưng lại không muốn chết... thì tôi không nên bắt đầu chuyến đi đó”.
"Trong sự yên tĩnh, tôi nhận ra nhiều điều"
Keanu và hành trình tìm kiếm tình yêu đích thực

Lần đầu tiên Amanda de Cadenet chú ý tới Keanu là trên chương trình tọa đàm The Word (tạm dịch: Lời thật lòng) của truyền hình Anh năm 1991. Khi đó cô mới mười chín tuổi, đang mang thai và là vợ của ngôi sao nhạc rock John Taylor, tay guitar bass của ban nhạc Duran Duran. Đối với Amanda, đó là trường hợp kinh điển của tình yêu sét đánh, và nếu nói đó là dục vọng thì cũng không sai.
“Tôi nhớ là chỉ trong vài phút ngắn ngủi nhìn thấy anh ấy, tôi đã nghĩ: ‘Không biết có bao nhiêu thai phụ ngoại tình nhỉ’”, Amanda kể lại trong quyển hồi ký It’s Messy: Essays on Boys, Boobs và Badass Women (tạm dịch: Chuyện lộn xộn - Bàn về các chàng trai, Bộ ngực và Phụ nữ cá tính). “Tôi đã rất ngạc nhiên khi bản thân có cảm giác bị cuốn hút mạnh mẽ bởi Keanu, người đàn ông tôi chỉ vừa nhìn thấy trên truyền hình”, nữ người mẫu kiêm diễn viên cho biết.
Bất chấp tất cả, Amanda đã có những bước đi rất lộ liễu nhằm quyến rũ Keanu. Trong quyển sách của mình, cô kể Keanu “đã cự tuyệt tôi. Tôi nhận ra anh ấy là người rất tuân thủ luân thường đạo lý”.
Vài năm sau đó, Amanda và Taylor ly hôn. Khi trở lại là người phụ nữ độc thân, cô lại để mắt đến Keanu, và hai người họ thỉnh thoảng cũng có gặp nhau. Nhưng tất cả các cuộc hẹn đều diễn ra với sự trong sáng tuyệt đối, khiến Amanda cảm thấy vô cùng thất vọng. “Kể từ ngày ly hôn, tôi đã thử mọi kiểu mánh khóe để mồi chài anh chàng. Tôi thậm chí còn áp dụng các kỹ thuật quyến rũ mà trước giờ luôn mang lại hiệu quả 100% trong mọi trường hợp, nhưng tất cả đều thất bại khi áp dụng với Keanu. Keanu không hề cắn câu. Và tôi luôn thầm cảm ơn Chúa về điều đó, vì nếu chúng tôi trở thành người yêu của nhau thì tôi không nghĩ cả hai sẽ có được mối quan hệ bền chặt như hôm nay.”
Keanu cũng được đồn đoán là có qua lại với nữ ca sĩ Paula Abdul và người mẫu Lori Petty. Lý do có thể là vì anh từng làm việc với họ hoặc tình cờ đi ngang họ trong một siêu thị. Dù sao đi nữa, cả trong thực tế lẫn những lời đồn đoán, dường như Keanu luôn có một mối quan hệ nào đó với các nữ nghệ sĩ ở Hollywood.
Có lẽ đời sống tình cảm của Keanu vốn là chuyện được nhiều người quan tâm, kể cả khi anh chưa phải là một ngôi sao vào cuối những năm 1980, đầu những năm 1990. Lối sống đơn độc, đơn giản và hay xao nhãng của Keanu không phải là những gì mà phụ nữ thường mong ước. Nhưng đến khi sự nghiệp của Keanu bắt đầu thăng hoa, người ta mới phát hiện hóa ra bên cạnh anh chưa bao giờ thiếu vắng bóng hồng.
Báo chí liên tục đào sâu về đời sống tình cảm của Keanu, khắp nơi đầy rẫy những tin đồn và lời suy đoán, lý do phần lớn cũng là vì Keanu không phải kiểu người thích khoe khoang về chuyện tình ái và anh thường khéo léo né tránh bất kỳ câu hỏi nào quá đi sâu vào đời tư. Dẫu vậy, thỉnh thoảng anh cũng thẳng thắn nói về chủ đề này, dù là bằng những lời đầy tính triết lý.
Anh từng chia sẻ với tạp chí Parade: “Tôi muốn kết hôn. Tôi muốn có con. Tất cả những điều đó đều đang ở trên đỉnh núi, và tôi phải leo lên đỉnh núi trước đã”. Trong khi đó, phát biểu trên trang TheMindsJournal.com, anh lại từng có một lời lý giải khá thuyết phục cho sự đơn độc của mình: “Tôi độc thân nhưng tôi không cảm thấy cô đơn. Tôi tự đi ăn, tự mua quần áo và tự dành thời gian cho chính mình. Một khi bạn biết cách chăm sóc bản thân thì bạn đời sẽ trở thành một lựa chọn chứ không phải một chuyện tất yếu”.
Lời thú nhận thật lòng này không đủ để bác bỏ tin đồn đã xuất hiện từ lâu rằng Keanu thật ra đã có quan hệ tình cảm với một người nào đó, và bạn gái mới nhất Keanu có thể chính là “tình yêu đích thực của anh”.
“Chuyện tình lãng mạn” tiếp theo của Keanu đã diễn ra yên tĩnh và trầm lắng đến mức bạn vừa chớp mắt thì nó đã kết thúc. Không lâu trước khi Keanu xuất hiện trước ống kính của bộ phim Bram Stoker’s Dracula (Bá tước ma cà rồng) của đạo diễn Francis Ford Coppola, nam diễn viên đã làm quen với con gái của Coppola là Sofia - một nhà làm phim mới nổi. Ngay lập tức, cả hai cảm thấy bị cuốn hút và trở thành một cặp trong khoảng thời gian gần một năm trước khi đường ai nấy đi. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, họ không hề ngần ngại thể hiện tình cảm của mình và thường xuyên bị chụp ảnh đang nắm tay nhau đi dạo. Mối quan hệ đó nghiêm túc đến mức nào, hay tất cả chỉ là một tình bạn được đồn thổi quá mức? Trong cuộc phỏng vấn với tạp chí W, Sofia đã nói ngắn gọn về mối quan hệ của họ: “Anh ấy là một người bạn”. Tuy nhiên, nhiều người đã tinh ý phát hiện trong bộ phim đầu tay do cô đạo diễn là Lost in Translation (Lạc lối ở Tokyo), Keanu đã được đề cập trong phần ghi nhận cuối phim bằng một lời cảm ơn trịnh trọng dù anh không góp mặt trong bộ phim này.
Trong mắt nhiều người, Keanu chưa bao giờ là một tay sát gái. Nhưng mọi chuyện đã thay đổi khi những thông tin cực sốc được đăng trên tạp chí Star về cuộc gặp gỡ tình cờ giữa anh và nữ diễn viên Sherrie Rose vào một buổi tối năm 1992 tại câu lạc bộ The Roxbury ở Los Angeles. Theo tạp chí này, hai người đã quen biết nhau được hai năm và chỉ dừng lại ở mức độ công việc. Nhưng vào cái đêm mà họ gặp nhau ở The Roxbury, những tia lửa tình chắc chắn đã được thổi bùng lên khi họ không ngừng quấn lấy nhau trên sàn nhảy, trước khi tay trong tay rời khỏi câu lạc bộ và cùng lên phòng của Keanu tại khách sạn Chateau Marmont gần đó. Tờ Star còn trưng ra những bức ảnh cho thấy hai diễn viên đã ôm hôn nhau thắm thiết trước khi bước vào khách sạn, nơi mà họ gần như không hề rời khỏi suốt hai ngày sau đó. Mọi người đều cho rằng đêm đó họ đã chính thức là người yêu của nhau. Nhưng nếu đúng là như vậy thì tình yêu của họ chỉ tồn tại được một thời gian rất ngắn.
Mối quan hệ giữa Keanu và nữ diễn viên Winona Ryder bắt đầu trong giai đoạn 1991-1992 trên phim trường Bram Stoker’s Dracula, và nó hoàn toàn không giống với tưởng tượng của Keanu về quan hệ tình cảm. Hai người gặp nhau khi Winona mới mười sáu tuổi, và mối quan hệ giữa họ đã nảy sinh gần như ngay lập tức theo một cách có lẽ đã lỗi thời. Trong một cuộc trò chuyện với trang BlackBook.com, Winona đã nhận xét về giai đoạn đầu của mối quan hệ này: “Tôi biết Keanu từ năm tôi mười sáu tuổi, anh ấy giống như một người anh của tôi”.
Nhờ lời gợi ý của Winona mà Keanu đã được chọn cho vai Jonathan Harker trong Bram Stoker’s Dracula. Trong quá trình quay phim, mối quan hệ trong sáng của Keanu và Winona dần phát triển khi hai tâm hồn cùng chí hướng bắt đầu gắn kết với nhau, giúp nhau chống lại thế giới đầy áp lực của Hollywood. Winona thời đó rất thích viết nhật ký, và theo một đoạn trích được đăng trên Vanity Fair thì rõ ràng Keanu từng xuất hiện trong tâm trí cô. “Ôiiiiiiii. Cảm ơn Chúa vì đã mang Keanu đến. Cảm ơn Chúa vì con sắp được gặp Keanu. Con luôn thấy thật hạnh phúc khi có anh ấy ở bên.”
Sau Bram Stoker’s Dracula, tình bạn của Winona và Keanu tiếp tục được duy trì qua rất nhiều bộ phim, theo một cách rất yên ắng và kín đáo. Tất nhiên, giới báo chí vẫn thường xuyên theo dõi và phỏng đoán rằng hai người bạn này thật ra là người yêu của nhau. Họ có dành cho nhau những cảm xúc vượt mức tình bạn không? Trong cuộc trò chuyện trên chương trình Entertainment Tonight (tạm dịch: Giải trí tối nay), cả hai đều thừa nhận họ đã có ý với nhau ngay từ những lần đầu gặp gỡ. Winona thừa nhận: “Khi chúng tôi gặp nhau vào những năm 1980, tôi đã bị anh ấy hớp hồn”. Keanu lập tức thể hiện sự đồng tình và chia sẻ: “Tôi cũng rất thích cô ấy, theo một cách rất trong sáng”.
Tình bạn thân thiết nhưng thuần khiết đó tiếp tục được duy trì. Hai người bạn thân thường xuyên gửi thư tay cho nhau, một hành động có thể nói là kỳ lạ trong thời đại công nghệ. Keanu hầu như không nói gì về mối quan hệ của mình với Winona, trong khi Winona thường có vẻ cởi mở hơn và sẵn sàng thổ lộ mỗi khi được hỏi đến. Cô nói trong chương trình Entertainment Tonight: “Anh ấy là một trong những người tôi thích được ở bên và làm việc cùng”. Còn trong chương trình Today Show (tạm dịch: Tin thời sự), cô chia sẻ: “Anh ấy luôn ủng hộ tôi”. Và cô cũng nói về cảm nhận của mình với tờ The Boston Globe: “Keanu biết tôi rất mê anh ấy. Tôi luôn nói với anh ấy như vậy”.
Đáp lại những lời thổ lộ đó của Winona, Keanu cũng thừa nhận những cảm xúc anh dành cho cô với vẻ mặt có phần ngại ngùng trên chương trình Entertainment Tonight: “Tôi cũng có cảm nhận tương tự về cô ấy”.
Và “cảm nhận” của Keanu vẫn tiếp tục được giữ nguyên như thế. Có thể nói cuộc sống của nam diễn viên hầu như chưa bao giờ thiếu vắng những bóng hồng, và anh cũng không hề sống cuộc sống của một nhà sư. Nhưng theo các chuyên mục tin đồn khác nhau và các tờ báo lá cải chuyên moi tin về nghệ sĩ thì dường như giữa Keanu và Winona là một mối quan hệ trong sáng.
Tiếp theo là Sandra Bullock.
Keanu và Bullock gặp nhau trên trường quay Speed và ngay lập tức phải lòng nhau. Bullock từng chia sẻ trong một cuộc phỏng vấn trên Ellen DeGeneres Show (tạm dịch: Tâm sự cùng Ellen DeGeneres): “Tôi cứ nghĩ về cảm giác ngọt ngào khi ở bên Keanu và gương mặt điển trai của anh. Thật sự rất khó để tôi có thể duy trì thái độ chuyên nghiệp [trong quá trình quay phim Speed]. Mỗi khi anh ấy nhìn tôi thì tôi lại cười khúc khích”.
Keanu cũng dành cho bạn diễn của mình những cảm xúc kém-chuyên-nghiệp trong quá trình quay Speed. Đến khi xuất hiện trên chương trình của Ellen DeGeneres, Keanu cũng có những chia sẻ tương tự Bullock: “Rõ ràng là cô ấy không biết tôi cũng phải lòng cô ấy”. Anh nói anh không muốn tiết lộ tình cảm thầm kín của mình với Bullock vì muốn đảm bảo tính chuyên nghiệp, lý do là “chúng tôi đang làm việc”.
Mối quan hệ của Keanu và Bullock vẫn tiếp tục phát triển trong quá trình thực hiện Speed, dù tình cảm mà hai người dành cho nhau đã khiến họ nhiều lần rơi vào tình thế khó xử. Bullock nói với tạp chí Entertainment Weekly: “Tôi phải đọc và diễn nháp theo kịch bản Speed để đảm bảo Keanu và tôi có tương tác tốt về mặt cảm xúc. Chúng tôi phải thực hiện rất nhiều cảnh hành động cùng nhau. Có lần Keanu đã bị bổ nhào, vô tình tay anh chụp trúng mông tôi. Tôi hỏi anh ấy rằng có phải anh đang cố sờ mông tôi để xem bản thân có cảm giác gì hay không. Khi đó, anh ấy thật sự hoảng loạn và nói: ‘Không, tôi thật sự không cố ý!’; còn tôi thì kiểu: ‘Bớt nghiêm túc đi nào Keanu. Tôi chỉ đùa thôi mà’”.
Bullock còn kể với Ellen DeGeneres về các cảnh hành động trong Speed để thấy Keanu cư xử lịch lãm ra sao: “Trong rất nhiều cảnh quay, chiếc váy tôi đang mặc cứ bị tốc lên, vì vậy tôi đã hỏi Keanu rằng liệu anh có thể giúp tôi đảm bảo là chiếc váy sẽ không bị tốc lên nữa không. Anh ấy gật đầu và tất nhiên sau đó đã làm đúng lời hứa của mình, và với tôi thì đó là một hành động rất tuyệt vời”.
Keanu từng gián tiếp thừa nhận việc Bullock và anh thầm có cảm tình với nhau trong quá trình quay phim Speed là lý do chính khiến cho tình cảm mà họ dành cho nhau trên màn ảnh có vẻ thật đến vậy. Về sau, anh từng nhắc lại cảm xúc thật sự của mình dành cho Bullock. “Cô ấy đúng là một người tuyệt vời”, anh nói với tờ Entertainment Weekly. “Tôi không thể giải thích tại sao tôi và Sandra lại tương tác tốt với nhau về mặt cảm xúc đến vậy. Chúng tôi đơn giản là có tương tác tốt, và tôi rất vui vì điều đó.”
Nhiều năm sau, Bullock chia sẻ lý do vì sao cô và Keanu có thể dành nhiều cảm tình cho nhau. Trong một cuộc trò chuyện với trang CinemaBlend.com, cô giải thích: “Tôi cảm thấy thoải mái khi làm việc với Keanu. Trong những tình huống mà tôi không cảm thấy thoải mái với bản thân, chỉ cần nhìn anh ấy là tôi liền thấy dễ chịu. Tôi có thể nhìn thẳng vào mắt anh ấy và cảm nhận được rằng tôi có một vị trí nhất định trong anh”.
Sau Speed, Bullock và Keanu trở thành bạn thân theo đúng nghĩa đen, giữa hai người hoàn toàn không tồn tại chuyện tình cảm nam nữ. Dường như Keanu có một nguyên tắc nhất định đối với chuyện tình cảm của mình. Theo đó, dù anh vẫn luôn khao khát tìm được tình yêu của đời mình, nhưng điều mà anh coi trọng không kém gì một mối tình lãng mạn chính là sự tôn trọng dành cho phụ nữ. Phẩm chất này được Keanu thể hiện theo nhiều cách khác nhau.
Keanu từ lâu đã có một nguyên tắc là luôn đứng đằng sau những người phụ nữ khi tạo dáng chụp ảnh và không đụng chạm họ. Bullock có vẻ là một ngoại lệ, vì rất nhiều ảnh chụp đôi diễn viên này đã cho thấy Keanu vòng tay qua eo Bullock hoặc nắm tay cô. Nhờ mối quan hệ với Bullock, thái độ ngần ngại của Keanu đối với việc xuất hiện tại các sự kiện từ thiện hoặc các sự kiện công cộng khác cũng có sự thay đổi. Đó là một thái độ đã được hình thành trong thời gian anh qua lại với Bullock, thể hiện qua việc nam diễn viên thường xuyên xuất hiện tại các sự kiện có Bullock tham gia. Hai người họ thường xuyên liên lạc với nhau bằng tin nhắn, cũng như bằng hình thức giao tiếp được coi là cổ xưa vào thời nay như viết thư tay. Đôi khi họ cũng bị bắt gặp khi đang hẹn hò ăn tối hoặc xuất hiện cùng nhau ở một sự kiện, và điều này tiếp tục làm dấy lên những lời đồn đoán rằng Bullock và Keanu không chỉ là bạn bè.
Có một lần, người dẫn chương trình Entertainment Tonight đã khéo léo tìm hiểu thêm về tin đồn này bằng cách hỏi Bullock rằng trước giờ cô có từng mai mối cho Keanu chưa. Bullock đã bật cười trước ý tưởng đó: “Anh ấy không cần bất kỳ ai làm mai cho mình đâu. Anh ấy thừa sức tự lo mà”.

"Nếu có thể đem lại nụ cười cho một người phụ nữ thì bạn đang được chứng kiến điều đẹp đẽ nhất thế giới này."
Đột phá đầu tiên tuổi hai mươi lăm

Cuối thập niên 80, trên bất kỳ phương diện nào của đời sống cá nhân và sự nghiệp, Keanu cũng đều có những sự đối lập khiến người khác không khỏi bất ngờ. Dù đã bước sang tuổi hai mươi bốn, nhưng anh lại có ngoại hình và phong thái của một chàng thanh niên mới mười tám tuổi. Anh tiếp tục tận dụng khiếu hài hước, khả năng nói những câu triết lý một cách ngẫu hứng mỗi khi trả lời những câu hỏi liên quan đến nghề diễn. Anh thường khiến những người phỏng vấn phải đứng ngồi không yên khi cố đoán khi nào thì anh đang nghiêm túc và khi nào anh đang trêu đùa giới truyền thông.
Thỉnh thoảng Keanu sẽ nói điều gì đó rồi nở một nụ cười tinh quái để người phỏng vấn biết rằng đó là một lời nói đùa, hoặc chí ít là một sự cường điệu. Có những lúc câu trả lời của Keanu sẽ bắt đầu bằng một khoảng lặng dường như kéo dài vô tận vì anh bận suy ngẫm về tác động của những gì anh sắp nói. Và cũng có những lúc Keanu sẽ nói một tràng dài mà đến cuối cùng câu hỏi vẫn chưa được trả lời. Nhưng thường thì Keanu có vẻ sẽ luôn sẵn sàng đồng tình với một suy đoán nào đó.
Anh từng nói với tạp chí Film Review: “Tôi đã hai mươi bốn tuổi rồi. Tôi không thể đóng vai trẻ con cả đời”. Nhưng anh cũng có thể thay đổi hoàn toàn và vào vai một kẻ hám tiền khi nói với tạp chí Young Americans: “Kịch, phim hài, phim truyền hình... Tôi không quan tâm. Tôi sẽ làm gì nếu được trả một triệu đô-la? Tất nhiên là bất cứ điều gì. Tôi không biết xấu hổ đâu”. Hãy thử lật một trang báo khác và bạn sẽ thấy thêm một khía cạnh khác của Keanu, như những gì chàng diễn viên khó hiểu đã chia sẻ trong một cuộc phỏng vấn trên tờ Newsday: “Tôi chỉ muốn làm những việc tuyệt vời với những người tuyệt vời và hy vọng rằng trước khi chết, tôi sẽ không quá buồn chán và thảm hại”. Một lần khác, Keanu hài hước nói với tờ Los Angeles Times: “Khi mọi người biết đến tôi nhiều hơn, tôi sẽ bắt đầu nhận những vai ít nghiêm túc hơn”.
Khi đã trở thành một nghệ sĩ thường nhận được những lời đề nghị mà hầu hết các diễn viên đang nổi luôn thèm muốn, Keanu lại từ chối nhiều dự án vì lý do thẩm mỹ lẫn tư tưởng. Khi được đạo diễn Oliver Stone mời thủ vai chính trong phim Platoon (Trung đội), Keanu đã từ chối vì anh có ác cảm với những tình tiết mà anh cho là quá bạo lực. Trong cuộc trò chuyện trên chương trình Entertainment Weekly, Stone đã nói sơ về lý do nam diễn viên từ chối tham gia bộ phim: “Keanu từ chối vì phim có nhiều cảnh bạo lực. Anh ấy không muốn đóng cảnh bạo lực”. Keanu đã đưa ra lý do đơn giản hơn nhiều khi từ chối vai chính trong phim The Fly II (Người ruồi II) - phần hai được nhiều người mong đợi của The Fly (Người ruồi). “Tôi không thích kịch bản đó”, anh nói với Entertainment Weekly.
Có lẽ đáng chú ý nhất là những khoảnh khắc mà Keanu vừa nghiêm túc, vừa thật thà và khôi hài, giống như khi anh nói với tạp chí Another Man: “Tôi nghĩ là tôi chỉ đang làm những gì mình đang làm, hay đúng ra là đang cố gắng. Cố gắng tồn tại và hy vọng là sẽ không bị chơi khăm bởi số phận trớ trêu hay các vị thần”.
Lời mời tham gia Bill & Ted’s Excellent Adventure không có gì bất thường, nhưng với nhiều người trong giới quan sát thì dự án này có vẻ hơi đáng ngờ. Bill & Ted’s Excellent Adventure(nói về các học sinh trung học du hành xuyên thời gian để tập hợp các nhân vật lịch sử cho bài thuyết trình lịch sử của mình) là một bộ phim đơn giản, không có chiều sâu, và thành thật mà nói thì đó chỉ là một bộ phim khoa học viễn tưởng khai thác triệt để yếu tố hài hước, ngốc nghếch. Dù xuyên suốt bộ phim là những tình huống hết sức ngờ nghệch, nhưng thể loại phim này dường như vẫn có những tiềm năng nhất định trong thị trường phim dành cho thanh thiếu niên. Vì lý do này, có rất nhiều người đến thử vai, và trong số những người đã đến cạnh tranh để được nhận vai Bill, có những cái tên đáng kể đến như Pauly Shore, River Phoenix, Sean Penn hay Brendan Fraser. Hóa ra Keanu là diễn viên đầu tiên thử vai Ted, và vì biểu hiện của anh đã gây được ấn tượng tốt nên nhà sản xuất ngay lập tức giao vai cho anh.
Dù ban đầu Keanu tỏ ra khá thận trọng khi vào vai một thanh niên khờ khạo, nhưng sau khi tham gia một thời gian, anh đã tìm được nhiều phẩm chất tốt ở nhân vật này để lấy cảm hứng diễn xuất. Anh tâm sự trên tạp chí Starlog: “Tôi đang có khoảng thời gian tuyệt vời nhất. Tôi thấy thật vui và sảng khoái khi vào vai một anh chàng vô lo vô nghĩ, ngây thơ như một đứa trẻ”.
Trái ngược với hình ảnh khờ khạo của nhân vật Ted, Keanu là người có khả năng đánh giá khá chính xác về giá trị của những bộ phim anh tham gia. Anh từng chia sẻ về tiềm năng của Bill & Ted’s Excellent Adventure trên tạp chí Movieline: “Tôi trong phim này không giống với Robert De Niro trong Raging Bull (Bò đực nổi điên). Nhưng nếu Bill & Ted là cái tôi dựa vào để nổi tiếng thì đó sẽ là cái tôi dựa vào để nổi tiếng”.
Ban đầu, Bill & Ted’s Excellent Adventure được lên kế hoạch phát hành dưới dạng băng video, nhưng một hãng phim táo bạo hơn trong đội ngũ thực hiện đã giành được quyền quyết định và cuối cùng bộ phim được ra rạp vào tháng Hai năm 1989. Kết quả: khán giả mục tiêu là thanh thiếu niên đã đón nhận Bill & Ted’s Excellent Adventure, biến bộ phim có kinh phí khiêm tốn thành sản phẩm bom tấn có doanh thu lên tới bốn mươi triệu đô-la. Sự thành công của bộ phim bắt đầu khiến nhiều người chú ý đến Keanu hơn. Vào thời điểm đó, cả giới chuyên môn lẫn khán giả đều nhận định tuy Keanu vẫn còn thô trong nhiều khía cạnh, nhưng cũng không thể phủ nhận anh là một diễn viên tài năng.
Giai đoạn 1990 -1991 là thời kỳ phát triển của Keanu khi anh hợp tác với các đạo diễn và diễn viên nổi tiếng trong bộ phim đình đám có doanh thu cao như Parenthood (Làm cha mẹ) hoặc các bộ phim được đánh giá tương đối cao về chuyên môn như I Love You to Death (tạm dịch: Yêu em đến chết) và Tune In Tomorrow (tạm dịch: Chuyện tình trên đài phát thanh). Thành công ngoài mong đợi của Bill & Ted’s Excellent Adventure nhanh chóng kéo theo những đồn đoán về phần tiếp theo. Khi ấy, dù có vẻ Keanu đang nhanh chóng phát triển sự nghiệp của mình theo hướng nhận các vai diễn trưởng thành hơn trong các bộ phim lớn hơn, nhưng cái tôi thực tế (và có lẽ là cũng chú trọng lợi nhuận) trong anh đã khiến anh đồng ý tham gia nếu phần hai của bộ phim được thực hiện. Keanu nói với tạp chí Film Review: “Công việc là công việc. Tôi đã chấp nhận sự thật là tôi vẫn sẽ được mời vào các vai thanh thiếu niên trong một thời gian, vậy nên tôi sẽ tranh thủ thể hiện thật tốt những vai này”.
Keanu và cuộc dạo chơi Guitar Bass

Keanu là người hâm mộ cuồng nhiệt của ban nhạc rock Joy Division, đồng thời cũng là tín đồ của hầu hết các thể loại nhạc hiện đại nói chung. Dù vậy, Keanu từng tuyên bố không chút do dự rằng anh không có mong muốn trở thành ngôi sao nhạc rock, chứ đừng nói đến việc chơi nhạc cụ. Nhưng mọi chuyện thay đổi vào năm 1990, khi Keanu đột nhiên tỉnh ra. Anh từng chia sẻ trên trang Paloaltoonline.com, “Tôi chỉ nhớ là một ngày nọ, khi đang đi bộ ở Los Angeles, chẳng hiểu sao tôi đột nhiên muốn chơi guitar bass. Tôi nghĩ lý do đơn giản là vì tôi thích âm thanh của nó. Mỗi khi nghe nhạc, tai tôi luôn bị cuốn hút bởi tiếng guitar bass. Và tôi cũng muốn chơi một loại nhạc cụ nữa”.
Keanu đã mua một cây guitar bass, và sau một buổi học với người mà đến nay anh đã quên mất tên thì anh toàn tự học. Mối liên kết giữa Keanu và cây đàn lớn dần khi anh bắt đầu thành thạo những thao tác phức tạp. “Tôi yêu âm thanh của nhạc cụ này. Tôi yêu cảm giác khi chơi đàn”, Keanu trả lời trong một cuộc phỏng vấn với tờ Jakarta Post.
Keanu vẫn là một nhạc công không tên tuổi cho đến năm 1991. Trong khi đang dạo qua các quầy hàng trong một siêu thị ở Los Angeles, Keanu tình cờ gặp diễn viên kiêm nhạc sĩ Robert Mailhouse khi đó đang mặc áo đấu của tuyển khúc côn cầu Detroit Red Wings. Vì chiếc áo mang đến cảm giác thân thuộc nên Keanu đã bắt chuyện với Robert và hỏi xem Robert có đang tìm kiếm một thủ môn hay không. Về sau này Keanu đã kể về cuộc phiêu lưu âm nhạc của mình trên tạp chí ETC: “Chúng tôi quen nhau vì cả hai đều yêu khúc côn cầu, vậy nên lý do ban đầu không phải là âm nhạc. Tôi thậm chí còn không nghĩ đến việc tham gia một ban nhạc. Nhưng nhà tôi vẫn còn không gian trống và một ngày nọ, Robert đề xuất tổ chức một buổi chơi nhạc. Ý định ban đầu của chúng tôi chỉ là chơi cho thỏa lòng mà thôi”. Tuy nhiên, mọi thứ đã trở nên nghiêm túc hơn với sự góp mặt của Gregg Miller. Và kể từ đó, Keanu bắt đầu có một vị trí trong làng nhạc rock.
Câu chuyện của Keanu đã được anh kể tiếp trong một cuộc phỏng vấn với Jimmy Fallon trên The Tonight Show: “Chúng tôi bắt đầu chơi ở nhà xe. Sau đó chúng tôi bắt đầu viết nhạc, rồi chúng tôi nói với nhau những câu đại loại như ‘ra ngoài trình diễn những bản nhạc này cho mọi người xem đi’”. Nhưng trước khi có thể biểu diễn trên sân khấu thật sự, họ cần một cái tên cho ban nhạc của mình. Không cần suy nghĩ nhiều, họ ngay lập tức tự gọi mình là Small Fecal Matter, sau đó là Big Fucking Shit. Cuối cùng, ban nhạc quyết định chọn một cái tên dễ hiểu hơn là Dogstar, một cái tên xuất hiện trong quyển tiểu thuyết Sexus (tạm dịch: Tình dục) của nhà văn nổi tiếng Henry Miller.
Buổi biểu diễn chính thức đầu tiên của Dogstar diễn ra tại một quán bar nhỏ được gọi là Raji’s ở Los Angeles, với sự chứng kiến của khoảng sáu mươi người. Đó là một đêm diễn đáng chú ý vì tuy Dogstar là ban nhạc chính, nhưng nhóm nhạc chưa có tên tuổi đã mở màn cho họ lúc đó là Weezer sau này cũng trở nên rất nổi tiếng. Sau đó, Dogstar còn là ban nhạc chính trong một chương trình tại câu lạc bộ Troubadour danh tiếng. Theo một cách rất chậm rãi, Dogstar bắt đầu cuộc hành quân của mình qua các câu lạc bộ ở Los Angeles.
Ngay từ đầu, Keanu đã cố hết sức để không phải đóng một vai trò nào khác hơn là thành viên của ban nhạc. Trong các buổi biểu diễn, anh thường đứng ở phía sau, hiếm khi nhìn lên và luôn nhường những khoảnh khắc tỏa sáng của ngôi sao nhạc rock cho các thành viên còn lại trong ban nhạc. Nhưng cuối cùng, chiến lược của anh vẫn thất bại.
Dogstar là một ban nhạc khá ổn ở thời điểm đó; họ thường chơi những bản nhạc có sự pha trộn thú vị giữa các dòng nhạc rock với nhau. Nhưng khi Keanu dần khẳng định được vị thế ngôi sao điện ảnh của mình, ban nhạc Dogstar lại bắt đầu gặp phải nhiều bất lợi.
Dogstar thường được gọi là “ban nhạc của Keanu”. Mỗi khi đánh giá hoặc phỏng vấn ban nhạc, người ta hầu như chỉ tập trung sự chú ý vào Keanu, dẫu cho anh vẫn thường nhường lượt trả lời cho các thành viên khác. Về phần mình, các thành viên còn lại của Dogstar cũng đã đủ trưởng thành và đủ thực tế để đối mặt với chuyện mọi người đều dành sự chú ý cho tay chơi guitar bass của nhóm.
Trong cuộc trò chuyện với tạp chí ETC, Bret Domrose đã nói về mặt lợi và hại khi có Keanu trong ban nhạc của họ: “Có Keanu trong ban nhạc là một con dao hai lưỡi. Chúng tôi là một ban nhạc, và việc mọi người lúc nào cũng chỉ để mắt đến anh ấy khiến tôi rất tức giận. Nhưng đó không phải lỗi của Keanu”.
Cũng trong bài phỏng vấn đó, Keanu đã chia sẻ với thái độ ôn hòa đặc trưng: “Tôi rất biết ơn vì sự nghiệp điện ảnh của tôi đã khiến giới truyền thông quan tâm nhiều hơn đến ban nhạc. Tôi nhận ra là nhờ các thông tin mà họ đăng tải nên nhiều khán giả mới đến xem ban nhạc của chúng tôi biểu diễn, nhưng nếu đó là lý do đưa họ đến với chúng tôi thì tôi vẫn rất vui, vì ít nhất thì ban nhạc đã có cơ hội được lắng nghe”.
Đến giữa những năm 1990, Dogstar bắt đầu phát triển. Ban nhạc đã có những buổi biểu diễn đáng nhớ với các nghệ sĩ rock nổi tiếng như David Bowie hay Bon Jovi, một chuyến lưu diễn hoành tráng kéo dài hai tháng vòng quanh châu Âu và châu Á, một hợp đồng thu âm ngắn hạn với công ty Zoo Entertainment. Càng về sau Dogstar càng cho thấy khả năng trở thành ban nhạc thực thụ, chứ không chỉ là một dự án làm cho vui của Keanu. Ban nhạc từng phát hành được hai album là Our Little Visionary8 (tạm dịch: Tầm nhìn nhỏ bé của chúng ta) vào năm 1996 và Happy Ending (tạm dịch: Kết thúc có hậu) vào năm 2000.
8 Our Little Vision còn được biết đến với tên gọi là Quattro Formaggi (tạm dịch: Bốn loại pho mát). Đây là cái tên đã được sử dụng khi ban nhạc còn hợp tác với Zoo Entertainment. Sau khi thỏa thuận với Zoo Entertainment đổ bể trước thời điểm album này được phát hành, ban nhạc đã đổi tên album thành Our Little Vision.
Nhưng thực tế vẫn là khi có Keanu thì ban nhạc không thể có được những bước tiến ổn định. Khi Keanu dành bảy tháng để quay bộ phim The Devil’s Advocate (Luật sư của quỷ) với tài tử điện ảnh Al Pacino, Dogstar buộc phải tạm dừng biểu diễn. Lúc này sự nghiệp của Keanu đã bước vào giai đoạn phát triển vượt bậc, đến mức anh liên tục được mời tham gia các dự án phim mà anh không thể từ chối. Tuy vậy, các thành viên còn lại của Dogstar cũng công nhận rằng mỗi khi hoàn thành một bộ phim, Keanu luôn nhanh chóng góp mặt cùng ban nhạc. Anh được nhìn nhận là người thật sự muốn có sự nghiệp nghiêm túc cả trong điện ảnh lẫn âm nhạc.
Trong cuộc trò chuyện với ETC, anh nhấn mạnh: “Tôi dành nhiều tâm huyết cho ban nhạc cũng như cho nghề diễn. Hy vọng là tôi sẽ có thể theo đuổi cả hai”.
Dogstar tiếp tục phát triển đứt quãng đến năm 2002. Lúc này, lịch diễn dày đặc của Keanu đã trở thành rào cản đối với mong muốn phát triển ban nhạc của các thành viên khác, và đây cũng là lý do ban nhạc chính thức tan rã. Lần xuất hiện cuối cùng của Dogstar là trong một buổi trình diễn thành công rực rỡ ở Osaka (Nhật Bản) vào ngày 12 tháng Mười năm 2002, khi đó vé đã được bán sạch. Nhiều thông tin về sau này đều cho thấy cả nhóm đã có khoảng thời gian tuyệt vời bên nhau.
Tình bạn sâu đậm

Lần đầu tiên River Phoenix chú ý đến Keanu là khi anh chứng kiến bạn gái cũ của mình và Keanu diễn cảnh ôm hôn thắm thiết.
Theo một trích dẫn vốn có nguồn từ tạp chí Interview được đăng trên MyRiverPhoenixCollection.com, River từng kể: “Thật ra tôi đã biết Keanu qua bạn gái cũ của tôi là Martha Plimpton, khi họ đang đóng Parenthood (em trai của River là Joaquin cũng góp mặt trong phim này). Hai người họ thường xuyên môi kề môi, má kề má trong quá trình làm phim. Tại thời điểm đó, tôi thậm chí không phải là bạn của Keanu”.
Nhưng mọi chuyện đã thay đổi khi River và Keanu cùng xuất hiện trong bộ phim hài châm biếm I Love You to Death. Hai người rõ ràng là có nhiều điểm chung. Cả hai đều là những ngôi sao mới nổi ở Hollywood, đều xuất thân từ những gia đình không theo các chuẩn mực truyền thống và cùng có chung một tinh thần cũng như bản chất đạo đức khiến họ muốn né tránh sự lấp lánh và hào nhoáng của Hollywood.
Keanu đã vài lần nói về tình cảm thân thiết anh dành cho River. Theo một trích dẫn trên MyRiverPhoenixCollection.com, Keanu từng tâm sự: “River thật sự là người bạn tốt. Anh ấy vô cùng đơn giản. Anh điển trai, có tài sáng tác, có óc hài hước và sáng tạo. Anh hỏi những câu hỏi mà tôi thường không nghĩ đến. Cách làm việc của anh khiến người khác, hay ít nhất là tôi, hiểu được rằng bản thân nên đặt nhiều tâm huyết cũng như vận dụng trí tưởng tượng của mình vào công việc”. Tương tự, River cũng nói về mối quan hệ của mình với Keanu như một điều gì đó rất đặc biệt: “Keanu là người mà bạn có thể tâm sự về mọi bí mật của mình. Anh ấy là một chàng trai mà bạn thích ở bên cạnh, một chàng trai bạn yêu quý và một chàng trai bạn quan tâm. Keanu là bạn thân của tôi”.
Trong quá trình thực hiện I Love You To Death, mối quan hệ của hai người họ đã được thử thách cả về phương diện cá nhân lẫn nghề nghiệp. Đó là khi hai người đại diện của hai chàng diễn viên nhận được kịch bản của bộ phim My Own Private Idaho (tạm dịch: Idaho của riêng tôi) từ đạo diễn Gus Van Zant, người ngay từ đầu đã chấm Keanu và River cho vai hai chàng trai đồng tính trong hành trình từ Portland, Idaho sang tận nước Ý.
Keanu rất hứng thú với dự án của Van Zant. Lý do chủ yếu là vì My Own Private Idaho có những nét đồng điệu với các vở kịch của Shakespeare mà Keanu vô cùng yêu thích. Trong một cuộc phỏng vấn với tạp chí Interview nhiều năm sau đó, Keanu đã tiết lộ ban đầu anh cũng rất lo lắng khi nhận lời mời của Van Zant: “Tôi bị choáng ngợp với những gì mình phải làm. Cảm giác đó giống như là ‘Chết rồi! Mình có làm được không đây? Mình lo quá’”.
Keanu đồng ý tham gia bộ phim là một chuyện, thuyết phục River tham gia cùng anh lại là chuyện hoàn toàn khác. Theo tạp chí Paper đưa tin, người đại diện của River đã hốt hoảng khi đọc kịch bản của Van Zant đến mức mới được nửa trang thì cô đã dừng đọc. Cô thậm chí còn không để River xem qua kịch bản, vì thế thuyết phục anh tham gia gần như là điều bất khả thi. Nhưng vì nhất định muốn có cả Keanu lẫn River trong bộ phim của mình, nên đạo diễn Van Zant quyết định không thông qua người đại diện của River mà liên hệ trực tiếp Keanu và gợi ý rằng sẽ tốt hơn nếu anh đích thân mang kịch bản đến cho River xem.
Keanu chấp nhận lời đề nghị của Van Zant. Tháng Mười Hai năm 1990, anh cưỡi chiếc mô tô Norton Commando 1974 vượt hơn hai ngàn cây số từ Toronto đến khu nhà của gia đình Phoenix ở Gainesville, bang Florida, để giao kịch bản cho River. River thích nội dung phim, nhưng lý do khiến anh đồng ý tham gia cùng Keanu chủ yếu là vì mối quan hệ thân thiết của hai người. Không lâu sau đó, khi cả hai đang lái xe trên đại lộ Santa Monica ở Los Angeles, họ đã cam kết sẽ cùng tham gia bộ phim.
Keanu kể lại trong cuộc trò chuyện với tạp chí Interview: “Chúng tôi đang lái xe trên đại lộ Santa Monica, có lẽ là để đến một câu lạc bộ nào đó, và chúng tôi liên tục nói về bộ phim. Cả hai vô cùng phấn khích. Bộ phim có thể là một cơn ác mộng hoặc một giấc mơ không bao giờ thành hiện thực vì không ai theo đuổi. Nhưng đó là giấc mơ chúng tôi đang ấp ủ. Cuối cùng chúng tôi nói: ‘Được rồi. Tôi sẽ tham gia nếu anh tham gia. Tôi sẽ không tham gia nếu anh không tham gia’. Chúng tôi bắt tay nhau và thế là chúng tôi đã có một lời cam kết”.
Đó là một cái bắt tay đơn giản mà dứt khoát. Và với hai người bạn thân thì họ chỉ cần có thế.
Sự thấu hiểu giữa hai người bạn thân đã giúp họ có được những cảnh quay giàu cảm xúc và khiến người xem không khỏi xúc động trong My Own Private Idaho. Phim đã nhận được làn sóng khen ngợi từ giới phê bình, với hàng loạt bài đánh giá chỉ ra rằng Keanu và River đang có phong độ diễn xuất tốt nhất tính đến thời điểm đó.
Tuy nhiên, có nhiều người cho rằng River đã dần tha hóa trong quá trình quay My Own Private Idaho. Theo thông tin rò rỉ từ phim trường, River đã uống rất nhiều rượu và thỉnh thoảng còn sử dụng ma túy. Đó là lý do vì sao anh lâm vào tình trạng nghiện ngập sau khi hoàn thành bộ phim.
Không có gì ngạc nhiên khi Keanu vẫn luôn ủng hộ River. Theo các đoạn phỏng vấn được trích dẫn trên trang MyRiverPhoenixCollection.com thì nhiều năm về sau, Keanu đã chia sẻ về người bạn của mình với thái độ rất thấu hiểu: “Bên trong River có một cái tôi tự hủy hoại. Anh ấy giận dữ và đau khổ vì bản thân không thể có cuộc sống riêng tư khi đã trở nên nổi tiếng. Anh ấy không thể đối mặt với việc đời tư của mình luôn xuất hiện trên trang nhất của một tờ báo nào đó. River cảm nhận mọi thứ khác với tôi. Anh để cho bản thân cảm nhận nỗi đau của người khác, anh muốn mọi người đều được tự do và hạnh phúc như anh. Tôi thì có một cuộc sống vô cùng đơn giản, và tôi thích đối phó với áp lực theo cách khác”.
Sau khi hoàn thành My Own Private Idaho, Keanu và River bắt đầu theo đuổi các dự án riêng. Keanu đi theo con đường hành động với Point Break (tạm dịch: Ranh giới), và sau đó là Speed- bộ phim đã giúp anh trở thành ngôi sao quốc tế ăn khách hàng đầu. Chính trong lúc đang quay Speed thì Keanu nhận được tin dữ: River qua đời vì sốc ma túy ngay trước câu lạc bộ nhạc rock nổi tiếng The Viper Room vào ngày 31 tháng Mười năm 1993.
Keanu đã bị chấn động mạnh khi nhận được tin này. Con đường trở thành một ngôi sao nổi tiếng đang rộng mở trước mắt Keanu nhưng với anh, điều đó dường như chẳng còn ý nghĩa gì nữa bởi lúc ấy Keanu đã rơi vào một trạng thái vô cùng u ám.
Đội ngũ sản xuất Speed nhanh chóng trở thành gia đình thứ hai của Keanu. Họ lập tức nhìn ra nỗi đau của anh và cố gắng làm tất cả những gì có thể để xoa dịu nỗi đau đó. Đạo diễn Jan De Bont của Speed chia sẻ trên chương trình Entertainment Weekly rằng ông đã ngay lập tức lùi lịch quay những cảnh hành động lại vài ngày để Keanu có thể thực hiện những cảnh quay nhẹ nhàng trước. De Bont nhớ lại: “Cái chết của River gây xúc động mạnh cho Keanu. Anh trở nên vô cùng im lặng, và phải mất một khoảng thời gian anh ấy mới có thể kiểm soát cảm xúc của mình và bình tĩnh trở lại. Sự ra đi của River khiến anh ấy bị chấn động mạnh”.
Trong những ngày tiếp theo, Keanu tiếp tục thực hiện cả các cảnh hành động lẫn lãng mạn bằng thái độ của một diễn viên nghiêm túc với nghề. Anh là người chuyên nghiệp, và những ai từng xem Speed sẽ khó mà biết được anh đã căng thẳng thế nào trong quá trình quay. Nhưng các diễn viên và đoàn làm phim thì biết rất rõ.
Quá trình sản xuất phim tiếp tục diễn ra trong bầu không khí u buồn và trầm lắng. Không ai nhắc đến cái chết của River, đặc biệt là với Keanu. Nhưng mọi người đều hình dung được cảm giác mất mát mà nam diễn viên đang cảm nhận. Nhiều năm sau, bạn diễn của Keanu là Sandra Bullock đã kể về những gì mà Keanu phải trải qua trong những ngày quay Speed sau khi River qua đời. Cô chia sẻ trên tạp chí Télé 7 Jours: “Tôi nghĩ anh ấy đã rất đau khổ mặc dù anh ấy không hề đề cập đến chuyện đó. Tôi nghĩ anh ấy luôn cố che giấu một nỗi đau rất lớn”.
Khủng hoảng tâm lý đầu tiên về cái chết của người bạn tri kỷ dường như đã được Keanu xử lý theo từng giai đoạn. Theo một bài báo trên tờ Rolling Stone, một người bạn thân yêu cầu được giấu tên đã tiết lộ rằng ngay từ đầu, những người thân thiết với Keanu không bao giờ nhắc tới River khi nói chuyện với anh. Tuy nhiên, không ai có thể ngăn được những cặp mắt tò mò của giới truyền thông, cũng như những câu hỏi dồn dập về River mà họ dành cho Keanu. Ban đầu, Keanu luôn đáp lại bằng câu “không muốn bình luận” hoặc bằng một ánh mắt u sầu, dấu hiệu cho thấy anh không muốn nói về cái chết của bạn thân mình. Thời gian trôi qua, dường như anh đã dần chấp nhận sự thật rằng mình không thể né tránh vấn đề đó mãi. Và anh bắt đầu mở lòng với cảm xúc của mình.
Có lần, trong cuộc phỏng vấn với Entertainment Weekly, Keanu chỉ nói ngắn gọn: “Tôi nhớ anh ấy. Tôi rất nhớ anh ấy”. Khi cuối cùng cũng có thể chấp nhận cái chết của bạn mình, Keanu đã tâm sự trong một cuộc phỏng vấn với tờ Parade: “Tôi thích có anh ấy bên cạnh. Tôi thích cách nghĩ của anh ấy. Tôi thích tinh thần và tâm hồn của anh ấy”.
Dù nỗi đau của Keanu về cái chết của River chưa bao giờ thật sự nguôi ngoai, nhưng ở mức độ nào đó thì ít ra Keanu đã có thể đương đầu với nó. Khi suy ngẫm về mất mát lớn đầu tiên trong đời, Keanu dần trở thành một người chú trọng đến tinh thần và trở nên triết lý hơn. Nhưng nỗi đau bắt nguồn từ cái chết của River chưa bao giờ ngừng tác động đến anh.
Và nỗi đau đó, như anh từng chia sẻ với Télé 7 Jours, đơn giản là được gói gọn trong câu nói: “Tôi biết nói gì đây? Tôi rất nhớ anh ấy”.

"Tôi từng khóc khi nhìn thấy một điều gì đó đẹp đẽ, tôi từng khóc vì quá đau đớn, và cũng có lần tôi khóc khi không còn cảm giác gì cả."
Câu chuyện Keanu và chất kích thích

Keanu vào vai Ted trong Bill & Ted’s Excellent Adventure tốt đến mức nhiều nhà phê bình thật sự tin rằng anh từng phê thuốc trong quá trình làm phim. Những người điềm tĩnh hơn đã lên tiếng bênh vực Keanu và lập luận rằng anh nhập vai như thế đơn giản vì anh là một diễn viên giỏi.
Trong cuộc sống thực, Keanu cũng thường thể hiện cho thế giới thấy rằng anh từng phê thuốc. Nói tóm lại là Keanu có sử dụng chất kích thích. Trong một cuộc phỏng vấn với Rolling Stone, anh nói: “Đó không hẳn là chuyện chưa từng xảy ra, nhưng thỉnh thoảng tôi mới sử dụng”.
Có nhiều bằng chứng cho thấy Keanu đã dùng chất kích thích sau khi đóng Bill & Ted vào đầu những năm 1990, trong đó có cần sa cũng như rất nhiều loại thuốc mà anh gọi là chất gây ảo giác. Anh nói trên Vanity Fair: “Tôi đã có những trải nghiệm tuyệt vời với chất kích thích. Ý tôi là thật sự tuyệt vời”. Anh cũng không ngần ngại chia sẻ thêm về trải nghiệm của mình trong cuộc trò chuyện với Rolling Stone: “Chất kích thích khiến tôi cảm nhận được nhiều hơn, hoặc ít nhất thì nó khiến tôi nghĩ mình có thể cảm nhận nhiều hơn. Tôi đoán một phần của ảo giác vốn là những cảm giác mà mỗi người đều có sẵn. Đó là khả năng nhìn nhận, cảm nhận và chấp nhận những gì thuộc về tự nhiên cũng như những gì xuất phát từ bản thân mỗi người, và nhận ra những góc tối của tâm hồn. Các chất kích thích chắc chắn đã khai sáng cho tôi ở một mức độ nào đó”.
Nhưng cuộc dạo chơi với chất kích thích của Keanu không phải lúc nào cũng vô hại. Kể từ ngày anh tham gia thực hiện My Own Private Idaho đến nay, những câu chuyện, tin đồn và tin nửa thật nửa suy đoán về việc Keanu dùng chất kích thích vẫn tiếp tục xuất hiện. Trong đó, nhiều bài báo đã cho rằng đạo diễn Van Zant từng cố tình khuyến khích Keanu và River sử dụng ma túy để họ có được những màn diễn xuất nhập tâm. Chuyện River đóng phim trong tình trạng đang lên cơn nghiện heroin không ngừng được lan truyền trong giới điện ảnh. Mặc dù những lời đồn đại về Keanu chỉ dừng ở mức là anh không làm gì khác ngoài “tiệc tùng hết mình” trong quá trình làm phim, nhưng nhiều người vẫn tin rằng tuy không nghiện nhưng có lẽ vào thời điểm đó, anh là người luôn sẵn sàng dùng chất kích thích.
Một sự kiện khác có liên quan đến việc dùng thuốc của Keanu có lẽ là đã xảy ra trong quá trình thực hiện Bill & Ted’s Excellent Adventure. Nam diễn viên từng được phát hiện đang bất tỉnh trong xe lưu động dành riêng cho nghệ sĩ và lập tức được đưa đến bệnh viện. Nguyên nhân được cho là do phản ứng của cơ thể với nhiễm trùng cánh tay. Nhưng nhiều báo lá cải, cụ thể là tạp chí The Star đã suy đoán rằng Keanu bị bất tỉnh nhân sự do hấp thu một “chất bí ẩn”.
Keanu vẫn thường rất thẳng thắn trước thông tin bản thân anh có sử dụng chất kích thích. Trong giai đoạn 1991-1992, anh thoải mái thừa nhận với Vanity Fair rằng anh đang được mọi người ở Hollywood biết đến như một diễn viên sử dụng chất kích thích. “Bất kỳ ai ở Hollywood cũng biết tôi có sử dụng chất kích thích. Và vì vậy, tôi đã phải nhận một số dự án mà bình thường tôi sẽ không làm. Tôi từng đóng một video quảng cáo của Nhật để có thể trả tiền thuê nhà. Tôi cũng từng tham gia một video ca nhạc của nữ ca sĩ Paula Abdul vì tôi cần tiền.”
Nhưng theo thời gian, anh bắt đầu chừng mực hơn mỗi khi dùng một số chất nhất định. Và anh cũng xác định rõ quan điểm của mình khi chia sẻ với tờ Rolling Stone: “Tôi chưa bao giờ bị sốc thuốc”.
Ngôi sao phim hành động

Những năm đầu thập niên 90, có vẻ như Keanu đã trưởng thành về mặt sự nghiệp. Với thành công của hai phần Bill & Ted và ấn tượng tốt từ My Own Private Idaho, nam diễn viên trẻ bắt đầu cho thấy khả năng diễn xuất thuyết phục trong nhiều thể loại phim và nhiều lĩnh vực khác nhau. Anh được so sánh với Marlon Brando và Steve McQueen, dù phải công nhận rằng cách so sánh này có hơi cường điệu. Nhưng vào thời điểm mà lẽ ra Keanu nên cảm thấy vui mừng thì anh lại thấy lạc lõng và mất phương hướng.
Keanu đã nói với tờ Toronto Sun rằng anh vẫn cảm thấy không chắc chắn về vị thế của mình trong ngành công nghiệp giải trí: “Đó không phải là khoảng thời gian đáng sợ nhất trong cuộc đời tôi nhưng đó lại là khoảng thời gian mà tôi cảm thấy rất mông lung, vì tôi không biết dự án tiếp theo mình sẽ tham gia là gì. Tôi hai mươi sáu tuổi, và có điều gì đó đã xảy ra khi tôi bước từ tuổi hai mươi lăm qua hai mươi sáu. Tôi bắt đầu tự hỏi: ‘Mình đang làm gì ở đây và chuyện gì đang xảy ra?’”.
Những gì đang xảy ra chỉ đơn giản là chuyện Keanu là Keanu, và khác xa với những gì chúng ta thường nghĩ về một ngôi sao điện ảnh Hollywood, Keanu không phải là người luôn theo đuổi những mục tiêu nào đó. Anh vẫn là một người cô độc như anh tự thừa nhận, anh hiếm khi ra ngoài và tham gia vào các hoạt động ở Hollywood. Anh miễn cưỡng tham dự các buổi phỏng vấn và thường có vẻ hồi hộp, ngập ngừng cũng như lúng túng khi tiếp xúc với giới truyền thông. Không ai biết rõ những điểm yếu này của Keanu hơn chính bản thân anh, người từng thừa nhận trong cuộc trò chuyện với tạp chí BB: “Tôi không biết phải nói gì. Tôi có thể nói với bạn rằng tôi rất vui khi làm điều này hoặc điều kia, nhưng tôi không thể sắp xếp suy nghĩ của mình”.
Trong một cuộc trò chuyện thoải mái với tạp chí Just Seventeen, Keanu đã có một phản hồi khá rõ ràng khi được hỏi về nỗi sợ bị rập khuôn. Đại loại là Keanu đã đóng vai đồng tính nam trong My Own Private Idaho tốt đến mức cả người trong ngành lẫn ngoài ngành đều lo lắng rằng anh có thể bị Hollywood đóng khung vào một số vai diễn nhất định, và người phỏng vấn đã hỏi anh nghĩ gì về điều đó. Keanu trả lời: “Tôi không nghĩ vai diễn đó sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của mình, vì tôi không cố trở thành một ngôi sao, tôi chỉ cố gắng trở thành một diễn viên. Chúng ta phải đặt tình yêu nghề lên trên danh vọng và tiền bạc. Sự nổi tiếng có thể hủy hoại một người theo nhiều cách. Nó có thể khiến ta đưa ra những quyết định tồi tệ”.
Tóm lại, chắc chắn Keanu là một diễn viên có khả năng diễn xuất, nhưng khi nói đến những thứ vô hình của Hollywood để định nghĩa một ngôi sao thì ở một chừng mực nào đó, anh vẫn chưa đáp ứng được. Và nguyên nhân xuất phát từ chính ý muốn của anh, như những gì anh đã chia sẻ trong một cuộc phỏng vấn với tạp chí Dolly: “Tôi không muốn trở thành một sản phẩm được tạo ra từ cỗ máy Hollywood. Tôi không thật sự quan tâm đến việc trở thành nhân vật chính trên màn ảnh. Tôi thích đóng các vai nhỏ. Tất cả những gì tôi cần làm là ủng hộ chính mình”.
Nhưng dù Keanu có cố gắng né tránh thế nào, “cỗ máy Hollywood” vẫn tìm đến anh trong lớp vỏ bọc của Point Break - bộ phim kể về quá trình thâm nhập và điều tra của một đặc vụ liên bang Mỹ đối với nhóm cướp ngân hàng táo bạo Ex Presidents gồm toàn những tay lướt sóng. Point Break là bộ phim hành động nghẹt thở đã gây chấn động Hollywood từ năm 1986. Ban đầu, phim được dự kiến là sẽ do đạo diễn lừng danh Ridley Scott thực hiện. Không những thế, trong danh sách diễn viên được cân nhắc cho vai đặc vụ Johnny Utah còn có các tên tuổi lớn như Val Kilmer, Charlie Sheen, Johnny Depp và Matthew Broderick. Nhưng bốn năm sau đó, khi dự án bắt đầu, Kathryn Bigelow mới là người được chọn làm đạo diễn. Bà nhận thấy có điều gì đó rất đặc biệt trong phong thái của Keanu cũng như cách anh xử lý trước ống kính, và điều này khiến anh trở thành lựa chọn lý tưởng để vào vai một người thực thi pháp luật chấp nhận trà trộn vào một môi trường xa lạ để truy bắt kẻ xấu.
Keanu thấy Point Break là một dự án thú vị, anh thích việc Bigelow mang lại những ý tưởng tiến bộ cho thể loại phim hành động, và anh rất hào hứng khi được làm việc với các diễn viên như Patrick Swayze, Gary Busey và Lori Petty. Xét trên quan điểm nghề nghiệp, việc Keanu thích Point Break cũng dễ hiểu. Đó là một bộ phim hành động đình đám từ một hãng phim lớn, sẽ được chiếu ở rất nhiều rạp và mang về rất nhiều tiền. Đây chính xác là tựa phim mà một diễn viên đang ngắm nghía vị trí ngôi sao muốn có trong lý lịch của mình. Nhưng nếu xét đến những yêu cầu về thể lực mà diễn viên phải đáp ứng khi tham gia phim thì Point Break là một bộ phim khó nhằn.
“Tôi đã bị hành ra bã”, Keanu đùa trong cuộc phỏng vấn với Toronto Sun. Bigelow rất chú trọng chủ nghĩa hiện thực và muốn các diễn viên của mình chân thực nhất có thể trong mọi cảnh quay. Vì lý do đó mà Keanu đã phải tập luyện hàng tháng trời trước khi bắt đầu quay phim; dù không theo bất kỳ thứ tự cụ thể nào, nhưng anh đã học từ cách vào vai một đặc vụ FBI đáng tin cậy, một cầu thủ bóng bầu dục Mỹ, đến cách lướt sóng và cách tung hoặc nhận một cú đấm. “Cái duy nhất tôi không học là nhảy dù tự do”, Keanu chia sẻ với Toronto Sun, nhấn mạnh những hạn chế mà công ty sản xuất đặt ra cho các diễn viên vì lý do bảo hiểm. Nhưng vốn là người áp dụng triệt để phương pháp diễn xuất nhằm mang đến cho khán giả những hình ảnh chân thực trên màn ảnh, Keanu đã tự mình tham gia bốn giờ huấn luyện nhảy dù, sau đó anh thậm chí còn thực hiện một cú nhảy từ độ cao gần bốn ngàn mét.
Point Break gây chú ý bởi các pha hành động liên tục, sự khắc họa quá mức nhưng hiệu quả về hình ảnh mạnh mẽ của phái mạnh và tình đồng đội giữa họ, cũng như thái độ làm việc nghiêm túc mà Bigelow đã truyền tải đến toàn bộ diễn viên và đoàn phim. Keanu rất có ấn tượng với Bigelow. Anh tâm sự trên MovieLab.com: “Kathryn muốn mọi người nhập tâm vào từng cảnh quay. Bà muốn khán giả có được những cảm nhận chân thực nhất. Bà buộc chúng tôi phải lướt sóng, lái xe, lộn nhào và chạy. Bà ấy lúc nào cũng thúc giục chúng tôi và luôn nói: ‘Bắt đầu nào!’”.
Ngay khi được công chiếu, Point Break đã trở thành một bộ phim bom tấn đẳng cấp quốc tế và lập tức được xếp vào danh sách những tựa phim yêu thích của giới mộ điệu thời thượng. Đến tận ngày nay, Point Break vẫn được xem là bộ phim đã góp phần làm nên tên tuổi của Keanu. Mỗi khi bắt gặp Keanu trên phố, người hâm mộ sẽ chặn anh lại và kể cho anh nghe những câu chuyện về việc bộ phim đã thay đổi cuộc đời họ như thế nào. Keanu phải thừa nhận rằng Point Break cũng đã thay đổi cuộc đời anh.
Dù bề ngoài Keanu có vẻ như anh đang tham gia một cuộc phiêu lưu không ngừng nghỉ chỉ toàn công việc, nhưng trong một cuộc phỏng vấn với tạp chí Detour năm 1993, nam diễn viên thừa nhận thật ra anh đã có thời gian nghỉ ngơi, và những khoảnh khắc nghỉ ngơi đó đôi lúc cũng tác động đến cảm xúc nhiều như lúc anh đang làm việc. Anh nói: “Quá trình chuyển đổi luôn diễn ra sau mỗi bộ phim. Khi hoàn thành một dự án và trở về cuộc sống thường nhật, đột nhiên tôi cảm thấy hoang mang và phân vân về mọi thứ. Ngày thứ hai sau khi hoàn thành công việc, tôi thấy bồn chồn, bất an và có một cảm giác cố hữu rằng mình sẽ không bao giờ được làm việc nữa. Tình trạng này thường kéo dài khoảng một tháng, sau đó tôi mới có thể bình tâm lại và tận hưởng cuộc sống”.
Keanu tiếp tục nhận được nhiều lời mời đóng phim. Có lần anh đã lọt vào tầm ngắm của đạo diễn Oliver Stone cho vai nghệ sĩ nhạc rock Jim Morrison trong phim The Doors (tạm dịch:Những cánh cửa). Keanu nghĩ đây sẽ là một vai diễn thú vị và anh đã phải trải qua một số buổi thử vai trước khi để vai diễn này rơi vào tay Val Kilmer. Trang Collider.com trích lời Keanu: “Tôi đã thử vai vài lần. Nhưng tôi không nghĩ mình đã nghiêm túc theo đuổi vai diễn đó. Tôi chỉ đọc một số bài thơ của Jim Morrison, nghe một số bản nhạc của ông và làm những gì mình có thể làm”.
Sau khi trở thành ngôi sao của một bộ phim hành động đột phá, Keanu đã nhận được vô số lời mời cho các vai diễn có cùng mô tuýp với Point Break - phim hành động hoành tráng với Keanu trong vai người hùng. Nhưng Keanu vẫn là Keanu, và anh lại có những ý tưởng khác. Mặc dù Keanu thích tham gia toàn bộ quá trình thử vai, nhưng vị thế của anh lúc bấy giờ đã cao đến mức trong đa số dự án, anh chỉ cần thử vai trước mặt đạo diễn. Vì thế, suốt giai đoạn 1992-1993, Keanu đã chọn tránh xa các tác phẩm hào nhoáng để chuyển sang đóng vai phụ trong những bộ phim tình cảm hơn của các đạo diễn danh tiếng. Ngoại lệ duy nhất trong thời kỳ này là Bram Stoker’s Dracula, một bộ phim được sản xuất bởi hãng phim lớn và được Francis Ford Coppola đạo diễn.
Keanu thừa nhận trên Detour rằng anh đã vô thức học được rất nhiều từ Coppola: “Tôi được chứng kiến sự sáng tạo và cần cù ở Coppola. Ông là người có nhiều ý tưởng. Ông ấy tạo ra mọi thứ”.
Không chỉ là một vai nhỏ được thể hiện tốt, sự xuất hiện của Keanu trong Much Ado About Nothing (tạm dịch: Rộn ràng vì chuyện không đâu) - bộ phim được chuyển thể bởi Kenneth Branagh từ vở hài kịch cùng tên của Shakespeare - còn cho thấy tài năng của Keanu đang dần được đề cao trong giới làm phim. Branagh nói với tạp chí Detour: “Tôi cảm nhận được sự chân thành của Keanu trong công việc. Khi gặp Keanu, tôi cảm thấy ngưỡng mộ anh, tôi thích sự hiếu kỳ cũng như nhiệt tình của anh”.
Trong giai đoạn này, Keanu cũng hợp tác với đạo diễn nổi tiếng Bernardo Bertolucci trong Little Buddha (tạm dịch: Tiểu Phật), một bộ phim có kinh phí lớn với bối cảnh kết hợp giữa thời hiện đại và cổ xưa.
Cơ hội được làm việc lần nữa với đạo diễn Gus Van Zant đã đến khi Keanu tham gia với tư cách khách mời trong bộ phim được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên Even Cowgirls Get the Blues (tạm dịch: Cả những cô gái miền viễn tây cũng biết buồn) của tác giả Tom Robbins. Cơ hội tham gia bộ phim hài khoa học viễn tưởng kinh phí thấp Freaked - phim đầu tay do bạn diễn Alex Winter của Keanu trong Bill & Ted làm đạo diễn - đã đến khi Keanu nhận vai Người chó Ortiz, một vai diễn không được đề cập trong phần ghi nhận nghệ sĩ tham gia.
Ngoài Bram Stoker’s Dracula, tất cả các tựa phim kể trên đều không phải là những thành công đột phá, và công bằng mà nói thì Even Cowgirls Get the Blues là một quả bom xịt về mặt thương mại. Nhưng những dự án ít được biết đến trong sự nghiệp điện ảnh của Keanu càng cho thấy anh là một diễn viên không ngại đi khác với con đường được định sẵn và luôn dám nắm bắt các cơ hội để sáng tạo cũng như đổi mới trong nghề nghiệp. Với những gì học được sau Point Break, Keanu đã có một bước ngoặt bất ngờ khi nhận được kịch bản Speed; trong phim, một cảnh sát của Thành phố Los Angeles đang lần theo dấu vết của một kẻ đánh bom điên loạn thì rơi vào tình huống mắc kẹt cùng hành khách trên chiếc xe buýt bị gắn bom, và quả bom sẽ phát nổ nếu xe giảm tốc độ xuống dưới tám mươi cây số một giờ.
Theo nhiều nguồn tin, những tài tử nổi tiếng như Stephen Baldwin, Tom Cruise, Tom Hanks, Wesley Snipes và Woody Harrelson lúc bấy giờ đều đang dòm ngó vai chính là người hùng cảnh sát Jack Traven. Mặc dù vậy, đạo diễn của Speed là Jan De Bont vừa xem qua Point Break liền nhận ra Keanu là người thích hợp nhất cho nhân vật chính của ông. Ông chia sẻ trong một cuộc phỏng vấn với Entertainment Weekly: “Điều tuyệt vời ở Keanu là trên màn ảnh, cậu ấy có vẻ dễ bị tấn công. Keanu không khiến đàn ông cảm thấy bị đe dọa vì cậu ấy không quá to lớn, và trong mắt phụ nữ thì cậu ấy rất điển trai”.
Nói vắn tắt theo kiểu Hollywood, Speed chính là Die Hard (Kháng cự đến cùng) trên xe buýt. Khi lướt qua bản nháp đầu tiên của kịch bản, Keanu khá phân vân. Anh kể lại cảm nhận của mình trên tạp chí Esquire: “Tôi vẫn còn nhớ kịch bản đó, và cảm giác của tôi lúc đó giống như kiểu ‘Ủa là sao?’. Tình tiết phim thật là kỳ lạ”. Tuy vậy, sau khi suy nghĩ kỹ, Keanu đã nhận thấy có gì đó sâu sắc hơn trong những tiếng súng và tiếng nổ điển hình. Trong một cuộc phỏng vấn với Los Angeles Times, Keanu chia sẻ: “Bộ phim cố mang yếu tố hiện thực vào phim hành động. Nó nhấn mạnh những lo lắng rất thực tế, trong đó có nỗi sợ hãi về thang máy, xe buýt và những nơi công cộng”.
Nhưng dù thích ý tưởng của bộ phim và thông điệp sâu sắc mà nó mang lại, Keanu có cảm giác kịch bản vẫn còn thiếu thứ gì đó. Anh nói với Entertainment Weekly: “Có những tình huống dường như được sắp đặt chỉ để phục vụ cho một câu thoại và tôi thấy nó thật gượng ép, giống như kiểu phim hành động Die Hard kết hợp với thể loại hài ngớ ngẩn. Tôi không hứng thú với kiểu sắp đặt đó. Tôi nghĩ chúng tôi có thể làm tốt hơn thế”.
De Bont đồng ý viết lại kịch bản, chú trọng sự chính trực và nghiêm túc thay vì yếu tố hài hước, đáp ứng chính xác những gì Keanu muốn. Nhưng việc có được những gì mình muốn cũng khiến Keanu phải đánh đổi.
De Bont muốn một Jack Traven trông chín chắn hơn, một người mà theo cách mô tả của chính De Bont là trưởng thành hơn và ít chất hippie hơn. Điều đó có nghĩa là Keanu sẽ phải thay đổi ngoại hình thường ngày của mình để trở thành một cái gì đó trưởng thành và chín chắn hơn. Đầu tiên là mái tóc. De Bont đã có một tràng cười sảng khoái khi Keanu bước vào phòng đạo diễn với cái đầu mới được cạo. Ông nói với Entertainment Weekly: “Mọi người ở trường quay đều thảng thốt khi nhìn thấy cậu ấy với cái đầu được cạo trọc chỉ còn khoảng một mi-li-mét tóc”.
Đến khi tóc của Keanu mọc lại đủ dài để phù hợp với bộ phim, nam diễn viên vẫn đang trong chương trình tập luyện kéo dài hai tháng được thiết kế nhằm giúp anh phát triển cơ bắp ở phần thân trên và cánh tay. Dù không muốn có vóc dáng như Sylvester Stallone hay Arnold Schwarzenegger, nhưng Keanu đã tăng được gần mười hai ký. Ngoại hình của nam diễn viên đã thay đổi đến mức anh phải nhìn đi nhìn lại bản thân mình trong gương. “Nhìn tôi khác hoàn toàn. Không còn thấy cái cổ đâu nữa. Mặt của tôi cũng tròn hơn, khiến mắt tôi trông nhỏ đi”, anh nửa đùa nửa thật trong cuộc phỏng vấn với tạp chí Just Seventeen.
Dù đã có kinh nghiệm với Point Break, nhưng ban đầu Keanu vẫn khá ngần ngại về các pha hành động nguy hiểm xuyên suốt Speed. Tuy vậy, nhờ sự động viên tinh tế của đạo diễn De Bont, Keanu cuối cùng cũng lấy lại can đảm và sẵn sàng thực hiện các pha hành động, thậm chí anh còn bí mật tìm hiểu các chi tiết của cảnh quay mà trong đó, nhân vật của anh nhảy từ một chiếc xe buýt đang di chuyển sang một chiếc ô tô. Vào ngày quay cảnh đó, De Bont nhận ra ông đã tạo ra một quái kiệt khi Keanu khăng khăng muốn tự diễn mà không cần đóng thế, và vị đạo diễn gần như đã nín thở cho đến khi cảnh quay hoàn tất và diễn viên của ông bước ra lành lặn.
Cái chết của người bạn thân River Phoenix chắc chắn đã phần nào tác động đến cách Keanu thể hiện vai diễn của mình - một người hùng thầm lặng và có chiều sâu nội tâm. Chính yếu tố này đã tạo nên sự tương phản giữa những khoảnh khắc nhân văn với sự điên cuồng và giết chóc trong phim. Sau Speed, Keanu nổi lên như một diễn viên rõ ràng là có khả năng đóng bất cứ vai diễn nào mà anh được giao. Ngay khi buổi chiếu thử đầu tiên trước ngày công chiếu chính thức cho thấy những dấu hiệu khả quan, nhiều người bắt đầu suy đoán theo khuôn mẫu điển hình của Hollywood rằng Keanu sắp trở thành một diễn viên tên tuổi chuyên đóng vai người hùng hành động.
Keanu tỏ ra khá thận trọng trước những lời đồn đoán đó. Anh nói với Entertainment Weekly: “Tôi không có tham vọng đó. Tôi sẵn sàng đóng tiếp thể loại phim hành động. Đó thật sự là trải nghiệm thú vị. Nhưng tham vọng của tôi là sự đa dạng”.
Các bạn diễn và ê-kíp làm phim Speed không hề hay biết rằng trong quá trình thực hiện bộ phim, Keanu đã nghĩ về cuộc phiêu lưu lớn tiếp theo. Anh bắt đầu học lời thoại trong vở kịch Hamlet (tạm dịch: Hamlet - Hoàng tử Đan Mạch). “Ngay khi hoàn thành cảnh quay là tôi lại trở vào xe nghỉ ngơi của mình và thực hành: ‘Ôi! Từ giờ phút này, ý nghĩ ta phải đẫm máu, nếu không thì chẳng có giá trị gì!’”, anh kể lại.
Vào thời điểm Keanu đang trên đà đạt được thành công lớn nhất của mình về mặt thương mại, một phiên bản kịch Hamlet được đánh giá cao đã đưa anh đến một vị thế khác. Anh nói với tờ Esquire: “Tôi đã lớn lên cùng những tác phẩm vĩ đại của Shakespeare. Tôi đã được đào tạo và cũng từng trải nghiệm”.
Tuổi trẻ đối đầu với hãng phim lớn

Speed trở thành bom tấn tại các rạp chiếu. Loại bom mạnh nhất. Với kinh phí chỉ ba mươi tám triệu đô-la (khá nhỏ so với tiêu chuẩn phim hành động của Hollywood), Speed đã thu về hơn ba trăm năm mươi triệu đô-la. Nhưng ngay khi vừa tỏa sáng như một ngôi sao trên bầu trời Hollywood, Keanu đã phải chịu đựng cái gọi là gánh nặng của ngôi sao phim hành động.
Không lâu sau khi hoàn thành Speed, Keanu ký hợp đồng tham gia Chain Reaction (tạm dịch: Phản ứng dây chuyền) cùng Morgan Freeman. Đây cũng là một bộ phim hành động do hãng 20th Century Fox phát hành, trong đó Keanu là nhà khoa học đã phát minh được một nguồn năng lượng mới nhưng lại rơi vào tình huống phải trốn chạy khỏi sự truy nã của FBI. Trang Looper.com có đăng một trích dẫn cho thấy Keanu không mấy hài lòng với kết quả của bộ phim: “Quá trình thực hiện bộ phim khiến tôi không hài lòng. Tôi đã phải thực hiện cực nhiều cảnh chạy và hành động, và tất cả thật đáng thất vọng”.
Nhưng những nhà điều hành của hãng phim không thật sự quan tâm đến chuyện đó. Tất cả những gì họ biết là Speed đã kiếm được rất nhiều tiền và họ muốn có Speed 2. Đồng thời họ cũng khá chắc là nếu họ có thể tập hợp dàn diễn viên cùng đạo diễn của phần trước thì Speed 2 sẽ có doanh thu khủng. Lối tư duy rất-Hollywood này đã được hưởng ứng bởi De Bont khi ông háo hức trở lại cho phần hai. Ông còn đưa ra ý tưởng mà ông cho là có thể tiếp nối với tình tiết của phần đầu tiên, theo đó cặp tình nhân hạnh phúc của Speed sẽ cùng có mặt trên một con tàu du lịch và gặp phải một kẻ đánh bom điên cuồng khác.
Bullock không mấy hào hứng với ý tưởng về cái sẽ được gọi là Speed 2: Cruise Control (tạm dịch: Tốc độ 2 - Kiểm soát tàu biển), nhưng cô đồng ý thực hiện một thỏa thuận “đôi bên cùng có lợi” với 20th Century Fox mà theo đó, Bullock sẽ tham gia Speed 2 với điều kiện hãng phim phải tài trợ cho một dự án khiêm tốn hơn nhiều là Hope Floats (tạm dịch: Hy vọng nổi trôi). Mảnh ghép duy nhất còn thiếu là Keanu, và cả De Bont lẫn Bullock đều đã tự mình đến Chicago để cố thuyết phục nam diễn viên quay lại với Speed 2. Lúc đó, Keanu đã đọc kịch bản sơ lược của Speed 2, và như anh giải thích trong các cuộc phỏng vấn tiếp theo với Telegraph cũng như Toronto Sun thì anh không thích kịch bản này chút nào.
“Sandra và Jan đã nói: ‘Anh phải tham gia!’. Nhưng tôi nói: ‘Tôi đã đọc kịch bản rồi và tôi không thể tham gia. Bộ phim được gọi là Speed và nó diễn ra ở trên một con tàu. Tôi chưa sẵn sàng cả về tinh thần lẫn thể chất để thực hiện bộ phim đó. Tôi có thể từ chối vì tôi có tiền và có thể trả tiền thuê nhà của mình’”.
Nhưng 20th Century Fox không có ý định bỏ cuộc khi chưa tung hết các quân bài của mình. Trong chuyến đi tiếp theo đến Los Angeles, Keanu đã gặp người đứng đầu 20th Century Fox Film Entertainment là William Mechanic, người có thể nói là đã tung tấm séc trị giá mười hai triệu đô-la vào mặt Keanu để thuyết phục anh tham gia Speed 2. Lúc đó dù không nói ra, nhưng Keanu đã cảm thấy mình bị xúc phạm, vì theo anh thì hành động đó là một kiểu mua anh bằng tiền trắng trợn. Về sau anh đã kể về chuyện này trong cuộc phỏng vấn với Telegraph: “Tôi đã nói với ông ấy [Mechanic] là nếu làm bộ phim này, tôi sẽ không thể ngóc đầu lên lại. Các ông sẽ dìm tôi xuống đáy đại dương và tôi sẽ không ngoi lên được nữa. Tôi thật sự có cảm giác như thể tôi đang đấu tranh cho sự sống của mình”.
Hãng phim đã không đón nhận lời từ chối của Keanu theo hướng tích cực. Họ tuyên bố rằng Keanu đã từ chối tham gia Speed 2 để đi lưu diễn với ban nhạc Dogstar của anh. Keanu công khai phủ nhận những câu chuyện của Fox và khẳng định rằng đó chỉ là những tin đồn do hãng phim tạo ra, thậm chí anh còn nói hãng phim là đồ thảm hại. Mâu thuẫn với 20th Century Fox đã đẩy Keanu vào tình huống mà báo chí thường ví von là “nhà tù điện ảnh” - đại loại là hãng phim này đã cấm cửa Keanu, không cho anh tham gia bất kỳ bộ phim nào của họ. Và tình trạng đó kéo dài suốt mười bốn năm sau đó.
Dường như chỉ làm phật lòng một hãng phim là chưa đủ, sau đó Keanu còn từ chối luôn hãng Warner Bros. khi hãng này mời anh đóng một vai quan trọng trong phim tâm lý tội phạm Heat (Điểm nóng), một bộ phim có hai thần tượng của anh là Robert De Niro và Al Pacino. Lý do Keanu từ chối Heat ngắn gọn và thẳng thắn hơn, đó là Keanu đã nhận được một lời đề nghị tốt hơn ở lĩnh vực sân khấu kịch.
Nhà hát Trung tâm Manitoba ở Thành phố Winnipeg, Canada vốn có uy tín và danh tiếng lâu năm trong việc trình diễn xuất sắc các tác phẩm kinh điển, thu hút các diễn viên tên tuổi muốn thể hiện tài năng ở một nơi gần gũi với khán giả hơn so với màn ảnh rộng. Về phần mình, Keanu đang ấp ủ ý tưởng tham gia diễn kịch nghiêm túc, như một thử nghiệm mà chỉ anh mới có thể nghĩ đến. Keanu còn điều gì đó mà anh cần chứng minh. Vậy nên khi hệ quả của việc quay lưng với hai bộ phim điện ảnh lớn bắt đầu trút xuống đầu anh từ công ty quản lý, người đại diện và hãng phim, Keanu đã lên kế hoạch để theo đuổi một cơ hội mà nhiều khả năng anh sẽ thất bại.
Keanu vừa âm thầm thực hiện kế hoạch đó vừa buộc người đại diện cũng như quản lý của mình phải giữ bí mật tuyệt đối. Việc đầu tiên anh làm là kết nối lại với các mối quan hệ trong giới kịch nghệ ở Canada. Giám đốc nghệ thuật Steven Schipper của nhà hát Manitoba vốn đã quen biết Keanu từ lâu. Khi Keanu chỉ mới mười sáu tuổi, Schipper đã cho anh thử vai trong một vở kịch của Sam Shepard. Dù kết quả là Keanu quá cao so với vai diễn đó, nhưng Schipper vẫn rất ấn tượng với tài năng của chàng diễn viên trẻ. Do đó, ông rất có hứng thú khi Keanu liên lạc với ông để hỏi về cơ hội có được một vai trong tác phẩm nào đó của nhà hát.
Schipper biết việc Keanu tham gia diễn xuất trong một vở kịch của Manitoba sẽ mang đến giá trị truyền thông rất đáng kể. Nhưng đồng thời, ông cũng biết nếu Keanu không hoàn thành vai diễn thì đó có thể là một thảm họa. Ông chia sẻ trên tạp chí Macleans: “Keanu đã có một sự nghiệp điện ảnh rất thành công vì đó là điều cậu ấy theo đuổi. Nhưng tôi cũng không chút nghi ngờ rằng nếu theo đuổi sự nghiệp sân khấu thì cậu ấy sẽ gặt hái được những thành quả ấn tượng không kém”.
Keanu và Schipper đã cùng thảo luận về các vở kịch có thể phù hợp với nam diễn viên. Họ đã cân nhắc Caligula (tạm dịch: Bạo chúa Caligula) của Albert Camus và The Seagull (tạm dịch:Hải âu) của Anton Chekov, nhưng đam mê mà Keanu dành cho Shakespeare đã khiến họ chốt hạ bằng một tác phẩm ưa thích của Keanu: Hamlet. Anh nói với tạp chí Time Out London: “Hamlet là tác phẩm hay nhất của kịch nghệ phương Tây. Là một diễn viên, bạn sẽ có thể tiến xa khi liên tục thể hiện những cảm xúc liên quan đến tình yêu, lòng căm giận, sự tin tưởng, niềm tin và bất cứ điều gì thuộc về tâm hồn. Hamlet là đỉnh cao của nghệ thuật biểu diễn, nó đòi hỏi bạn phải không ngừng tiến xa hơn”.
Khi những cuộc trao đổi ban đầu diễn ra suôn sẻ, Schipper đặt vấn đề với đạo diễn sân khấu kỳ cựu Lewis Baumander, người biết rõ về Keanu và từng chỉ đạo diễn xuất cho Keanu trong vở kịch Romeo & Juliet năm 1985 - trong khoảng thời gian Keanu đang làm việc tại Nhà hát Leah Posluns ở Toronto. Trong quyển Keanu của Sheila Johnston, Baumander từng kể về ngày Keanu thử vai cho vở Hamlet: “Keanu bước vào phòng với niềm đam mê mãnh liệt, khao khát cháy bỏng và nhiệt huyết tràn trề. Cậu ấy nói với tôi rằng cậu cần được đóng vai Mercutio. Cậu ấy đã thể hiện một đoạn thoại của Mercutio theo cách thật ấn tượng và khác lạ. Trong đời tôi, chỉ có hai hay ba lần tôi chọn ai đó ngay trong buổi thử vai. Và chọn Keanu là một trong những lần đó”.
Keanu vẫn rất kín kẽ. Anh không nói với Schipper về những cơ hội đóng phim với khoản thù lao cực lớn mà anh đã từ chối. Về sau, Schipper đã tự mình phát hiện câu chuyện về Speed 2và thậm chí còn quan trọng hơn là Heat. Ông nói với tờ Winnipeg Free Press: “Keanu đồng ý tham gia Hamlet [với thu nhập được cho là không đến hai ngàn đô-la một tuần]. Tôi khá chắc là cậu ấy đã từ chối lời mời trị giá khoảng sáu triệu đô-la cho Heat. Điều này cho thấy cậu ấy là một người đáng được tôn trọng đến thế nào”.
Dù vậy, lòng tin mà Schipper dành cho Keanu từng bị lung lay trong cuộc hẹn ăn trưa của hai người ở Venice, California. Schipper luôn lo rằng dù Keanu thật sự là người có bản năng sáng tạo, nhưng nếu anh bất ngờ có một hợp đồng béo bở từ Hollywood thì kế hoạch thực hiện Hamlet sẽ bị phá hỏng. Ông tâm sự trên tờ Winnipeg Free Press: “Trong đợt trao đổi cuối cùng, Keanu vẫn rất quan tâm đến dự án kịch. Nhưng rồi cậu ấy hỏi nếu nhận được lời mời cho một bộ phim lớn thì cậu ấy phải báo cho tôi khoảng bao nhiêu ngày trước khi rời đi. Tôi nói: ‘Vậy thì cậu nên rút lui ngay bây giờ. Nếu cậu đồng ý tham gia và chúng tôi hứa với khán giả là sẽ có cậu thì sau đó cậu không thể rút lui nữa. Một khi đã đồng ý tham gia, cậu phải theo cho đến cùng’”.
Và Keanu lựa chọn sẽ tham gia cùng Schipper.
Khoảng thời gian Keanu chuẩn bị cho Hamlet giống như một hành trình thực hành và học hỏi. Anh trải qua năm tuần diễn tập căng thẳng, làm quen với các bạn diễn, nhất là phải học và ghi nhớ khoảng một ngàn năm trăm câu thoại. Đối với Keanu, đó là một sự trở lại thú vị với khởi đầu của anh trong việc diễn xuất ở Canada cũng như được trải nghiệm không khí có phần ít căng thẳng hơn của Winnipeg. Việc che chắn Keanu khỏi con mắt tò mò của báo giới trong những tuần trước khi Hamlet công diễn cũng là một vấn đề khó khăn, tốn nhiều công sức. Chỉ một vài cuộc phỏng vấn được thực hiện, chủ yếu là với báo giới Canada. Chính sách nghiêm ngặt không cho ghi hình đối với bất kỳ buổi biểu diễn nào cũng được áp dụng triệt để. Về phần mình, Keanu vẫn tự do di chuyển trong thành phố. Người ta thường bắt gặp anh ra vào các nhà hàng và câu lạc bộ địa phương. Anh tỏ ra thích thú khi được người khác nhận ra và tiếp cận, thỉnh thoảng anh còn ký tặng và tạo dáng chụp ảnh cùng người hâm hộ. Nhưng ẩn sau vẻ ngoài có vẻ thảnh thơi đó là một Keanu đang tập trung tinh thần vào nhiệm vụ trước mắt, và điều này chứng tỏ Keanu không chỉ là một diễn viên hành động Hollywood.
Tin tức về sự kiện Keanu tham gia vở Hamlet ở Winnipeg nhanh chóng được lan truyền và cơn sốt bắt đầu. Theo nhiều nguồn tin, người hâm mộ cuồng nhiệt của Keanu từ khắp nơi trên thế giới đã lũ lượt đổ về Winnipeg. Một nhóm nữ du khách từ Nhật đến đã mua vé để xem mười buổi biểu diễn liên tiếp, trong khi một người phụ nữ Úc đánh bạo đã mua vé để dự tới tám buổi biểu diễn và dành cả tháng trời để lượn lờ quanh Winnipeg với hy vọng có thể chạm mặt Keanu.
Những lời đồn đoán về đêm công diễn ngày càng gia tăng. Liệu Keanu sẽ có thể chứng minh cho cả thế giới thấy anh là một diễn viên am hiểu sân khấu và đủ năng lực hoàn thành vở diễn, hay anh sẽ vấp ngã và khập khiễng quay trở lại vùng an toàn với những tấm séc khủng ở Hollywood?
Khi bức màn được kéo lên, mọi chuyện trở nên sáng tỏ.
Suốt năm tuần biểu diễn, Keanu có vẻ đã chứng minh được tài năng của mình. Anh đã thể hiện được sự tham vọng của nhân vật Hamlet, từ giọng điệu cho đến phong thái. Mặc dù vẫn có nhà phê bình đánh giá rằng Keanu diễn còn thô, hơi thiếu tự nhiên và có vẻ gắng sức, nhưng số ít những lời phê bình này không thể sánh với nỗ lực cũng như công sức mà anh đã bỏ ra cho vai diễn. Và khi kết thúc hành trình của mình với Hamlet, Keanu đã chứng tỏ bản lĩnh thật sự trong vai trò một diễn viên luôn tìm kiếm những thử thách lớn hơn và khó chinh phục hơn. Keanu lại trỗi dậy trong chiến thắng cả về tinh thần lẫn cảm xúc, anh hài lòng khi đã cống hiến hết mình cho vai diễn huyền thoại và đầy tham vọng.
Anh chia sẻ với tờ Macleans: “Tác phẩm của Shakespeare có sức tác động rất lớn. Nó đi vào tâm trí tôi và trái tim tôi”.
Nghĩa cử cao đẹp

Giữa thập niên 90, hầu hết mọi người đều nghĩ rằng Keanu rất giàu có. Lý do không phải vì anh đột nhiên thể hiện mình như một người có của và có gu. Ngược lại, nam diễn viên vẫn ăn mặc và hành động như người bình dân, thậm chí trông anh giống như một người chỉ làm vừa đủ sống.
Tuy không ai sẵn sàng bỏ nhiều công sức hơn để tìm hiểu về thu nhập của Keanu thay vì suy đoán, nhưng việc anh dám từ chối tổng số thù lao lên tới hai mươi triệu đô-la của Speed 2 và Heat đã phần nào cho thấy điều kiện tài chính của anh, hoặc nhu cầu của anh. Và giống như mọi phương diện khác trong thế giới của mình, chuyện tài sản cá nhân cũng chưa bao giờ được Keanu đề cập. Nhưng cũng có những lúc anh vô tình nhắc đến chuyện tiền bạc.
Trong cuộc phỏng vấn với tạp chí Hello, anh nói: “Tiền là điều cuối cùng tôi nghĩ đến. Tôi có thể sống bằng những gì mình đã kiếm được trong vài thế kỷ tới”. Trong một tình huống tương tự, anh giải thích với trang Hollywood.com: “Đối với tôi, tiền không quan trọng. Tôi đã kiếm được rất nhiều tiền, nhưng tôi muốn tận hưởng cuộc sống mà không phải lo nghĩ về chuyện mình có bao nhiêu tiền trong tài khoản ngân hàng”. Cũng trong lần phỏng vấn này, Keanu đã đưa ra một lời bình luận đáng chú ý khác về mối quan tâm bất tận mà mọi người dành cho giá trị tài sản cũng như lối sống của anh: “Tôi chọn cho đi và sống một cuộc sống đơn giản”.
Sẽ không có gì ngạc nhiên khi chúng ta đều biết Keanu là một nhà từ thiện hảo tâm. Anh thường xuyên tài trợ hoặc quyên góp hào phóng cho nhiều hội nhóm khác nhau, chẳng hạn như tổ chức Stand Up To Cancer chuyên phổ biến kiến thức và gây quỹ cho hoạt động điều trị ung thư, bệnh viện nhi Sick Kids ở Toronto, tổ chức đấu tranh vì phúc lợi động vật PETA, hay nhóm SCORE chuyên chăm sóc và điều trị các cầu thủ khúc côn cầu bị tổn thương tủy sống. Hầu hết những hành động tử tế của anh đều ít được giới truyền thông chú ý, lý do là vì anh chỉ muốn cho đi trong âm thầm. Anh từng giải thích về cách làm này trong một cuộc phỏng vấn với tờ Ladies Home Journal: “Tôi không thích gắn tên mình vào mọi thứ. Tôi muốn để các quỹ từ thiện làm việc của họ”.
Keanu nổi tiếng là người chịu chi tiền vì mục đích nghệ thuật, hay thậm chí là vì mục đích của các dự án có liên quan đến anh. Ví dụ điển hình là bộ phim The Devil’s Advocate năm 1997. Khi đó, nam diễn viên nổi tiếng Al Pacino khá quan tâm đến vai chính trong bộ phim kết hợp giữa luật pháp và yếu tố kinh dị này, nhưng vấn đề là mức thù lao mà Pacino yêu cầu quá cao so với ngân sách của bộ phim. Trước tình huống này, Keanu đã đứng ra và đề nghị cắt giảm hai triệu đô-la trong thù lao của mình để các nhà làm phim có đủ khả năng mời Pacino. Lập luận của Keanu rất đơn giản: anh đã luôn ngưỡng mộ Pacino và sẵn sàng chịu thiệt một chút để được đóng cùng một bộ phim với Pacino. Số tiền anh hy sinh để đổi lấy cơ hội được đóng chung với một huyền thoại là hoàn toàn xứng đáng.
“Không lời nào có thể lột tả được tài diễn xuất của Pacino. Ông là một diễn viên bậc thầy”, Keanu nói về Pacino trong cuộc trò chuyện với TV Week.
Một tình huống tương tự đã xảy ra khi anh tham gia trong bộ phim hài về thể thao The Replacements (Chàng cầu thủ dự bị) được sản xuất năm 2000. Gene Hackman đồng ý đóng vai chính, nhưng mức thù lao ông yêu cầu lại quá cao so với ngân sách của đoàn làm phim. Lần này, Keanu lại đứng ra nhận phần thiệt về mình và hy sinh tới 90% thù lao của bản thân để được xuất hiện trên màn ảnh cùng nam diễn viên nổi tiếng. Keanu tâm sự trong cuộc trò chuyện với trang Zap2It.com: “Tôi được làm việc với Gene Hackman. Và đó là một trong những điều tuyệt vời nhất từng xảy đến với tôi”.
Nhưng những chuyện đó vẫn chưa thể sánh bằng sự hào phóng của Keanu khi anh tham gia The Matrix (1999), điều đã được kể lại trong một câu chuyện mà ta chỉ có thể chọn hoặc tin hoặc không.
Thực tế là Keanu đã được trả trước mười triệu đô-la cho tập phim The Matrix đầu tiên, và với khoản tiền thưởng trị giá 10% lợi nhuận sau công chiếu thì thu nhập của Keanu được ước tính lên tới ba mươi lăm triệu đô-la. Khi anh tái xuất trong phần hai và ba của loạt phim The Matrix, mỗi phần anh đều nhận được mười lăm triệu đô-la trả trước và 15% lợi nhuận sau cùng.
Chuyện đến lúc này vẫn chưa có gì đáng nói.
Nhưng sau đó, các phương tiện truyền thông như tờ Wall Street Journal và kênh tin tức ABC News đã rầm rộ đưa tin rằng khi ký hợp đồng tham gia phần hai, Keanu đã lập tức chuyển khoản tiền lên tới bảy mươi lăm triệu đô-la từ túi riêng cho nhóm làm hiệu ứng đặc biệt, biến mỗi thành viên của nhóm thành triệu phú trong tích tắc.
Tuy nhiên, nhiều người nghi ngờ tính xác thực của câu chuyện này khi trang UPROXX.com cho hay các thành viên của nhóm hiệu ứng tuyên bố rằng họ chưa bao giờ nhận được một tấm séc từ Keanu hay bất kỳ khoản tiền hào phóng nào được cho là của Keanu. Tuy nhiên, câu chuyện tặng tiền cho nhóm làm hiệu ứng đó vẫn tiếp tục được lưu truyền và củng cố niềm tin của mọi người rằng Keanu là người hào phóng. Dù sao đi nữa, nếu xét theo chuẩn mực của Hollywood thì anh đúng là một người như thế. Trên thực tế, Keanu đã trích một tỷ lệ nhất định trong tiền thưởng dựa theo lợi nhuận sau công chiếu của mình để góp vào ngân sách của phần hai và ba, nhằm tạo động lực thúc đẩy nhóm hiệu ứng làm việc hiệu quả hơn vì The Matrix là loại phim cần nhiều hiệu ứng và kỹ xảo.
Trong cách nghĩ của Keanu, những người làm kỹ xảo mới chính là những ngôi sao thật sự của loạt phim The Matrix.
Đau thương chất chồng

Ở tuổi mười tám, Jennifer Syme rời nơi cô lớn lên là Pico Rivera, bang California để đến Los Angeles. Cô không có kế hoạch rõ ràng nào cho tương lai của mình và sẵn sàng đón nhận bất cứ điều gì.
Syme là dạng người vừa khiêm tốn nhưng cũng vừa kiên định và có ý chí. Cô quyết tâm tìm cách tạo dựng tên tuổi cho mình trong ngành giải trí. Cô gái trẻ vốn là người quảng giao cũng như dễ dàng kết nối với mọi người. Chính những khả năng này đã giúp cô được nhận vào làm trợ lý cho nhà làm phim David Lynch không lâu sau khi cô đến Hollywood. Syme từng đóng một vài vai nhỏ trong hai bộ phim của Lynch. Syme cũng tìm được cách để được mời đến các bữa tiệc của người nổi tiếng, không phải với tư cách là một người hâm mộ, mà là người biết tận dụng bầu không khí của buổi tiệc để làm quen với mọi người và để mọi người biết đến cô.
Tại một số bữa tiệc như thế, cô đã làm quen với em gái của Keanu là Karen Reeves, và mối quan hệ của hai người phụ nữ trẻ ngày càng trở nên thân thiết. Thậm chí, khi cả hai cô nàng có mặt ở bữa tiệc của công ty thu âm nhằm quảng bá cho ban nhạc Dogstar của Keanu vào năm 1998, Karen đã giới thiệu Jennifer Syme cho anh trai của mình.
Lúc này, Keanu đang ở trong một giai đoạn mà các cân nhắc về nghề nghiệp thường bị chồng chéo bởi những ham muốn cá nhân. Khi được giới thiệu với Syme, Keanu gần như bị mê hoặc ngay lập tức. Dù hầu như lúc nào Keanu cũng có một bóng hồng bên cạnh, nhưng anh lại thường có vẻ đăm chiêu mỗi khi ai đó nhắc đến chuyện có một mối quan hệ nghiêm túc hoặc lập gia đình. Thế mà ngay khi bắt đầu làm quen với Jennifer, Keanu dường như đã có ý định nghiêm túc với cô.
Một bài báo trên trang MSN.com đã trích dẫn lời anh như sau: “Năm 1998, tôi gặp Jennifer. Chúng tôi đã yêu nhau ngay lập tức”.
Theo các thông tin xuất hiện sau bài báo đó, “ngay lập tức” có thể hơi cường điệu, nhưng không hẳn là không đúng. Thực tế là Keanu đã nhanh chóng bị thu hút bởi sự khiêm tốn và ý chí quyết tâm của Jennifer. Điều vốn được mô tả trên MSN.com là “sự phát triển chậm rãi và bình thường của một mối quan hệ” thực chất lại là quá trình tiến triển nhanh như chớp để trở thành người yêu của nhau. Vào tháng Tám năm 1999, cặp tình nhân công khai mối quan hệ bằng thông báo rằng Jennifer đang mang thai đứa con của Keanu.
Thời điểm đó, Keanu đắm chìm trong niềm hạnh phúc tột cùng. Anh hạnh phúc đến mức đã làm một việc rất-không-Keanu và khiến những người biết rõ về anh không khỏi bất ngờ, đó là mua một ngôi nhà dành riêng cho Syme và đứa con chưa chào đời của mình. Keanu và Syme đang tận hưởng khoảng thời gian ngập tràn hạnh phúc.
Xét theo những chuẩn mực thông thường, mối quan hệ của hai người không được xem là nghiêm túc. Keanu không sống cùng Jennifer trong thời gian cô mang thai, và theo báo chí đưa tin thì hai người cũng không có ý định kết hôn. Đối với nhiều người, điều đó cũng không có gì bất thường. Jenny Rose - người được cho là bạn gái cũ của Keanu - là một trong những người đã lên tiếng bảo vệ lối sống của Keanu với người tình mới. Trong một cuộc trò chuyện với tạp chí New Weekly, Rose nói: “Tất cả những gì Jennifer muốn là Keanu có thể trở thành một người cha tốt. Những người khác có thể nói chuyện đó thật kỳ cục hoặc quái lạ, nhưng đối với Keanu và Jennifer, việc có con với nhau mà không kết hôn là hết sức bình thường”.
Những tháng tiếp theo diễn ra trong cả niềm hạnh phúc lẫn sự xáo trộn. Keanu phải liên tục làm việc và sống xa Jennifer. Tuy nhiên, họ vẫn thường xuyên liên lạc và chia sẻ những khoảng thời gian ít ỏi nhưng thú vị về quá trình mang thai của Jennifer cũng như hành trình làm cha mẹ sắp tới. Keanu thường xuyên đi mua sắm một mình và mang về những món quà dành cho mẹ và bé. Khi biết mình sẽ có con gái, Jennifer và Keanu đã quyết định đặt tên cho đứa bé là Ava Archer Reeves.
Keanu muốn mình sẽ trở thành một người cha tốt nhất có thể, như anh đã chia sẻ trên tạp chí Now: “Tôi muốn trở thành một phần trong cuộc sống của họ [Jennifer và Ava]. Là một người bị cha bỏ rơi từ nhỏ, tôi hiểu cái cảm giác lớn lên mà không có cha là như thế nào. Tôi sẽ không bao giờ đối xử với con của mình như thế”.
Cho đến gần cuối năm 1999, quá trình mang thai của Jennifer vẫn diễn ra tốt đẹp. Nhưng vào khoảng cuối tháng Mười Hai, Jennifer cảm thấy có gì đó không ổn. Đã vài ngày trôi qua kể từ lần sau cùng cô cảm nhận được chuyển động của đứa bé trong bụng. Keanu đã cùng cô đến gặp bác sĩ, và bác sĩ đã quyết định tiến hành siêu âm cho cô. Vào ngày 24 tháng Mười Hai, tức chỉ vài ngày trước ngày dự sinh của Jennifer, cô và Keanu nhận tin thai nhi bị chết lưu.
Ava Archer Reeves được chôn cất tại Nghĩa trang Westwood Village ở Los Angeles. Trên tấm bia đơn giản có ghi tên Ava Archer Reeves, cùng năm sinh cũng như năm mất của cô bé là 1999.
Keanu và Jennifer vô cùng đau đớn khi mất con. Nỗi đau đó từng ngày gặm nhắm mối quan hệ của hai người và nhanh chóng khiến cặp tình nhân mất đi khả năng bày tỏ với đối phương những gì mỗi người đang cảm nhận. Nhiều năm về sau, Keanu từng có lần tâm sự về những ngày cuối cùng đầy đau khổ trong mối quan hệ với Jennifer. Anh nói trong một cuộc phỏng vấn với tạp chí Parade: “Nỗi đau có thể thay đổi hình dạng nhưng nó không bao giờ biến mất. Mọi người thường có quan niệm sai lầm về cách đối phó với đau buồn. Họ nói: ‘Đó là chuyện đã qua, giờ tôi đỡ hơn rồi’. Họ đã lầm”.
Đáng buồn thay, biến cố do mất mát gây ra là quá lớn, khiến Keanu và Jennifer sau cùng đã đường ai nấy đi. Khi chia tay, họ hứa vẫn sẽ làm bạn với nhau và Keanu sẽ tiếp tục hỗ trợ tài chính cho Jennifer. Nhưng dù sao đi nữa, tình yêu giữa hai người đã không còn. Keanu lại vùi đầu vào công việc, nhất là trong quá trình thực hiện The Matrix. Về phần Jennifer, cô thường xuyên cảm thấy cô đơn, rơi vào trầm cảm và chẳng bao lâu sau đó, Jennifer buộc phải điều trị theo đơn thuốc của bác sĩ. Trong thời gian này, cô cũng tìm đến rượu bia và quay lại lối sống tiệc tùng.
Ngày 1 tháng Tư năm 2001, người ta bắt gặp Keanu và Jennifer đang dùng bữa sáng muộn cùng nhau tại nhà hàng Crepes trên phố Cole ở San Francisco. Vậy mà ngay sáng hôm sau, Keanu bị đánh thức bởi cú điện thoại từ mẹ của Jennifer, trong cơn hoảng loạn và nức nở, bà báo con gái bà đã chết. Nhận tin, Keanu bàng hoàng. Anh lập tức gọi cho Sở pháp y Los Angeles, và phải cố gắng lắm anh mới có thể thốt ra câu hỏi: “Các anh có nhận thi thể của ai tên là Jennifer Syme không?”.
Anh chết lặng khi đầu dây bên kia xác nhận có thi thể của Jennifer.
Theo rất nhiều bài báo được đăng trên các trang tin, bao gồm cả New York Post và People, Jennifer đã dự một bữa tiệc do nghệ sĩ rock Marilyn Manson tổ chức. Tối đó, Jennifer đã được một người lái xe đưa về nhà. Nhưng đến khoảng sáu giờ sáng hôm sau, cô được cho là đã quyết định quay lại bữa tiệc. Cô lên đường bằng chiếc Jeep Cherokee của mình, và khi đang lái xe trên Đại lộ Cahuenga, cô lạc tay lái và đâm vào ba chiếc ô-tô đang đậu bên đường. Xe của Jennifer bị lộn nhiều vòng, cô bị hất văng ra khỏi xe và tử vong ngay lập tức.
Tiếp nối sự kiện thương tâm đó là hàng loạt những lời buộc tội và các vụ kiện tụng, điều vẫn thường xảy ra trong thế giới của người nổi tiếng ở Hollywood. Về vấn đề kiện tụng, mẹ của Jennifer cho rằng Marilyn Manson là lý do góp phần gây ra cái chết của con gái bà. Trong tất cả những vụ tranh cãi về pháp lý đó, Keanu không hề tham gia. Jennifer được chôn cất bên cạnh con gái Ava của cô tại Nghĩa trang Westwood Village. Sau biến cố đó, Keanu gần như bị mất phương hướng và cạn kiệt cảm xúc; anh sống khép kín suốt một thời gian dài, không nói chuyện hay gặp gỡ bất kỳ ai. Dù cuối cùng anh cũng thoát khỏi chiếc vỏ ốc của mình và quay lại với công việc, nhưng rõ ràng những nỗi đau chồng chất trong anh vẫn kéo dài dai dẳng. Mười tám tháng trời với nhiều bi kịch vượt quá sức chịu đựng của một con người có lẽ sẽ ám ảnh Keanu suốt quãng đời còn lại của anh.
Dù nỗi đau trong lòng vẫn chưa thể nguôi ngoai, nhưng theo thời gian, Keanu đã có thể nhắc về cái chết của Jennifer và Ava. Nhưng mỗi khi anh cố gắng giãi bày về chuyện này, có điều gì đó trong anh vẫn như đang vỡ vụn. Năm 2006, có lần anh đã trải lòng với tạp chí Parade: “Tôi nhớ cảm giác được là một phần trong cuộc sống của họ và họ là một phần trong cuộc sống của tôi. Tôi tự hỏi hiện tại sẽ như thế nào nếu họ còn ở đây, và liệu chúng tôi có thể làm gì cùng nhau. Tôi nhớ tất cả những khoảnh khắc tuyệt vời không bao giờ có thể trở lại”.
Thời gian trôi qua. Bạn bè bắt đầu gọi điện hỏi thăm anh. Tuy vết thương lòng không dễ gì nguôi ngoai, nhưng đã có lúc Keanu thoáng thấy được tia sáng hy vọng khi cố vực dậy sau hai bi kịch của đời mình. Anh nói với tờ Parade: “Tôi nghĩ cuộc sống đòi hỏi chúng ta phải biết tự phục hồi sau mất mát. Bạn phải thoát khỏi trạng thái tuyệt vọng. Cuộc sống vẫn phải tiếp diễn”.
Thử thách cuộc chiến The Matrix

Keanu từng trải qua cuộc khủng hoảng tuổi trung niên trong một quãng thời gian ngắn vào cuối năm 1997.
Dù lúc này Keanu đã có tên tuổi ở Hollywood, nhưng đối với giới quan sát và những người có quyền định đoạt trong giới giải trí thì anh chưa thật sự đạt đến đỉnh cao. Anh từng tham gia những bộ phim bom tấn thành công về thương mại, và các nhà làm phim cũng không ngừng tìm đến anh với hàng đống kịch bản. Nhưng dường như nhiều nhà làm phim vẫn có những mối lo ngại vô hình rằng Keanu không hẳn là người mà họ có thể tin tưởng để gửi gắm vai diễn. Anh đã thực hiện một số dự án nhỏ có chất lượng như A Walk in the Clouds (Dạo bước trên mây) và Feeling Minnesota (tạm dịch: Cảm nhận Minnesota); mặc dù những phim này giúp Keanu được ghi nhận như một diễn viên tài năng, nhưng chúng cũng khiến Hollywood có cái nhìn khắt khe rằng về mặt sự nghiệp, Keanu vẫn chưa thật sự tập trung. Hollywood muốn có một diễn viên rập khuôn, người có thể hoạt động trong một dòng phim nhất định và trung thành với dòng phim đó. Nhưng Keanu không phải là một diễn viên như vậy.
Dẫu sao thì Keanu cũng là một diễn viên gần đạt đến đỉnh cao, và một trong những dấu hiệu đầu tiên cho thấy thành công lớn đang đến với Keanu là The Matrix - bộ phim có kinh phí khổng lồ với nhiều hiệu ứng đặc biệt và tầm nhìn đậm tính công nghệ về tương lai. Trong phim, Keanu vào vai anh chàng Neo mê công nghệ, người từng bước khám phá những sự thật cũng như điều giả dối về cuộc sống hiện tại của mình khi dấn thân vào một hành trình có nhiều diễn biến bất ngờ trong một không gian và thời gian tách biệt, thường xuyên bị gián đoạn. Với sự kết hợp các pha chiến đấu theo phong cách võ thuật của tương lai với nhân vật chính là một người hùng ít nói, The Matrix có tất cả các yếu tố để tạo nên thành công đáng kinh ngạc, đồng thời cũng có thể trở thành một quả bom xịt khổng lồ. Nói cách khác, đây là một bộ phim vô cùng phù hợp với khả năng cũng như tính cách của Keanu.
Nhưng phù hợp đến mức nào?
Dù được giao nhiệm vụ nhập vai một nhân vật sống trong tương lai có vô số công nghệ tiên tiến, nhưng bản thân Keanu vẫn là người cực kỳ nguyên thủy. Anh từng thừa nhận trong một cuộc phỏng vấn với tạp chí Parade: “Tôi không dùng máy tính và cũng không sử dụng email. Tôi lấy làm lạ khi người ta có thể trở nên hoảng hốt chỉ vì họ không nhận được phản hồi tức thì cho một email”.
Vào thời điểm đó, Keanu có tự tin vào vai Neo hay không cũng không mấy quan trọng, vì trước anh còn có một danh sách dài các diễn viên hạng A được mời đóng vai nam chính.
Will Smith được mời vào vai Neo, nhưng anh đã từ chối vì không hiểu ý tưởng của bộ phim và đã chọn bộ phim đơn giản hơn là Wild Wild West (Miền Tây hoang dã). Các ngôi sao khác như Brad Pitt, Val Kilmer và Nicolas Cage cũng đều từ chối. Có lúc các nhà làm phim từng thử thay đổi kịch bản để biến nhân vật Neo thành nữ và gửi lời mời đến Sandra Bullock, nhưng cô đã khéo léo từ chối.
Lúc này, một cuộc chiến giữa hãng phim và các đạo diễn đã nổ ra. Anh em đạo diễn nhà Wachowski muốn có Johnny Depp. Hãng phim muốn có Keanu. Và hãng phim đã giành chiến thắng. Đó là sự lựa chọn đúng đắn, vì với tính cách thật thà và giản dị của mình, Keanu dường như đã cảm được ý tưởng của bộ phim cũng như nhân vật ngay khi anh đọc kịch bản.
Keanu nói trên tạp chí Wired: “Tôi thấy rất vui sướng khi đọc kịch bản”. Trong cuộc trò chuyện với The Morning Call, Keanu đã có một chia sẻ ngắn gọn hơn về điều này: “Tôi nghĩ bộ phim đặt ra câu hỏi: ‘Sự thật là gì?’”.
Keanu nhanh chóng nhận ra anh em nhà Wachowski không hề đùa giỡn khi nói rằng họ muốn có một biến thể phim hành động đơn giản theo phong cách truyện tranh. Đó là một ý định nghiêm túc, và nó càng trở nên nghiêm túc hơn khi Keanu - lúc chính thức được nhận vào vai Neo - cùng những diễn viên khác được đưa danh sách các tài liệu “bổ sung” mà họ phải đọc và hiểu trước khi bắt đầu đọc kịch bản để quay phim. Đó là một lượng tài liệu khổng lồ, bao gồm Simulacra and Simulation (tạm dịch: Hình tượng và mô phỏng), Out of Control: The New Biology of Machines, Social Systems and Economic World (tạm dịch: Mất kiểm soát - Nguyên lý sinh học mới của máy móc, hệ thống xã hội và thế giới kinh tế), và Psychological Evolution(tạm dịch: Tiến hóa tâm lý) - một quyển sách về học thuyết cùng tên của Dylan Evans.
Theo một bài báo được đăng trên Wired, Keanu từng vui vẻ kể về nhiệm vụ mà các đạo diễn đã giao cho mình: “Họ chỉ nói: ‘Hãy đọc và tìm hiểu những tài liệu này’. Đối với tôi, việc đọc đó cũng khá thú vị”.
Nhưng có một chuyện khiến anh không mấy thích thú trong quá trình quay The Matrix, đó là khi phải chạy đua không ngừng để theo kịp lịch trình quay phim, trong đó anh phải trải qua bốn tháng tập luyện võ thuật liên tục để phục vụ các pha hành động cũng như cảnh quay nguy hiểm và phức tạp, cộng thêm tám tháng quay phim thực tế.
Tuy vậy, đối với Keanu chuyện đó cũng không phải điều gì khó khăn. Anh nói với tạp chí Wired: “Họ nói họ muốn tôi tập luyện bốn tháng trước khi quay phim, tôi đã cười và đồng ý”. Cũng trong bài phỏng vấn này, anh em nhà Wachowski đã chia sẻ cảm giác của họ khi Keanu đồng ý tham gia bộ phim: “Chúng tôi biết mình cần phải có một cam kết điên rồ từ một ai đó. Và chúng tôi biết Keanu là gã điên của mình”.
Nhưng vào một buổi sáng không lâu trước khi Keanu bắt đầu khóa huấn luyện, anh lại đối mặt với một vấn đề cá nhân khác.
Keanu giải thích với tờ Rolling Stone về vấn đề anh gặp phải bằng giọng điệu giống như một bác sĩ: “Tôi cần được làm phẫu thuật để nối hai đốt sống lưng. Trong cột sống của tôi có một đĩa đệm bị chèn ép đã lâu và một đĩa đệm bị vỡ. Tình trạng này đã kéo dài suốt mười năm, và cuối cùng thì nó bắt đầu dính vào tủy sống. Tôi ngày càng dễ bị ngã trong phòng tắm vì bị mất thăng bằng”.
Keanu đã được bác sĩ kiểm tra và tiên lượng bệnh là rất nặng.
Anh phải được phẫu thuật để chỉnh lại hai đốt sống, nếu không anh sẽ phải đối mặt với nguy cơ bị liệt tứ chi. Keanu quyết định phẫu thuật. Ngay khi vừa trải qua cuộc đại phẫu, Keanu lập tức bị cuốn vào quá trình làm phim cần hoạt động thể lực với cường độ cao của The Matrix. Không chỉ muốn làm một bộ phim có ý tưởng đột phá trên nhiều khía cạnh, anh em đạo diễn Wachowski còn ấp ủ một điều gì đó khác biệt cho các phân cảnh chiến đấu đầy tham vọng trong phim.
Thay vì dùng diễn viên đóng thế cho các cảnh hành động quan trọng, các nhà làm phim quyết định diễn viên sẽ phải tự mình thực hiện tất cả các cảnh đánh nhau theo phong cách võ thuật Hồng Kông. Hai đạo diễn của The Matrix đã tiếp cận biên đạo võ thuật huyền thoại của điện ảnh Hồng Kông là Viên Hòa Bình để mời ông đào tạo cho tất cả các diễn viên chính trong khoảng thời gian bốn tháng trước khi bắt đầu tiến hành quay phim. Đối với Viên Hòa Bình, đó là một thử thách ông chưa bao giờ đối mặt, và ban đầu ông rất đắn đo trước lời mời mà ông biết là sẽ kéo theo khối lượng công việc khổng lồ. Cuối cùng, Viên Hòa Bình đồng ý đào tạo các diễn viên, và điều này đã đưa Keanu vào tình thế nguy hiểm.
Suốt hai tháng đầu trong quá trình đào tạo trước thời điểm khởi quay, Keanu luôn nổi bật trên phim trường với chiếc nẹp cố định cổ. Dù vậy, anh đã thể hiện sự quyết tâm của mình ngay từ những ngày đầu tiên và sẵn sàng bỏ ra mười giờ mỗi ngày để được Viên Hòa Bình huấn luyện cho những pha chiến đấu cũng như các màn đu dây tốn nhiều sức lực và diễn ra liên tục.
Vị biên đạo võ thuật xác định cách tiếp cận tốt nhất để đào tạo diễn viên là điều chỉnh chuyển động của từng người cho phù hợp với các điểm đặc trưng của họ. Ở Keanu, ông thấy được sự chuyên tâm. Những tháng huấn luyện đầu tiên của Keanu hoàn toàn phụ thuộc vào tình trạng hậu phẫu của anh. Ban đầu, các buổi luyện tập của Keanu chỉ giới hạn ở những động tác không quá phức tạp và đặc biệt không có động tác đá. Đó cũng là lý do vì sao trong The Matrix, nhân vật Neo rất ít khi tung ra những cú đá.
Phần lớn quá trình huấn luyện cũng là một trải nghiệm không mấy thoải mái đối với Keanu, bởi anh luôn phải tìm cách cân bằng thể chất và cảm xúc khi cố thực hiện chính xác các pha nguy hiểm trong thời gian bình phục. Anh tâm sự trên tạp chí Wired: “Vấn đề là tôi muốn làm được nhiều hơn với cơ thể của mình, nhưng mong muốn đó lại bị kìm hãm bởi cái cổ bị chấn thương và nỗi lo lắng đi kèm với chấn thương đó”.
Dù vậy, Keanu vẫn kiên trì tập luyện và nhận được đánh giá cao từ các đạo diễn cũng như biên đạo võ thuật. Anh em nhà Wachowski đã ghi nhận công sức của Keanu trong một cuộc phỏng vấn với tạp chí võ thuật Martialarm Martial Arts: “Keanu hiểu tại sao khóa huấn luyện là cần thiết và vì sao anh phải chuyên tâm tập luyện”. Trong cùng bài phỏng vấn này, biên đạo võ thuật Viên Hòa Bình cho biết: “Keanu rất tận tâm trong khi luyện tập và nghiêm túc với công việc của mình. Anh ấy là một người cầu toàn”.
Điều thú vị là những hạn chế về mặt thể chất của Keanu hóa ra lại hữu ích. Vì không thể xoay cổ một cách linh hoạt, nên những lúc anh quay đầu khi thực hiện một động tác thì vai và ngực của anh sẽ quay theo, nhưng cũng nhờ vậy mà anh đã tạo nên một cái chất rất riêng cho các động tác chiến đấu của nhân vật chính Neo.
Sự nỗ lực của Keanu càng trở nên rõ ràng trong quá trình quay The Matrix. Một khi bộ phim đã chính thức được bấm máy, cả đoàn làm phim lẫn bản thân Keanu đều biết họ đang phải chạy đua với thời gian. Lúc này, vì Keanu vẫn chưa thể cử động thoải mái do ảnh hưởng của cuộc phẫu thuật, nên nhiều phân cảnh hành động nặng về thể lực vốn được lên kế hoạch quay sớm đã được dời lịch quay. Điều này khiến người theo chủ nghĩa hoàn hảo như Keanu cảm thấy khó chịu. Có lần không thực hiện được cú đá liên hoàn trong một cảnh đánh nhau, anh nhất quyết đòi quay lại cảnh đó. Ba ngày sau, cảnh đó được sắp xếp quay lại và anh đã hoàn thành chỉ trong ba lần quay. Việc Keanu sẵn sàng dấn thân để cống hiến cho The Matrix cũng được chứng minh trong quá trình quay một cảnh quan trọng khác: cuộc trò chuyện qua điện thoại di động giữa nhân vật Neo và Morpheus. Keanu khẳng định anh có thể tự mình trèo lên cửa sổ tầng ba mươi bốn mà không cần diễn viên đóng thế. Cả đoàn phim lúc đó gần như đã nín thở khi Keanu hành động như Người Nhện và an toàn hoàn thành cảnh quay.
Việc Keanu luôn sẵn sàng cống hiến cho bộ phim đã truyền cảm hứng cũng như tiếp thêm động lực cho đoàn làm phim đến tận những ngày quay cuối cùng. Trong một phân cảnh đầu phim, Neo tỉnh dậy trong chiếc kén đầy chất lỏng ở thế giới thực. Hình dáng của Neo trong cảnh này được kịch bản mô tả là gầy gò, hốc hác và trọc đầu - tạo hình có lẽ đã được liên tưởng đôi chút với hình mẫu Star Child trong bộ phim khoa học viễn tưởng 2001: A Space Odyssey (Chuyến du hành không gian). Ban đầu, các đạo diễn nghĩ tạo hình này sẽ được thực hiện bằng một khâu trang điểm công phu. Nhưng khi trò chuyện với Keanu, cả nam diễn viên lẫn hai đạo diễn đều đồng tình rằng phương pháp hóa thân vào nhân vật sẽ phục vụ tốt hơn cho bộ phim.
Và thế là vài ngày trước khi cảnh quay được thực hiện, Keanu đã bắt đầu chế độ ăn kiêng để giảm gần bảy ký. Vào ngày quay phim, các thành viên trong đoàn đã rất ngạc nhiên và sửng sốt khi vô tình bắt gặp Keanu đang khỏa thân trong bồn tắm, tay cầm dao cạo đang cạo sạch tóc và lông trên cơ thể. Theo thông tin được đăng trên nhiều tờ báo lúc đó, khi bước vào phim trường, Keanu trông nhẵn nhụi và dị thường đến mức nhiều người trong đoàn phim không dám nhìn thẳng vào mắt anh. Nói chung là trông anh thật kỳ lạ.
Và ngoại hình dị thường đó đã theo Keanu ngay cả sau khi kết thúc quá trình quay phim. Ban nhạc Dogstar đã lên kế hoạch biểu diễn ở Los Angeles, và diện mạo của Keanu vẫn còn rất giống với nhân vật của anh trong The Matrix. Tóc anh chưa kịp mọc lại và cơ thể anh ta vẫn có vẻ ốm yếu. Các ngôi sao nhạc rock vẫn thường được biết đến với vẻ ngoài không mấy khỏe khoắn, nhưng hình ảnh Keanu trên sân khấu với cây guitar bass nặng trịch và khuôn mặt hốc hác trong khi biểu lộ cảm xúc thì lại rất xa lạ. Vẻ ngoài đó đã khiến nhiều người hâm mộ Keanu lo lắng rằng anh đang mắc phải một chứng bệnh nào đó. Dù mất khá nhiều thời gian, nhưng sau cùng anh cũng lấy lại được vóc dáng cân đối. Có một điều chắc chắn là Keanu đã chiến đấu hết mình với The Matrix và giành được chiến thắng. Như mọi khi, sau thời gian hồi phục ngắn, Keanu lại tìm kiếm điều gì đó hoàn toàn khác lạ cho dự án tiếp theo của mình. Và anh đã tìm thấy điều đó ở bộ phim kinh dị siêu nhiên có kinh phí khiêm tốn The Gift (Món quà), trong đó Keanu sẵn sàng vào vai một người chồng bạo hành máu lạnh. Anh chia sẻ trong cuộc phỏng vấn với tạp chí Blue: “Một trong những tham vọng của tôi trong vai trò diễn viên là thử đóng nhiều loại vai khác nhau. Tôi thích nhân vật của mình trong The Gift. Tôi thích sự mãnh liệt của anh ta”.
Keanu tiếp tục áp dụng phương pháp diễn xuất để hóa thân vào nhân vật Donnie Barksdale: anh đến điểm quay sớm hơn mọi người vài tuần, kiếm một chiếc xe tải cũ nát và dạo vòng quanh các quán bar ở địa phương để cố gắng nói đúng giọng, cũng như tìm hiểu sâu hơn về nền văn hóa bản địa. Khi bắt đầu quay phim, đạo diễn Sam Raimi đã có những ý tưởng riêng để làm sao cho mối quan hệ giữa nhân vật của Keanu và nữ diễn viên đóng vai vợ anh là Hilary Swank được chân thực nhất.
Raimi từng yêu cầu Keanu diễn cảnh tranh cãi với Hilary trong một căn phòng nhỏ bằng phương pháp ứng biến, theo đó anh phải chuyển từ cãi vã sang chửi rủa và cuối cùng là có hành vi bạo lực với cô. Raimi còn chỉ đạo Keanu phải đánh vợ, vừa đánh vừa gọi cô bằng một cái tên thấp hèn nào đó. Nam diễn viên đã nhập tâm đến mức anh vừa tấn công Swank vừa hét lớn, thậm chí anh còn thô bạo đẩy cô vào tường rồi bắt đầu lột bỏ quần áo của cô. Phương pháp ứng biến đã mang lại nhiều cảm xúc cho cả hai diễn viên, nhưng đối với Keanu thì việc này đặc biệt đòi hỏi nhiều tâm sức.
“Tôi không bao giờ hình dung được là mình có thể thô bạo như vậy trong cuộc sống thực. Tôi chưa bao giờ đánh phụ nữ. Tôi nhớ là sau cảnh quay đó, tim tôi đập loạn xạ và mọi thứ trở nên thật yên lặng. Tôi cảm thấy mình đã thay đổi. Tôi có cảm giác như mình đã vượt qua một ranh giới nào đó”, anh nói trong một cuộc trò chuyện với tạp chí Blue.
Niềm tin sai lầm

Keanu là người vô cùng hào phóng. Dường như anh luôn có mặt để hỗ trợ các trường hợp cần được giúp đỡ từ lớn đến nhỏ, cả trong lĩnh vực cá nhân lẫn nghề nghiệp. Nhưng sân chơi của Keanu là Hollywood - nơi người ta ví von là Hàm cá mập - và vì thế, Keanu không thể tránh khỏi việc một hành động tốt có thể quay lại và cắn anh.
Keanu vẫn luôn là bạn tốt của Joe Charbanic từ những ngày anh còn chơi khúc côn cầu ở Los Angeles. Charbanic đã vật lộn bên lề của giới điện ảnh suốt nhiều năm và từng đạt được chút thành công với tư cách là nhà sản xuất video âm nhạc cho các nghệ sĩ như nhóm rock 311, nam ca sĩ kiêm nhạc sĩ Slash và nữ ca sĩ Alicia Keys. Charbanic cũng từng có thời gian đồng hành với Dogstar trong những chuyến lưu diễn của họ. Đến năm 2000, Charbanic dường như đã sẵn sàng để có được thành công đột phá trong tư cách đạo diễn phim với bộ phim kinh dị và gay cấn về tâm lý tội phạm The Watcher (tạm dịch: Kẻ rình rập). Trong phim, viên cảnh sát và kẻ giết người hàng loạt liên tục săn đuổi nhau trong khi số người bị hại không ngừng tăng lên. Tất cả những gì Charbanic cần là một diễn viên có tiếng cho vai kẻ giết người, và anh đã tìm đến Keanu để nhờ giúp đỡ.
“Đối với tôi, kịch bản đó không thú vị”, Keanu nói với tờ Calgary Sun. Tuy nhiên, anh lại có ấn tượng với sự độc lập và tính nghệ thuật của The Watcher, đồng thời bộ phim cũng là cơ hội để anh đóng vai phản diện. Tất nhiên, đây cũng là cơ hội để Keanu giúp đỡ một người bạn cũ. Keanu đồng ý tham gia một số ngày nhất định với mức lương tối thiểu theo tiêu chuẩn của diễn viên (đâu đó khoảng một ngàn đô-la mỗi ngày), khác xa so với con số mười lăm triệu đô-la mà anh thu về khi đóng những bộ phim như The Matrix. Keanu biết quản lý của mình sẽ không vui, vì vậy anh đã không thông qua họ mà tự mình đồng ý với Charbanic.
Không có ghi chép nào đề cập rõ ràng đến những diễn biến tiếp theo của vụ việc. Tất cả chỉ là đồn đoán. Một số người cho rằng trong cuộc đàm phán với người bạn cũ, Keanu đã ký một loại văn bản thỏa thuận nào đó. Đây là lời suy đoán đáng chú ý, vì sau đó trong cuộc phỏng vấn với tờ Calgary Sun vào năm 2001, Keanu cho rằng đã có một người bạn giả mạo chữ ký của anh trong thỏa thuận đó.
Dù sao đi nữa, Keanu đã hứa tham gia bộ phim và cũng đã hoàn thành lời hứa đó. Theo tờ London Evening Standard, Keanu đã không thể lường trước chuyện ngay sau khi anh ký tên tham gia dự án, các nhà sản xuất của The Watcher đã lập tức bay đến châu Âu để báo cho các nhà đầu tư biết về thỏa thuận với Keanu và khiến những người này rót thêm ba mươi triệu đô-la vào ngân sách của bộ phim.
Dòng tiền đổ vào bất ngờ đã biến The Watcher thành một bộ phim lớn hơn nhiều so với những gì Keanu hình dung. Ban đầu đây chỉ là một bộ phim độc lập9, và vai kẻ giết người hàng loạt của Keanu chỉ xuất hiện với tần suất vừa phải. Vậy mà bỗng nhiên ý tưởng và kịch bản phim lại được mở rộng để biến nhân vật của Keanu thành vai chính với thời lượng xuất hiện nhiều hơn, khiến thời gian quay tăng thêm đến mười bốn ngày. Sự xúc phạm mà Keanu phải chịu đựng càng gia tăng khi các nhà sản xuất dùng số tiền vừa được rót vào để mời James Spader và Marisa Tomei làm bạn diễn của anh, nhưng với mức lương cao hơn anh nhiều.
9 Phim độc lập là phim được sản xuất và phân phối bởi các hãng phim hoặc tổ chức nhỏ, thay vì bởi các hãng lớn và nổi tiếng. Đồng thời, phim độc lập cũng có kinh phí thấp hơn rất nhiều so với các bộ phim được sản xuất bởi hãng lớn.
Cơ bản thì đạo diễn Charbanic cũng xác nhận điều này trong các cuộc phỏng vấn với tờ Chicago Sun Times hay London Evening Standard: “Kịch bản đã có sự thay đổi. Nó phát triển thành một bộ phim lớn hơn Keanu muốn. Anh ấy muốn có một bộ phim nhỏ và được chăm chút kỹ lưỡng. Anh ấy thích kịch bản gốc vì anh có cơ hội đóng vai phản diện”.
Keanu ôn hòa của ngày thường bỗng trở thành kẻ xấu trong mắt nhiều người khi anh liên tục đe dọa sẽ rút khỏi bộ phim. Đó cũng là lúc anh buộc phải học bài học đau thương ở Hollywood. Bất kể Keanu có ký hợp đồng hay một trợ lý bí ẩn nào đó đã giả mạo chữ ký của anh, hợp đồng đã ký đó vẫn được xem là hợp lệ và có tính ràng buộc. Và lúc này, Keanu không có bất kỳ cách nào để rút khỏi bộ phim mà không phải trải qua một cuộc chiến pháp lý kéo dài và tốn kém.
Keanu cuối cùng cũng đầu hàng. “Tôi không thể chứng minh rằng anh ấy [trợ lý của Keanu] đã giả mạo chữ ký của tôi và tôi không muốn bị kiện, vì vậy tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải tham gia bộ phim”, anh nói với Calgary Sun.
Không có gì ngạc nhiên khi không khí trường quay The Watcher trở nên vô cùng căng thẳng. Mối quan hệ giữa Keanu và người bạn tốt Charbanic của anh về cơ bản đã kết thúc; và mặc dù Keanu vẫn ứng xử hết sức chuyên nghiệp trên trường quay, anh và Charbanic hầu như không nói với nhau bất cứ một lời nào. Keanu cũng hành xử tương tự với các bạn diễn của mình, những người đã kiếm được nhiều hơn anh ít nhất là năm trăm ngàn đô-la theo thông tin của nhiều tờ báo. Thời điểm bộ phim đóng máy đã đặt dấu chấm hết cho trải nghiệm vô cùng khó chịu của Keanu. Nhưng chính lúc này, Keanu quyết định chơi khó với hãng phim chịu trách nhiệm phát hành là Universal Pictures.
Keanu đã có một thái độ mà chỉ diễn viên có thực lực ở tầm cỡ của anh mới dám biểu lộ. Anh từ chối quảng bá cho bộ phim dưới bất kỳ hình thức nào và nói rất rõ rằng nếu được giới truyền thông tiếp cận để hỏi về The Watcher thì anh sẽ chối bỏ bộ phim. Động thái này không khiến hãng phim bất ngờ, và các giám đốc điều hành của hãng đã nhanh chóng nhượng bộ.
Họ đồng ý rằng tên của anh sẽ xuất hiện bên dưới tiêu đề trong tất cả các quảng cáo in ấn và áp phích thay vì được viết bằng các chữ in hoa phía trên tiêu đề như trước. Họ đồng ý rằng trong bất kỳ đoạn phim quảng cáo nào, Keanu sẽ không xuất hiện quá 30% thời lượng. Và cuối cùng, họ đã đưa ra cho nam diễn viên một khoản hoa hồng hậu hĩnh từ tổng lợi nhuận củaThe Watcher, kèm theo điều kiện là Keanu sẽ không bình luận gì về bộ phim trong vòng một năm sau khi nó được phát hành.
The Watcher đã nhận được những đánh giá chủ yếu là tiêu cực, bao gồm cả những ý kiến không mấy tích cực về khả năng của Keanu trong việc khắc họa hình ảnh của một kẻ giết người hàng loạt. Nói chung là bộ phim đã rời rạp chỉ sau một vài tuần công chiếu.
Charbanic đã cố gắng đưa ra vài lời xoa dịu trong cuộc phỏng vấn với tờ London Evening Standard: “Tôi nghĩ Keanu và tôi đều hơi giận nhau. Mỗi khi bạn bè làm việc với nhau thì mọi chuyện thường không suôn sẻ. Tôi đã hơi ngây thơ vì đây là bộ phim đầu tiên của tôi”.
Về phần mình, Keanu đã đồng ý với các điều khoản thỏa thuận do hãng phim Universal đưa ra. Mười hai tháng sau khi phát hành The Watcher, Keanu thẳng thừng nói với tờ Calgary Sun: “Đến tháng Chín là đã đủ một năm, vậy là cuối cùng tôi cũng có thể nói về bộ phim này”.
Những người phụ nữ của Keanu

Suốt ba năm sau cái chết của Jennifer Syme, cảm xúc của Keanu vẫn chai sạn. Như thường lệ, các trang tin giải trí tiếp tục mổ xẻ nỗi đau của nam diễn viên. Nhiều câu chuyện đã được lưu truyền mà theo đó, Keanu đã thề rằng anh sẽ không bao giờ kết hôn, đồng thời anh cũng rất ngại bước vào một mối quan hệ nghiêm túc khác.
Khoảng thời gian Keanu bị suy sụp vì chuyện tình cảm dường như đã kết thúc vào năm 2004, khi các tờ báo lá cải chạy tin anh đang hẹn hò với nữ diễn viên Claire Forlani. Với kiểu đưa tin quen thuộc về mối quan hệ của người nổi tiếng ở Hollywood, nhiều trang tin khẳng định Keanu và Forlani đã hẹn hò được ba năm. Không những thế, một số trang còn nói rằng họ đã chia tay khi Keanu cầu hôn Forlani. Khi được tờ New York Daily News hỏi về vấn đề này, Keanu phá lên cười: “Chúng tôi là bạn tốt của nhau”.
Chuyện hai người họ chỉ là bạn tốt cũng có thể đúng, vì trong khoảng thời gian Keanu và Forlani được cho là đang hẹn hò, nam diễn viên cũng có quan hệ với rất nhiều “bạn bè” khác. Năm 2005, một số nguồn tin cho biết Keanu đang qua lại cùng lúc với hai nữ diễn viên là Autumn Macintosh và Lynn Collins; thậm chí theo nhiều tờ báo lá cải thì Keanu đã nghiêm túc bàn chuyện hôn nhân với Macintosh. Rõ ràng không có cuộc hôn nhân nào diễn ra. Cũng trong năm đó, Keanu được cho là có mối quan hệ nghiêm túc với các nữ diễn viên như Diane Keaton, Kelli Garner và Hallie Meyers Shyer.
Keanu không phải là một tay lăng nhăng. Mỗi khi trở nên thân thiết với một người phụ nữ nào đó, Keanu luôn tạo được ấn tượng rằng anh là người trung thành và chung thủy, dù khoảng thời gian từ lúc anh chia tay một người đến lúc cặp kè một người khác gần như là nối tiếp nhau. Sau khi chấm dứt mối quan hệ kéo dài bảy tháng với Collins - mối quan hệ nghiêm túc đầu tiên của anh kể từ cái chết của Jennifer Syme theo suy đoán của nhiều người - Keanu lập tức được cho là có qua lại với Keaton, người hơn anh hai mươi tuổi. Tương tự những trường hợp khác trong lịch sử hẹn hò của Keanu, mối quan hệ với Keaton cũng kết thúc ngay trong năm nó bắt đầu. Cả Keanu và Hallie Meyers Shyer đều phủ nhận cái được báo chí gọi là một mối quan hệ bí mật. Sau đó anh từng qua lại một thời gian ngắn với nữ diễn viên Martha Higareda.
Việc Keanu có nghiêm túc không và nghiêm túc thế nào với từng người phụ nữ của anh đã trở thành đề tài nổi bật của giới buôn chuyện ở Hollywood. Tất nhiên, nhiều bức ảnh cùng những lời suy đoán hấp dẫn đã được đưa ra để chứng minh Keanu đang có một mối quan hệ nghiêm túc. Nhưng trước khi “mối quan hệ nghiêm túc” đó kịp trở thành sự thật, người ta lại thấy Keanu bắt đầu có vẻ thân thiết với một người phụ nữ khác.
Trong một khoảnh khắc đậm tính triết lý của Keanu khi chia sẻ với tạp chí Grazia, anh đã khẳng định rằng dù thường xuất hiện bên cạnh phụ nữ trong tư cách bạn bè, nhưng anh cũng mong bản thân tìm được tình yêu đích thực và có được cuộc sống hạnh phúc với người mình yêu. “Tôi nghĩ trao và nhận tình yêu chính là cách để vun đắp cho cuộc sống của chúng ta. Tình yêu rất quan trọng nhưng nó cũng thay đổi. Tôi đã luôn tìm kiếm một người bạn tâm giao. Có lẽ tôi sẽ may mắn và sớm thực hiện được điều này.”
Thực tế cho thấy, Keanu không thể thực hiện điều đó sớm. Năm 2008, nam diễn viên tiếp tục xuất hiện trong những câu chuyện tình ái có thật hoặc trong tưởng tượng của giới báo chí, trong đó có mối quan hệ với nữ diễn viên Parker Posey, cuộc hẹn hò nóng bỏng với nữ diễn viên kiêm người mẫu China Chow ở vùng biển French Riviera của nước Pháp, và có thể có cả chuyến đi bằng mô tô cùng bữa tối thân mật với người dẫn chương trình truyền hình người Anh Trinny Woodall.
Những người tỉnh táo hơn trong giới truyền thông đã nhanh chóng chỉ ra rằng nhiều cuộc gặp gỡ được cho là lãng mạn của Keanu thật ra là để bàn bạc công việc, hay như chính nam diễn viên thường nói thì chỉ là gặp mặt bạn bè hoặc chào hỏi nhau trong các bữa tiệc. Dù sao đi nữa, Keanu và mối quan hệ của anh với phụ nữ - bất kể là thật hay tưởng tượng - vẫn luôn là một chủ đề được nhiều người quan tâm. Và khi vị thế của Keanu trong ngành điện ảnh ngày càng lớn, chuyện tình cảm của anh cũng càng thu hút nhiều sự chú ý, nhất là khi anh cặp kè những ngôi sao hạng A. Điển hình là trong giai đoạn 2009-2010, Keanu thường xuyên bị bắt gặp khi anh xuất hiện cùng Cameron Diaz và Charlize Theron.
Dù thế nào đi nữa, khi nói đến đời sống tình cảm của Keanu những năm 2000, có hai điều không hề thay đổi: một là Keanu vẫn độc thân và hai là Keanu vẫn không nói gì. Hay ít nhất là không nói gì nhiều. Nhưng câu hỏi của Vanity Fair về chuyện tình cảm của anh đã gợi cho anh nhiều sự luyến tiếc: “Tiếc là hiện tại tôi không có bất kỳ một mối quan hệ nghiêm túc nào. Nhưng bạn biết đấy, tôi vẫn đang tìm kiếm. Chỉ là cách nay vài năm, khi tôi thử nghĩ về ý tưởng có một mối quan hệ khác, mọi chuyện lại diễn biến theo kiểu: ‘Ôi trời ơi, chúng ta hãy quên hết những chuyện này đi. Hãy chỉ là bạn của nhau thôi’”.
Hành trình từ The Matrix đến Đại lộ Danh vọng

The Matrix: Reloaded (Ma trận: Tái lập) được phát hành vào ngày 5 tháng Năm năm 2003. The Matrix: Revolutions được phát hành vào ngày 5 tháng Mười Một năm 2003. Xen giữa những sự kiện huyên náo đó là một chuyện ít được mọi người biết đến: Keanu đã tổ chức sinh nhật lần thứ ba mươi chín của mình vào ngày 2 tháng Chín năm 2003 trong âm thầm.
Trên thực tế, bất cứ ai đi ngang Nhà hàng Dan Tana’s ở Los Angeles vào tối hôm đó đều có thể hơi sốc khi thấy Keanu ngồi ăn mì ý một mình ở chiếc bàn trong góc. Theo WENN Syndicate, không phải Keanu không có ai để cùng ăn, bởi thực tế là có không ít người mẫu quyến rũ đã ngỏ lời muốn ăn mừng sinh nhật cùng anh. Nhưng câu trả lời của Keanu đơn giản là “Tôi hạnh phúc khi được ở một mình trong ngày trọng đại”.
Keanu nổi tiếng là người kiệm lời. Không biết đó là do bản tính hay do tâm trạng của Keanu tại một thời điểm nhất định, nhưng anh dường như rất thoải mái khi đi thẳng vào vấn đề trong cuộc trò chuyện và xem những đoạn độc thoại dài là không cần thiết. Một trong những tình huống thể hiện đặc điểm này rõ nét nhất là khi tạp chí Cosmopolitan cố khai thác thêm thông tin về các phần tiếp theo của The Matrix là The Matrix: Reloaded và The Matrix: Revolutions.
Keanu đã nói gì? “Tôi sẽ cố hết sức mình.”
Đầu đuôi câu chuyện là thế này. Sự thành công của The Matrix đã làm dấy lên ý tưởng cho phần tiếp theo. Nhưng thay vì chỉ làm thêm một phần, các nhà làm phim và hãng phim đã quyết định sẽ hợp lý hơn nếu quay liên tục cả hai phần The Matrix: Reloaded và The Matrix: Revolutions. Chuyện hậu cần cho bộ phim là một vấn đề khổng lồ. Quá trình huấn luyện và quay phim thực tế sẽ mất hai mươi hai tháng, đòi hỏi Keanu phải thực hiện một cam kết kéo dài đến ba năm. Liệu anh có sẵn sàng tham gia dự án này không? Có lẽ hầu hết chúng ta đều đã có câu trả lời.
Doanh thu phòng vé khổng lồ và thành công vượt trội của hai phần tiếp theo cho thấy hai phần này đã hoàn thành sứ mệnh theo nhiều cấp độ. Rõ ràng nhất là bộ ba The Matrix đã đưa Keanu lên vị trí hàng đầu, sau nhiều năm nam diễn viên cứ lúc gần lúc xa với vị thế siêu sao phim điện ảnh ăn khách.
Nói đúng hơn là đưa anh trở lại đỉnh cao.
Về mặt tài chính, giới quan sát ở Hollywood nhanh chóng nhận ra Keanu đã tụt dốc không phanh với The Watcher, The Replacements và Sweet November (Tháng Mười Một ngọt ngào), khi những bộ phim này chỉ nhận được những đánh giá tiêu cực và có doanh thu phòng vé khiêm tốn. Dù những thất bại đó không phải đều là lỗi của Keanu, nhưng vì tên tuổi của anh vốn được coi là bảo chứng vàng cho doanh thu phòng vé, nên khi có bất cứ điều gì bất ổn về doanh thu thì người ta sẽ lập tức đặt dấu chấm hỏi về vai trò và vị thế của anh. May mắn thay, bộ ba The Matrix đã giúp Keanu lấy lại sức hấp dẫn của mình.
Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo? Keanu đã nhanh chóng ký một thỏa thuận trị giá bảy mươi lăm triệu đô-la, đồng ý tham gia ba phim của hãng Warner Bros. Anh nhận được nhiều kịch bản để cân nhắc đến mức anh có diễn cả đời cũng không hết. Và vẫn theo một phong cách rất Keanu, anh không vội làm gì cả.
Anh chia sẻ với United Press International: “Tôi không thể kiểm soát được là ai thuê mình. Nhưng tôi biết rằng tôi cần diễn một vở kịch. Tôi muốn tham gia một vở kịch. Tôi phải trở lại sân khấu vì tôi yêu sân khấu”.
Keanu thừa nhận rằng thành công của loạt phim The Matrix đã đưa anh vào một trạng thái mà anh hiếm khi phải đối mặt, vì thành công đó có liên quan đến cách nhìn nhận của Hollywood về anh. Nhưng Keanu đã chia sẻ về tình trạng của mình bằng cách nói đậm tính triết lý hơn và sâu sắc hơn trong một bài báo trên tờ The Times: “Đó không hẳn là một cảm giác nhẹ nhõm. Đó đại loại là một cuộc sống mới về mặt cá nhân cũng như nghề nghiệp. Giống như là đột nhiên tôi phải tự hỏi: ‘Mình phải làm gì bây giờ? Mình là ai?’. Việc thực hiện phim The Matrix đã chiếm gần hết khoảng thời gian kéo dài ba năm của tôi. Giờ đây, mọi chuyện giống như là con tàu đã ra khơi, nhưng chúng ta vẫn đang chờ xem nó sẽ đi đến đâu”.
Keanu cũng từng nói về tâm trạng của mình sau khi loạt phim The Matrix ra mắt trong cuộc trò chuyện với trang Handbag.com: “Tôi không còn cảm thấy cô đơn như trước nữa. Tôi thấy mình biết sống cho hiện tại hơn và cởi mở hơn nhiều. Đồng thời tôi cũng bớt đau khổ”.
Keanu đã thay đổi nhiều đến mức dù nổi tiếng là người sống theo phong cách du mục và hầu như đã dành cả cuộc đời ở Hollywood để sống trong khách sạn và nhà cho thuê ngắn hạn, nhưng cuối cùng Keanu đã quyết định mua nhà ở Hollywood với cái giá được cho là năm triệu đô-la. Đối với Keanu, đó đơn giản là nước đi đúng thời điểm. Khi ấy, anh đã bước sang tuổi bốn mươi, đã khẳng định được vị thế ngôi sao của mình và đang cần sự ổn định.
Anh nói với trang BramptonGuardian.com: “Tôi đã dành nhiều năm để sống theo lối sống mang hơi hướng du mục. Tôi đi quay rồi sau đó trở về nhà ở Los Angeles. Tôi thuê nhà ở đó. Sau một thời gian, tôi bắt đầu muốn mua nhà. Vì vậy, tôi đã dành vài năm để tìm kiếm nhà. Và bạn biết đấy, sẽ có lúc bạn bước vào một ngôi nhà và ngay lập tức nghĩ: ‘Đây rồi, chính là nó’. Ngôi nhà đó mang lại cho bạn một cảm giác gì đó. Đó là một nơi mang lại cho bạn cảm giác an toàn, một nơi để nghỉ ngơi, một nơi để suy nghĩ, một nơi để giải trí. Thật tuyệt khi có được ngôi nhà đó”.
Cuộc sống ổn định hơn có thể đã khiến Keanu cảm thấy thoải mái hơn, nhưng anh vẫn là một diễn viên lập dị và kén chọn trong chuyện lựa chọn phim suốt những năm tiếp theo.Something’s Gotta Give (Điều chia sẻ ngọt ngào) là một bộ phim hài lãng mạn với kinh phí lớn và nội dung đặc sắc về một mối tình tay ba - dạng phim an toàn và có tiềm năng thương mại được những hãng phim lớn thực hiện. Đó cũng là thể loại phim mà Keanu ngày càng ít ác cảm hơn sau khi anh tham gia loạt phim bom tấn The Matrix. Với sự tham gia của các diễn viên như Jack Nicholson và Diane Keaton, Something’s Gotta Give đã mang đến cho nam diễn viên một cơ hội để chậm lại sau nhiều năm thực hiện các bộ phim hành động với hiệu ứng đặc biệt.
Lý do Keanu quyết định tham gia Something’s Gotta Give rất đơn giản. Anh nói với trang Beliefnet.com: “Tóm lại, điều quan trọng cơ bản là đi tìm lời giải đáp cho câu hỏi đâu là việc đáng để thực hiện. Tôi muốn diễn xuất. Với Something’s Gotta Give, tôi thích những người có liên quan đến bộ phim đó và vai diễn tôi nhận cũng khá thú vị. Phim hài lãng mạn nhẹ nhàng là thể loại phim mà lâu nay tôi không có cơ hội thực hiện”.
Nhưng tình yêu mà Keanu dành cho những thể loại phim giả tưởng khác lạ đã không để anh ở lại thế giới thực tại quá lâu. Điểm dừng chân tiếp theo của Keanu là Constantine, phiên bản điện ảnh của bộ truyện tranh kinh dị nổi tiếng Hellblazer (tạm dịch: Người gác cổng địa ngục). Chuyện kể về Constantine, một thám tử bí ẩn đầy hoài nghi và bất cần; và vì từng cố tự sát khi còn trẻ nên anh sẽ không được lên thiên đàng khi chết đi. Trong nỗ lực tìm kiếm sự cứu rỗi, Constantine truy tìm ác quỷ và tống chúng trở lại địa ngục nhờ khả năng giao tiếp với cả thiên thần và ác quỷ.
Keanu nhận được kịch bản Constantine khi đang thực hiện những phần tiếp theo của The Matrix, và ngay lập tức anh cảm thấy cuốn hút. Anh chia sẻ với IndieLondon: “Tôi thích ý tưởng về nhân vật. Tôi thích kiểu người gai góc, cứng rắn, tin vào định mệnh, bất cần, hay tự mãn, bị mắc kẹt và bị nguyền rủa. Tôi thích cái ý tưởng rằng cơ bản là anh ta muốn chơi quỷ dữ một vố”.
Sau Constantine, chắc chắn Keanu đã cảm thấy đến lúc anh phải thay đổi. Anh tâm sự trên Female.com: “Tôi không muốn cứ lặp lại chính mình. Tôi chỉ muốn có cơ hội tham gia một tác phẩm có yếu tố tự nhiên”. Và anh đã tìm được chính xác điều mình muốn trong một bộ phim độc lập Thumbsucker (tạm dịch: Chàng trai nghiện mút tay), một bộ phim hài tập trung vào những thử thách mà một cậu thiếu niên mười bảy tuổi phải đối mặt, trong đó có thói quen mút ngón tay cái từ nhỏ, chuyện tình cảm và chứng rối loạn tăng động. Kinh phí chỉ ba triệu đô-la của Thumbsucker có thể nói là thấp hơn mức lương của Keanu cả “mấy năm ánh sáng”, nhưng nam diễn viên lại bị thu hút bởi chất lượng kịch bản và tính nhân văn của bộ phim. Trong ba ngày quay trên phim trường của Thumbsucker, Keanu đã vào vai Tiến sĩ Perry Lyman, một bác sĩ chỉnh nha Thời đại Mới, người cũng có những vấn đề của riêng mình.
Bộ phim Ellie Parker (tạm dịch: Ellie Parker ở Hollywood) do nữ diễn viên Naomi Watts thủ vai chính là dự án có phần kỳ lạ. Ban đầu đó là một đoạn phim ngắn chỉ kéo dài mười sáu phút và được phát hành trong một khoảng thời gian ngắn vào năm 2001, trong đó kể về cuộc đời và chuyện tình yêu của một nữ diễn viên đang cố gắng tạo dựng sự nghiệp ở Hollywood. Về sau, đoạn phim ngắn này đã được phát triển thành phim điện ảnh và được phát hành vào năm 2005. Đó hoàn toàn là một bộ phim nghệ thuật, được quay bằng máy quay cầm tay trên định dạng video. Keanu là diễn viên khách mời trong phim này, anh vào vai chính nhân vật Keanu trong một phân cảnh về buổi biểu diễn từ thuở anh còn hoạt động với ban nhạc Dogstar. Trong một phân cảnh được lấy lại từ đoạn phim ngắn ban đầu, bạn gái quá cố Jennifer Syme của Keanu cũng góp mặt với vai diễn được ghi nhận là “người tuyển chọn diễn viên”. Ellie Parker có thành tích rất khiêm tốn ở rạp, sau đó dần biến mất. Keanu hầu như không nói gì về bộ phim này suốt nhiều năm, và lý do rất có thể là vì anh đã gián tiếp góp mặt trong cùng một bộ phim với người yêu quá cố của mình.
Trong khoảng thời gian được thỏa sức sáng tạo ở mọi lĩnh vực, nam diễn viên đã quay lại với âm nhạc và chơi guitar bass trong ban nhạc Becky ở Los Angeles. Keanu đã tìm được cách để cân bằng giữa Becky với sự nghiệp điện ảnh của mình trong khoảng một năm, đồng thời anh cũng tận hưởng việc được chơi nhạc trở lại. Nhưng cuối cùng thì tình trạng xung đột lợi ích vẫn xảy ra. “Tôi đồng hành với Becky được khoảng một năm. Nhưng họ muốn có những hợp đồng ghi âm cũng như đi lưu diễn, và vì không thể làm như họ muốn nên tôi đã rút lui”, Keanu chia sẻ với trang Contactmusic.com.
Không lâu trước khi chia tay với ban nhạc Becky, Keanu đã được sánh vai cùng những huyền thoại khi anh được vinh danh trên Đại lộ Danh vọng theo truyền thống của Hollywood vào ngày 31 tháng Một năm 2005. Keanu đã chân thành đón nhận niềm vinh dự với gương mặt rạng rỡ, đồng thời anh cũng không ngừng cảm ơn mọi người trong lúc ngôi sao của mình được công bố trước địa chỉ số 6801 Đại lộ Hollywood.
Dù từng coi thường nhiều truyền thống của Hollywood nhưng lần này, Keanu có nhận thức rất rõ rằng ngôi sao mang tên anh trên Đại lộ Danh vọng là bằng chứng cho thấy anh thật sự đã thành công.
Những cuộc chạm trán với pháp luật

Mỗi khi quyết định dạo quanh đường phố Los Angeles trên chiếc mô tô của mình, Keanu thường sẽ tuân thủ các luật lệ. Khi được trang IndieLondon hỏi về việc từng có lần lái xe mà không đội mũ bảo hiểm, Keanu giải thích: “Tôi chỉ lái xe ở Los Angeles mà không đội mũ bảo hiểm khi cảnh sát không để ý. Đơn giản vì khi đó không có ai để bắt tôi, chứ không phải vì tôi có đặc quyền của người nổi tiếng”.
Trong cuộc trò chuyện với IndieLondon nhiều năm sau đó, khi đang quảng bá cho bộ phim về truy bắt tội phạm là Street Kings (Bá vương đường phố), anh cũng có một chia sẻ tương tự: “Thường thì cảnh sát đối xử với tôi như với bao người khác. Tôi chưa bao giờ thật sự gặp vấn đề với cảnh sát. À, thật ra nói vậy cũng không đúng. Tôi từng bị còng tay một lần. Nhưng lần đó có lẽ là lỗi của tôi. Tôi đã không trả lời viên cảnh sát đủ nhanh”.
Dù Keanu vốn là một công dân mẫu mực và tuân thủ luật pháp, nhưng nam diễn viên cũng đã nhiều lần chạm trán với những người đại diện pháp luật ở Los Angeles. Trong giai đoạn 1991-1992, tờ National Enquirer và tạp chí Woman’s Day tiết lộ Keanu đã bị chặn xe ba lần trong ba tình huống khác nhau khi đang lái xe trong lúc bị treo bằng. Theo lý mà nói, cảnh sát sẽ không phát hiện giấy phép của Keanu có vấn đề trừ khi trước đó họ bắt anh ta dừng xe vì chuyện khác.
Chuyện khác đó có thể chính là sự kiện mà sau này đã trở thành cuộc chạm trán nổi tiếng của Keanu với luật pháp, khi anh bị phát hiện đang lái xe một cách rất bất thường trên đường phố Los Angeles vào ngày 5 tháng Năm năm 1993. Khi Keanu bị cảnh sát chặn lại, cảnh sát lập tức phát hiện Keanu đang lái xe trong tình trạng say khướt. Trong quá trình điều tra, Keanu phải nhận thêm cáo buộc chống đối người thi hành công vụ vì anh đã cố rời khỏi hiện trường, khiến các cảnh sát phải khống chế anh. Vì bị bắt khi còn đang say, nên Keanu đã thú nhận chuyện lái xe khi say xỉn. Ngay lập tức, anh bị còng tay, đưa về đồn tạm giam và phạt tiền. Sự kiện này đã để lại cho Keanu một bức ảnh tai tiếng được chụp tại sở cảnh sát khi làm hồ sơ vụ án, trong đó cho thấy nam diễn viên đang mơ màng nhìn thẳng vào ống kính máy ảnh.
Theo nhiều câu chuyện đã được lan truyền thì sau sự kiện này, Keanu cảm thấy mất mặt đến mức anh gần như đã từ bỏ phong cách liều lĩnh của mình.
Năm 2004, Keanu là ví dụ điển hình cho cái gọi là “sai chỗ, sai thời điểm”. Theo thông tin được đăng trên trang SFGate.com, khi Keanu đang mua sắm tại một siêu thị ở Los Angeles thì bất ngờ có tiếng súng vang lên, cửa kính của một cửa hàng trong siêu thị vỡ toang, người mua sắm la hét và chạy tán loạn. Với thái độ gần như trùng khớp với nhân vật của anh trong Speed, Keanu hét lớn để yêu cầu những khách hàng đang hoảng loạn nằm xuống. Khi vụ nổ súng dừng lại, Keanu tìm chủ cửa hàng và bảo anh ta gọi 911. Cảnh sát Los Angeles nhanh chóng có mặt và xác định đó là một vụ xả súng ngẫu nhiên của một thành viên thuộc băng đảng nào đó. Sau vụ việc này, Keanu trở thành một người cực ngầu trong mắt mọi người.
Nhưng những cuộc chạm trán giữa Keanu và cảnh sát chưa chấm dứt ở đây. Năm 2006, anh lại bị dừng xe và phạt tiền vì vượt đèn đỏ. Ngoài ra còn nhiều vụ khác nữa. Keanu từng ngượng ngùng thừa nhận trong một cuộc phỏng vấn trên tạp chí Stern: “Chắc không nói thì ai cũng biết là tôi đã nhận một mớ vé phạt vì tội chạy quá tốc độ. Có lần, tôi còn bị bắt khi đang chạy với tốc độ một trăm tám mươi cây số trên giờ ở nơi chỉ cho chạy một trăm mười”.
Ngày 19 tháng Ba năm 2007, khi đang lái chiếc Porsche trên phố Sunset Strip, Keanu phát hiện mình đang bị theo đuôi. Anh tiếp tục lái xe, và chiếc xe phía sau anh vẫn tiếp tục bám theo. Ba mươi phút sau, Keanu đến một cơ sở y tế ở Los Angeles để thăm một người quen của gia đình. Khi vào trung tâm y tế, anh thấy chiếc xe cũng có ở đó. Keanu linh cảm mình đang bị theo dõi bởi một tay săn ảnh, người đã phát hiện ra anh ở khu Hollywood và theo anh đến tận nơi này hòng tìm kiếm một vài tấm ảnh.
Linh cảm của Keanu đã đúng. Khi rời khỏi cơ sở y tế, anh chạm mặt với tay săn ảnh Alison Silva đang dí ống kính vào anh chụp liên tục. Keanu lên xe, lái tới trước một chút rồi quay xe để rời đi, nhưng lúc này anh lại thấy Silva đứng trước đầu xe của mình và tiếp tục chụp ảnh. Keanu được cho là đã lái xe nhích lên từ từ để cố gắng đẩy tay săn ảnh đang chắn đầu xe ra. Đột nhiên Silva đổ sập xuống, hét lên trong đau đớn và la toáng lên rằng Keanu cố tình tông vào xe anh ta. Keanu được cho là đã dừng xe và xuống giúp tay săn ảnh. Cảnh sát và các đơn vị cứu hộ đã được gọi đến. Keanu trình bày câu chuyện của mình với nhà chức trách trong khi Silva được đưa đến bệnh viện cấp cứu.
Silva tiếp đó đã đệ đơn kiện Keanu với lời cáo buộc rằng anh cố tình đâm xe vào gã, khiến gã bị sốc và chấn thương nghiêm trọng. Tay săn ảnh đòi khoản tiền bồi thường thiệt hại trị giá 711.974 đô-la. Đơn kiện được đệ trình lên Tòa Thượng thẩm Los Angeles và phải chờ một năm rưỡi để được xét xử; trong khoảng thời gian đó, Silva đã đưa ra cho Keanu vô số yêu cầu công khai.
Theo Los Angeles Times, Huffington Post, USA Today và New York Daily News, khi vụ án được đưa ra xét xử, Keanu dành năm ngày để hầu tòa. Ngoài những lúc lắng nghe lời cáo buộc chống lại mình và đứng trên bục nhân chứng để bào chữa cho mình, Keanu còn bị bắt gặp khi đang ký tặng người hâm mộ trên hành lang của tòa án. Khi đến lượt anh cho lời khai, Keanu đã đứng trên bục suốt một giờ để kể về vụ việc từ góc nhìn của mình.
Theo thông tin được đăng trên New York Daily News, đôi khi Keanu còn tỏ vẻ hài hước khi bị thẩm vấn, nhưng chủ yếu thì anh vẫn nhất quán kể lại các chi tiết của vụ việc như những gì anh đã chứng kiến. Anh nói: “Theo lẽ thường thì khi ai đó nổ máy xe, ta phải tránh đường cho họ đi. Tôi đã từ từ nhích xe của mình lên phía trước để đẩy Silva ra khỏi đường, nhưng theo những gì tôi nhớ thì tôi đã không đâm vào anh ta. Tôi thấy anh ta đứng chéo chân và bắt đầu loạng choạng”.
Những lời buộc tội của Silva về sau đã bị bóc trần là vô căn cứ, vì những lời anh ta khai trên tòa không nhất quán với những gì anh ta nói với cảnh sát tại hiện trường vụ tai nạn. Bồi thẩm đoàn chỉ mất một giờ để cân nhắc trước khi đưa ra phán quyết Keanu không có tội.
Keanu vốn luôn thân thiện và hay chiều lòng những người hâm mộ tiếp cận anh trong cuộc sống hằng ngày, và điều này có thể đã tạo động lực khiến một số người vượt qua giới hạn. Ít nhất thì theo những gì đã được công bố suốt nhiều năm liền, nam diễn viên chưa bao giờ gặp phải vấn đề nghiêm trọng với những kẻ rình rập. Nhưng tất cả đã thay đổi vào năm 2014, khi chỉ trong vòng vài ngày, nhà của Keanu đã bị xâm phạm bởi hai người hâm mộ quá khích và rất có thể là có đầu óc không bình thường.
Theo thông tin được đăng trên The Wrap, Entertainment Tonight, ArizonaCentral.com và ENews.com, hai kẻ bất thường nói trên đã hành động như sau:
Trong trường hợp thứ nhất, Keanu thức giấc lúc bốn giờ sáng vì tiếng ồn phát ra từ phòng đọc sách nhà mình. Anh phát hiện một phụ nữ khoảng bốn mươi tuổi đang ngồi bên trong. Sau một cuộc trò chuyện ngắn, người phụ nữ thú nhận cô đến để gặp Keanu chứ không phải để cướp. Keanu bình tĩnh gọi 911, cảnh sát đến nơi, người phụ nữ bị tạm giam và kiểm tra tâm lý. Trong trường hợp thứ hai, Keanu không có ở nhà khi cuộc đột nhập diễn ra. Anh nhận được điện thoại từ những người đến dọn vệ sinh cho nhà mình, họ báo rằng có một người phụ nữ đang khỏa thân trong nhà của anh, cô ta đã tắm trong phòng tắm và hiện đang ngâm mình trong bể bơi. Có vẻ như người phụ nữ đó đã vào nhà Keanu bằng cánh cửa mà trước đó nhóm dọn dẹp đã mở nhưng quên khóa. Tương tự tình huống đầu tiên, sau khi Keanu gọi 911, người phụ nữ bị bắt giữ và buộc phải trải qua một bài kiểm tra tâm lý.
Vốn là một người lạc quan, Keanu đã tóm tắt hai cuộc đột nhập như sau: “Tôi đã có những ngày cuối tuần thú vị, và mọi người đều ổn. Tất cả đều kết thúc tốt đẹp”.
Keanu và khởi đầu nhà sản xuất

Giữa những năm 2000, Keanu muốn nắm bắt một số cơ hội có tính đột phá hơn, thay vì chỉ chấp nhận những kịch bản rập khuôn và mang đến cho anh rất nhiều tiền.
Việc nắm bắt cơ hội bắt đầu đầy thử thách khi anh đồng ý lồng tiếng cho hai nhân vật trong A Scanner Darkly (tạm dịch: Máy quét nhân dạng), một bộ phim hoạt hình có kinh phí cực thấp được phát triển dựa trên quyển tiểu thuyết khoa học viễn tưởng nổi tiếng của nhà văn Philip K. Dick. Keanu rất thích trải nghiệm làm phim khác biệt này. Thật không may, A Scanner Darkly đã trở thành nạn nhân của kiểu làm phim hoạt hình nghiệp dư và không nhất quán, khiến bộ phim phải được quay lại và quá trình sản xuất phim bị chậm trễ. Đến khi công chiếu, bộ phim đã nhận được nhiều đánh giá trái chiều với một đợt phát hành cực ngắn và bị gắn mác “thất bại về mặt thương mại”.
Cơ hội đóng chung với người bạn lâu năm Sandra Bullock đã đến khi anh tham gia The Lake House (Ngôi nhà bên hồ), phiên bản Mỹ hóa của bộ phim Hàn Quốc Il Mare (Người tình không chân dung). Bộ phim xoay quanh chuyện tình trắc trở của hai người có mối quan hệ phát triển thông qua hàng loạt bức thư được để lại trong hộp thư qua nhiều năm. Cuộc hội ngộ trong công việc của hai người bạn lâu năm đã tạo nên một sự đồng điệu về cảm xúc. Nhờ đó, dù cũng nhận được những đánh giá trái chiều, nhưng cuối cùng The Lake House vẫn trở thành một bộ phim thành công về mặt thương mại trên toàn cầu.
Keanu vốn luôn thể hiện sự quan tâm đối với nhiều tôn giáo, và điều đó dường như đã khiến nhiều người cảm thấy khó hiểu khi anh chọn tham gia bộ phim tài liệu The Great Warming (tạm dịch: Đại nạn biến đổi khí hậu). Bộ phim được dẫn lời bởi Keanu và nữ ca sĩ Alanis Morissette, cố gắng kết hợp quan điểm khoa học về sự ấm lên toàn cầu với niềm tin mang tính triết lý của các nhà truyền giáo. Kết luận của bộ phim có vẻ khập khiễng, và thậm chí là mâu thuẫn với chính nó.
Lúc này, Keanu lờ mờ nhận ra cuộc chiến tranh lạnh giữa anh và hãng phim 20th Century Fox có vẻ như đã tạm lắng xuống. Thời điểm đó, một ban điều hành mới đã tiếp quản hãng phim, và dường như những người này có xu hướng muốn quay lại hợp tác với Keanu. “Thỏa thuận ngừng chiến” chính thức được trao cho Keanu khi anh được mời tham gia dự án làm lại bộ phim khoa học viễn tưởng kinh điển The Day the Earth Stood Still (Ngày Trái đất ngừng quay).
Vì từng xem bộ phim gốc được làm năm 1951 nhiều lần khi còn trẻ, nên Keanu đã quá quen thuộc với ý tưởng của bộ phim, trong đó người ngoài hành tinh đến Trái đất và đưa ra lời cảnh báo rằng hành tinh này phải bắt đầu quá trình thanh tẩy, nếu không nhân loại sẽ phải đối mặt với hậu quả thảm khốc. Anh chia sẻ với The Los Angeles Times: “Khoa học viễn tưởng là thể loại tôi thích. Tôi nghĩ mình bị thu hút bởi những bộ phim này vì trong đó thường có những điều thú vị”.
Dù vậy, Keanu vẫn rất thận trọng khi được người đứng đầu 20th Century Fox tiếp cận và mời anh đóng vai Klaatu - người ngoài hành tinh đã đưa ra thông điệp cho thế giới loài người. Anh nói với Los Angeles Times: “Tôi không phải là loại người phù hợp với những bộ phim được làm lại từ phiên bản cũ. Vì vậy, câu hỏi của tôi là tại sao họ muốn làm vậy. Sau đó, tôi trò chuyện với đạo diễn Scott Derrickson và phát hiện anh có lời giải đáp cho câu hỏi của tôi. Tôi nhận thấy anh thật sự tôn trọng ý tưởng của bản gốc. Anh nghĩ câu chuyện về người ngoài hành tinh đến Trái đất với một lời cảnh báo là một câu chuyện đáng giá”.
Keanu đã thể hiện rất tốt trong quá trình quay phim. Anh bày tỏ lòng tôn kính đối với nam diễn viên Michael Rennie bằng cách thể hiện vai Klaatu mạnh mẽ và trầm lặng như trong bản gốc, đồng thời bổ sung những sắc thái và nét diễn tinh tế vào vai diễn hiện tại của mình. Phiên bản hiện đại đã chứng minh được rằng khi có thể kết hợp cách triển khai chuyện khoa học viễn tưởng cổ điển với sự nhạy cảm về chính trị và xã hội hiện đại, bộ phim sẽ có được những kết quả khả quan về mặt thương mại, nếu không muốn nói là thành công vượt bậc về doanh thu phòng vé.
Việc chuyển từ một hãng phim kinh phí lớn sang một dự án độc lập kinh phí thấp hầu như đã trở thành cách thức làm việc của Keanu trong một khoảng thời gian nhất định. Đó là cơ hội để giải tỏa cũng như để tìm niềm vui nho nhỏ khi thoát khỏi những áp lực cố hữu của những dự án kinh phí lớn. Nhưng Henry’s Crime (Tội ác của Henry) sẽ là bộ phim kinh phí thấp đầu tiên có ý nghĩa đặc biệt lớn đối với Keanu. Đó là vì sau gần năm năm chuẩn bị kỹ càng ngoài tầm ngắm của Hollywood, Keanu đã sẵn sàng để công bố công ty sản xuất phim của riêng anh là Company Films, và Henry’s Crime là bộ phim đầu tiên mà công ty của Keanu tham gia sản xuất. Xét về quá trình lên ý tưởng và thực hiện, có thể nói Henry’s Crime là một bộ phim hạng B.
Với kinh phí khiêm tốn chỉ mười hai triệu đô-la, Henry’s Crime là bộ phim kết hợp giữa chất hài lãng mạn với hành động trộm cướp. Trong phim, nhân vật chính do Keanu thủ vai là một người lao động cả tin, không có tham vọng, phải ngồi tù vì bị buộc tội oan là kẻ cướp ngân hàng. Sau khi mãn hạn tù, Henry quyết định cướp chính ngân hàng mà anh từng bị buộc tội là đã đến đó cướp.
Keanu biết rằng việc đội cả chiếc mũ của nhà sản xuất và của diễn viên là rất nguy hiểm. Anh thừa nhận với tờ The Star: “Thực hiện cùng lúc hai vai trò là chuyện tương đối khó khăn. Với vai trò diễn viên, bạn phải lo cho cảm xúc của mình, nhưng là nhà sản xuất thì bạn phải quan tâm đến cảm xúc của người khác”.
Henry’s Crime cuối cùng đã cho thấy đó là một bộ phim dễ chịu, hơi công thức, tích hợp yếu tố giải trí một cách hợp lý và Keanu vào vai một anh chàng phản diện vụng về. Tuy nhiên, ngay cả sự hiện diện của Keanu và bạn diễn của anh là nam diễn viên gạo cội James Caan cũng không thể giúp bộ phim thoát khỏi chuyện chỉ được công chiếu tại hai rạp và có doanh thu phòng vé chỉ hơn tám ngàn đô-la so với mục tiêu khá khiêm tốn là hai triệu hai trăm ngàn đô-la. Nhưng về sau, bộ phim đã thu hút được một lượng lớn người ủng hộ khi phát hành dưới dạng đĩa.
Street Kings cũng có tiểu sử khá thú vị. Các bản thảo ban đầu của bộ phim về cuộc đối đầu giữa cảnh sát và tội phạm này được viết bởi tác giả truyện trinh thám nổi tiếng James Ellroy, và ở nhiều thời điểm khác nhau, nội dung kịch bản đã thu hút được sự quan tâm của các đạo diễn nổi tiếng như Spike Lee và Oliver Stone. Street Kings là câu chuyện về cảnh sát và tham nhũng chính trị, xoay quanh nhân vật do Keanu thủ vai là một phó thanh tra của Sở cảnh sát Los Angeles, người bị mất lòng tin vào con người vì thường xuyên chứng kiến cảnh bạo lực. Vốn được biết là người có bản tính ôn hòa, Keanu đã khiến nhiều người bất ngờ khi anh thích một nhân vật có liên quan đến nhiều tình tiết máu me và bạo lực.
“Tôi thích sự phức tạp của nhân vật này. Tôi thích tính bạo lực của anh ta. Tôi bị hấp dẫn bởi mức độ bạo lực mà anh ta luôn phải đối mặt trong cuộc sống của mình”, Keanu giải thích với IndieLondon.
Street Kings chỉ thành công ở mức độ vừa phải và đã nhận được các bài đánh giá có phần trái chiều. Nhưng với Keanu thì anh là người chiến thắng trong dự án này, vì anh đã có thể đóng một vai hoàn toàn trái ngược với con người mình.
Có vẻ như trong giai đoạn này, Keanu thường nhận những vai trái ngược với tính cách của mình. Việc Keanu lựa chọn như thế cũng dễ hiểu nếu xét trên phương diện nghề nghiệp, bởi anh là người không ngừng tìm kiếm động lực sáng tạo để khiến sự nghiệp của mình thú vị và luôn mới mẻ.
Mức độ mà Keanu sẵn sàng vượt qua quan niệm thông thường của Hollywood trong thời kỳ này đã được biểu lộ rõ ràng qua việc anh sẵn sàng đâm đầu vào thực hiện bộ phim được cho là dị biệt nhất của anh: Generation Um... (tạm dịch: Thế hệ “trẻ”). Đó là bộ phim có tư duy độc lập về ý tưởng và cách thức thực hiện đến mức nó có thể thách thức tư duy logic của ngay cả những nhà quan sát cởi mở nhất.
Generation Um... - bộ phim thứ hai do Company Films của Keanu sản xuất - kể về một người dân New York sống không mục đích ở dưới đáy của xã hội, một anh chàng kiếm sống từ việc lái xe đưa hai cô gái trẻ đi tiệc tùng ở những nơi họ chỉ định. Với cách dẫn chuyện có vẻ vô định, lòng vòng và được chỉ đạo bởi người lần đầu tiên làm đạo diễn, Generation Um... bị nhồi nhét nhiều tình tiết đến mức người xem không thể phân biệt được đâu là khoảnh khắc ngẫu hứng và đâu là chi tiết được sắp đặt có chủ đích. Keanu khi đó đã nhìn ra nhiều thông điệp ẩn giấu đằng sau sự bất ổn của tuổi trẻ, cũng như chủ đề xã hội và bài trừ công nghệ mà bộ phim mang đến cũng biết rằng Generation Um... sẽ là một cuộc chiến khó khăn, nhất là khi nó đề cập những quan niệm đáng phê phán.
Keanu đủ thông minh để nhận ra tên tuổi của anh ở bất cứ vai trò nào trong bộ phim cũng sẽ thu hút sự chú ý đáng kể. Và ở một mức độ nào đó, anh đã chuẩn bị sẵn sàng để nhận những chỉ trích dành cho bộ phim. Các nhà phê bình đã gán mác cho bộ phim là một ví dụ hời hợt của dòng phim “mumblecore”10, đồng thời xem sự hiện diện mờ nhạt của Keanu qua các cảnh quay là dấu hiệu của cái gọi là diễn xuất tồi. Generation Um... được công chiếu tại nhiều rạp chiếu phim trong một khoảng thời gian ngắn trước khi nó trở thành “biểu tượng được sùng bái” và trở nên phổ biến trên mạng internet.
10 Mumblecore là một dòng con của phim độc lập và có điểm đặc trưng là lối diễn xuất và lời thoại tự nhiên, ngẫu hứng.
Generation Um... gần như đã đặt dấu chấm hết cho thời kỳ mà Keanu dám khác biệt trong vai trò nhà sản xuất. Những bộ phim được làm ra sau giai đoạn này đã trở nên chỉn chu hơn, chính thống hơn.
“Keanu buồn bã” và bài ca hạnh phúc

Keanu đi mua sắm. Keanu vào cửa hàng sách. Keanu ra hiên nhà lấy báo. Có rất nhiều trang web xuất hiện chỉ để thực hiện một việc duy nhất là đăng hình ảnh Keanu làm những việc không có gì đặc biệt, và thường là không có sự góp mặt của bất kỳ ai.
Nhưng chúng ta đang nói về Keanu, và luôn có rất nhiều bằng chứng cho thấy anh đúng là một gã cô đơn. Trưởng thành trong một gia đình không trọn vẹn, đối mặt với cái chết của đứa con và tình yêu đích thực của đời mình, thường xuyên thiếu vắng một mối quan hệ nghiêm túc... tất cả những điều đó có thể khiến bất kỳ ai cũng phải thu mình vào một cái vỏ. Từ góc nhìn hời hợt của Hollywood, có vẻ Keanu luôn có người ở bên, nhưng thời gian họ ở bên anh thì không bao giờ quá lâu, sau đó anh lại nhanh chóng trở vào cái thế giới riêng của mình.
Trạng thái đó có đồng nghĩa với sự cô đơn không? Có vẻ như rất nhiều người đều nghĩ là có, nhưng bản thân Keanu lại nghĩ khác. Anh giải thích trong một cuộc trò chuyện với trang CoverMedia.com: “Tôi biết nhiều người có thể không muốn tin vì một lý do nào đó, nhưng tôi thật sự là một người hạnh phúc”.
Dù vậy, một bộ phận người hâm mộ của Keanu vẫn tiếp tục chìm trong ý nghĩ rằng thần tượng và/hoặc người tình trong mộng của họ thật ra là một người đàn ông buồn bã, cô độc. Năm 2010, phóng viên ảnh Ron Asadorian đã ghi lại khoảnh khắc Keanu đang một mình ngồi ăn sandwich trên một băng ghế tại công viên thành phố New York với gương mặt buồn bã. Tấm ảnh đã trở thành trào lưu trên mạng xã hội. Meme “Sad Keanu” (Keanu buồn bã) trở nên phổ biến. Không như meme “Sad Ben Affleck” được tạo ra để chế giễu sự nghiệp lao dốc không phanh của Ben Affleck thời điểm bấy giờ, “Sad Keanu” không xuất phát từ tiếng cười châm biếm xã hội. Nó chỉ đơn giản là món quà mà người hâm mộ dành tặng người đàn ông kiệm lời sống tách biệt, dành tặng sự nhạy cảm ít ỏi còn sót lại trên thế giới này.
Trên khắp các phương tiện truyền thông và mạng internet, nhiều người đã bày tỏ sự quan tâm sâu sắc và chân thành về trạng thái tinh thần cũng như cảm xúc của Keanu. Hiện tượng Keanu Buồn Bã nhanh chóng chạm đến cái ngưỡng mà quản lý của Keanu buộc phải đưa ra một tuyên bố chính thức về tình hình của nam diễn viên. Lời tuyên bố đó đã được vô số phương tiện truyền thông, trong đó có cả ABC News, ghi nhận như sau: “Keanu Reeves muốn cảm ơn tất cả những người hâm mộ của mình vì đã quan tâm đến hạnh phúc của anh ấy, và Keanu cũng muốn đảm bảo với các bạn rằng mọi chuyện đều ổn”.
Tuy cộng đồng mạng vẫn chưa sẵn sàng từ bỏ nhưng phong trào Keanu Buồn Bã bắt đầu trở nên nhẹ nhàng và thú vị hơn. Vào ngày 15 tháng Sáu năm 2010, Ngày quốc tế cổ vũ Keanu Reeves đã được xác lập. Tháng Mười cùng năm, những bức ảnh chế hài hước bằng Photoshop đã cho Keanu Buồn Bã ngồi cạnh mèo con, xuất hiện trong các phân cảnh của phim Pulp Fiction (Chuyện tào lao) và The Breakfast Club (tạm dịch: Hội điểm tâm), thậm chí là cả trong những bức vẽ graffiti của Banksy. Keanu cuối cùng cũng biết đến những chuyện đang diễn ra và phản ứng của anh trong cuộc phỏng vấn với trang Vulture.com là: “Nghe có vẻ như mọi chuyện đang diễn ra tốt đẹp và vui vẻ”.
Từ rất lâu trước khi Keanu Buồn Bã trở thành trào lưu, Keanu cũng từng vui đùa với khái niệm cô đơn khi anh cùng cô bạn nghệ sĩ Alexandra Grant của mình viết một tập thơ mỏng, vui nhộn và có tính chế giễu mang tên Ode to Happiness (tạm dịch: Ngợi ca Hạnh phúc). Trước cả khi Ode to Happiness được ra mắt, Keanu đã kể với trang tin BBCNews và tạp chí Guardian rằng quyển sách vốn bắt nguồn từ một hành động gây cười trong một buổi tiệc.
“Tôi ở trong bếp và đang trò chuyện với Janey Bergam bạn tôi, radio đang bật và đài phát thanh đang phát nhạc hoài cổ. Đài phát thanh đó cứ phát hết bản nhạc buồn chán này đến ca khúc tủi thân khác. Điều đó thật là kinh khủng. Thế là tôi bắt đầu viết vài câu thơ lên một mảnh giấy, bởi trong đầu tôi bắt đầu hình dung ra khoảnh khắc một ai đó đi tắm, thắp sáng ngọn nến và thật sự đang rất chán nản. Tôi cứ nhấn mạnh vào sự tủi thân, và điều đó đã khiến Janey cười ngặt nghẽo.”
Bạn có muốn xem qua một vài câu thơ đã khiến bạn của Keanu ôm bụng cười không?
Tôi ngâm mình trong bồn nước nóng sầu muộn
Trong căn phòng tuyệt vọng của chính mình
Tôi gội đầu bằng dầu gội hối hận
Tôi dùng kem bôi mặt chán ghét bản thân
Tôi mặc bộ đồ ngủ cô độc bằng lụa
Một thời gian sau khi những lời nói của Keanu khiến bạn mình cười đến chảy nước mắt, Janey đến dự một bữa tiệc sinh nhật và trong danh sách khách mời có nữ họa sĩ Grant đến từ Los Angeles. Hai người phụ nữ bắt chuyện với nhau và giữa những tràng cười sảng khoái, họ nảy ra ý định sẽ tạo ra một quyển sách kết hợp lời nói của Keanu với nét vẽ của Grant và tặng nó cho Keanu như một món quà bất ngờ. Grant mất sáu tháng trời với rất nhiều nỗ lực sáng tạo để thổi hồn cho những tác phẩm trào phúng, tự chế giễu của Keanu. Grant kể lại với trang tin BBCNews và tạp chí Guardian: “Cần có hình ảnh phù hợp để làm nổi bật sự hài hước trong từng câu thoại, kể cả nỗi buồn trong đó. Tôi muốn nghĩ ra một cái gì đó phù hợp với ADN của bài thơ”.
Tập thơ hoàn chỉnh sau đó đã được trao tặng cho Keanu. Grant kể về khoảnh khắc đó: “Chúng tôi đã tặng quyển sách cho Keanu. Đó là một bất ngờ, một món quà dành riêng cho anh. Chúng tôi không tạo ra tập thơ đó để xuất bản. Nhưng sau đó có người nói: ‘Tôi muốn có năm quyển này’, và đó là lúc ý tưởng phát hành quyển sách được hình thành”.
Mặc dù Keanu xem ý tưởng ban đầu về Ode to Happiness như chuyện đùa vui và tung hứng theo kiểu hài hước nhẹ nhàng của chính mình, nhưng về sau anh cũng nhìn thấy tiềm năng thương mại của tập thơ đó. “Tôi nghĩ quyển sách thật tuyệt vời. Tôi cầm nó trên tay, và đại loại là tôi đã nhìn chằm chằm vào đó và thốt lên ‘Ái chà!’. Nếu tôi muốn sở hữu quyển sách đó thì hẳn là người khác cũng muốn.”
Keanu và Alexandra bắt đầu liên hệ với người chuyên xuất bản sách nghệ thuật gốc Đức là Gerhard Steidl; ông này đã lập tức đồng ý phát hành Ode to Happiness dưới dạng phiên bản giới hạn với số lượng in là bốn ngàn quyển và giá bán là năm mươi đô-la. Ode to Happiness được định hình là một sản phẩm độc đáo của văn hóa đại chúng chứ không phải một tác phẩm văn học được viết bởi người nổi tiếng. Ngay khi ra mắt, tập thơ lập tức được người hâm mộ cuồng nhiệt và giới nghệ sĩ đón nhận: toàn bộ bốn ngàn bản in đã được bán hết trong thời gian ngắn kỷ lục, trong khi giá bán trên các thị trường sách hiếm và mua đi bán lại thì đội lên tới hàng ngàn đô-la. Tóm lại, Keanu cảm thấy hài lòng với những gì quyển sách đã làm được.
“Tập thơ chỉ mang tính cá nhân ở khía cạnh quan sát cuộc sống theo góc nhìn hài hước của tôi. Nó không phản ánh cuộc sống cá nhân của tôi và cũng không được thiết kế để chống lại hình ảnh cô đơn mà các phương tiện truyền thông đã gán cho tôi. Có một số trải nghiệm sống đã được đúc kết trong đó. Tôi hy vọng mọi người sẽ thấy nó gần gũi và có tính đột phá.”
Sau thành công của Ode to Happiness, Keanu thường nghĩ về việc tiếp tục phát huy đam mê viết lách của mình. Anh thừa nhận mình hơi e ngại trước viễn cảnh viết một quyển tiểu thuyết, đồng thời thú nhận đã tìm thấy niềm vui sáng tạo trong thơ ca. Thậm chí khi trò chuyện với tạp chí Guardian, anh dự tính tập thơ tiếp theo của mình có thể được gọi là Haikus of Hope (tạm dịch: Hai-cư về hy vọng), và tiền đề của nó bắt nguồn từ suy nghĩ của chính anh về những gì chúng ta không thể nhìn thấy.
“Cơ bản là tôi muốn tự sát và bắt đầu từ đó”, anh đùa về cách tiếp cận mà anh muốn áp dụng để thực hiện quyển sách. “Tôi muốn đi vào một nơi tối tăm đến nỗi bạn có thể bằng cách nào đó tìm thấy ánh sáng ở cuối đường hầm. Nhưng đó sẽ là một điểm dừng tốt đẹp của đường hầm, chứ không phải là điểm kết thúc.”
Keanu và tuổi trung niên

Năm 2005, Keanu bước sang tuổi bốn mươi. Đây là độ tuổi khá khó khăn đối với nhiều người, và với Keanu cũng không ngoại lệ. Anh từng chia sẻ về điều này trong một cuộc phỏng vấn với tạp chí Vogue: “Thật sốc khi tôi đã bước sang tuổi bốn mươi. Tôi có cảm giác mình đã đi đến cuối con đường mà tôi từng mơ đến khi còn nhỏ. Những hy vọng, ước mơ và nỗi buồn hoặc đã thành hiện thực hoặc không, và con đường đó đã đến hồi kết thúc”.
Keanu đã vượt qua trạng thái có vẻ là trống rỗng về mặt nội tâm đó. Nhưng ba năm sau, tất cả những cảm giác đó lại ùa đến lần nữa.
Đứng trước quy luật khắc nghiệt của thời gian, Keanu chỉ đơn giản chia sẻ: “Tôi chỉ mới bắt đầu trở nên tốt hơn. Thời gian trôi qua và tôi thường nghĩ về những điều mình có thể làm trước khi chết, kiểu như: ‘Ôi trời ơi! Thời gian qua mình đã làm được gì? Làm thế nào mà mọi thứ đều thay đổi? Mình còn lại bao nhiêu thời gian? Mình còn điều gì chưa làm?’. Đại loại thì tôi là một người như thế đó”.
Trong cuộc trò chuyện với trang Mr-Reeves.com, Keanu bình thản thừa nhận anh đã nhận thấy bản thân có những thay đổi: “Tôi đang trải qua một sự chuyển đổi rất rõ ràng. Tôi đột nhiên nhận ra mình không còn linh hoạt như trước nữa. Trước đây, tôi không để ý quá nhiều đến thời gian, nhưng bây giờ tôi đột nhiên quan tâm đến nó. Tôi có những suy nghĩ kiểu như: năm năm qua mình đã làm gì?”.
Bất kể Keanu có muốn thừa nhận hay không nhưng sự thật là đến năm 2008, anh vẫn nổi lên như một báu vật của Hollywood, hoặc cũng có thể được gọi là một thanh gươm hai lưỡi. Anh có tài năng, có khả năng kiếm tiền và là người lý tưởng cho một số dự án nhất định. Đó là một vị thế mà hầu hết các diễn viên sẽ làm mọi thứ để đạt được. Nhưng bản thân Keanu bỗng nhiên lại có cảm giác bất an với chiếc vương miện đó. Đúng là nhiều kịch bản đã được bày sẵn đợi anh chọn. Tuy nhiên, không có kịch bản nào khiến anh cảm thấy thú vị hoặc hấp dẫn. Điều đó tạo cho anh cái cảm giác mình đang trở nên nhàm chán, và Keanu không thích cảm giác đó.
Vì vậy, trong khi hầu hết mọi người đều tìm kiếm những dự án nhẹ nhàng ở tuổi trung niên thì từ giữa đến cuối những năm 2000, Keanu đã chấp nhận để cho trí tuệ cũng như đam mê của mình dẫn dắt thay vì bị chi phối bởi những khoản lợi nhuận khổng lồ.
Một nỗ lực rõ rệt trong thời kỳ này là Side by Side (tạm dịch: Đồng hành), một bộ phim tài liệu đưa ra cái nhìn chi tiết về sự phát triển của phim cuộn kinh điển và phim kỹ thuật số - công nghệ mới nổi của lĩnh vực điện ảnh. Được sản xuất bởi Keanu và công ty Company Films của anh, thông qua các cuộc phỏng vấn với vô số nhà làm phim, Side By Side giải đáp những câu hỏi về việc phim cuộn và phim kỹ thuật số đã phát triển như thế nào, đâu là sự khác biệt của cả hai và tương lai của chúng sẽ ra sao.
Keanu và đạo diễn Chris Kenneally của Side By Side từng làm việc cùng nhau trong Henry’s Crime và từng trò chuyện rất nhiều về khía cạnh kỹ thuật của quá trình làm phim. Những khái niệm được đề cập trong các buổi trò chuyện đó đã tác động đến sự nghiêm túc cũng như tò mò của Keanu. Anh kể lại trên trang Comingsoon.net: “Có lần, tôi hỏi Chris liệu anh ấy có muốn làm một bộ phim tài liệu về điều này không, và anh ấy đã tỏ ra rất quan tâm”.
Side By Side được quay ngắt quãng trong khoảng thời gian một năm vì nam diễn viên phải tạm gác dự án này lại mỗi khi cần hoàn thành các vai diễn điện ảnh khác. Mặc dù vậy, anh luôn trở lại Side By Side với một năng lượng mới, giúp anh thực hiện được rất nhiều cuộc phỏng vấn thực tế. “Dự án này có ý nghĩa rất lớn đối với tôi về mặt cá nhân. Tôi muốn trở thành một phần của nó. Tôi muốn tìm được lời giải đáp. Những câu tôi đã hỏi trong phim là những câu hỏi của chính tôi”, anh chia sẻ với Comingsoon.net.
47 Ronin đã đưa Keanu trở về với dòng phim sử dụng nhiều hiệu ứng đặc biệt với kinh phí lớn và tốn kém, một thể loại phim mà anh đã không tham gia kể từ phần cuối của bộ ba The Matrix. Đó là một bộ phim hoành tráng trên quy mô quốc tế, có cốt truyện tập trung khai thác đời sống của các kiếm sĩ Samurai Nhật Bản vào thế kỷ 18, những người mang trên mình gánh nặng danh dự, ý chí phục thù và tình yêu bất khả thi. Phim có nhiều phân cảnh áp dụng công nghệ 3D, rất nhiều pha đấu kiếm và dàn diễn viên chủ yếu là người Nhật. Ngân sách ban đầu được cho là một trăm bảy mươi lăm triệu đô-la. Để đảm bảo cho khoản đầu tư này, Universal Studios cần một diễn viên Bắc Mỹ có khả năng làm hài lòng khán giả toàn cầu.
Có vẻ như Keanu là một lựa chọn phù hợp cho bức tranh tổng thể đó. Anh vốn là người đánh giá cao triết học, lịch sử và tôn giáo phương Đông, đồng thời anh còn có những phẩm chất được đề cao trong nền văn hóa này. Không những vậy, Keanu còn có khả năng sử dụng thuần thục các vũ khí cổ đại. Dù có tất cả những thuận lợi, nhưng Keanu vẫn không được xem là ngôi sao chính của bộ phim mà chỉ là một ngôi sao trong dàn diễn viên đang dần hình thành. Tuy vậy, Keanu đã bị bộ phim hấp dẫn, nhất là khi anh đọc qua kịch bản.
“Lần đầu tiên đọc kịch bản, tôi thấy nó mang đậm phong cách phương Tây. Nhân vật tôi đóng là một người ngoài cuộc đang tìm cách để hòa nhập với một tập thể. Đó là một câu chuyện về bi kịch và sự báo thù. Với một bộ phim thì đó là một câu chuyện hay. Nhưng sẽ thật tệ hại nếu chuyện đó xảy ra trong đời sống thực tế”, anh chia sẻ với trang Screenrant.com.
47 Ronin đã mang đến một số thách thức, trong đó có liên quan nhiều đến công nghệ và những vấn đề ở tầm quốc tế. Đối với một số phương diện, Keanu gần như phải “trở lại trường học” theo đúng nghĩa đen. Nam diễn viên đã dành hàng tháng trời để học những nội dung phức tạp của kiếm đạo, cũng như tham gia một khóa học tiếng Nhật cấp tốc. Về sau, anh đã có nhiều cảnh quay mà trong đó, anh đối thoại bằng cả tiếng Anh và tiếng Nhật. Các yếu tố 3D của bộ phim bắt buộc diễn viên phải quay lại liên tục và thực hiện những thay đổi cực nhỏ trong chuyển động của mình để phù hợp với chuyển động của hình ảnh 3D.
Khi trò chuyện với Los Angeles Times và Associated Press trong quá trình thực hiện bộ phim, Keanu đã thổ lộ rằng anh thấy 47 Ronin là điều gì đó rất đặc biệt: “Chúng tôi đang cố gắng tạo ra một bộ phim có chiều sâu và có nhiều góc độ khác nhau. Bộ phim kể về những con người cùng nhau trải qua một chuyến hành trình để giành lại vùng đất, danh dự và cuộc sống của mình. Đó là một cảm giác rất đặc biệt khi được trở thành một phần của bộ phim”.
Thật đáng tiếc, thay vì trở thành một trải nghiệm tuyệt vời thì 47 Ronin lại bắt đầu đi chệch hướng. Theo TheWrap.com, Guardian và Screenrant.com, các báo cáo ban đầu từ trường quay và bản cắt thô đầu tiên của bộ phim không được đánh giá cao. Tầm nhìn của đạo diễn Carl Rinsch và cái được cho là sự bất lực của ông trong việc kiểm soát đã biến 47 Ronin thành một quá trình làm phim khổng lồ, và Universal không hài lòng với những gì họ đang thấy.
Có một vấn đề lớn là trong phần lớn thời lượng của bộ phim, nhân vật của Keanu dường như đã bị gạt khỏi cốt truyện chính, và dù là một diễn viên có tiếng tăm nhưng anh lại gần như vô hình trên phim. Universal đã can thiệp và yêu cầu quay lại suốt một tuần nhằm đưa thêm nhiều cảnh có Keanu. Những cảnh được quay lại bao gồm phân cảnh lãng mạn của Keanu, các góc quay cận cảnh của Keanu trong những khoảnh khắc quan trọng của phim, các cảnh đối thoại bổ sung và gia tăng sự hiện diện trong chuỗi trận chiến đỉnh cao của bộ phim. Nhưng vì vẫn chưa hài lòng, nên Universal đã quyết định giành quyền kiểm soát và tự chỉnh sửa bộ phim.
Điều này đã khiến ngân sách của bộ phim tăng vọt lên hai trăm hai mươi lăm triệu đô-la và kéo theo cả sự chậm trễ về thời gian phát hành. Cùng lúc đó, các phương tiện truyền thông đều đưa ra dự đoán ảm đạm rằng bộ phim sẽ thua lỗ lớn. Cuối cùng, bộ phim đã ra rạp tại Nhật Bản và mang về doanh thu phòng vé đáng thất vọng, mở đường cho hàng loạt đánh giá tồi tệ. Mặc dù đã thu về tổng doanh thu ước tính là một trăm năm mươi mốt triệu đô la, nhưng 47 Ronin vẫn bị gán cho cái mác là một quả bom xịt, một dự án phí tiền và một điểm trừ trong sự nghiệp của Keanu.
Đến cuối cùng, Keanu vẫn là người bảo vệ trung thành của 47 Ronin, anh thường xuyên nói về tham vọng cũng như quá trình thực hiện của cái mà nhiều người cho là một bộ phim thiếu sót. Nhưng cũng không sai khi nói rằng vào thời điểm 47 Ronin ra rạp, Keanu đang bận tâm đến chuyện khác. Thực tế thì nhiều năm trước khi thực hiện 47 Ronin, Keanu đã bắt đầu chuẩn bị cho tác phẩm đầu tay do anh đạo diễn, một bộ phim hành động kinh điển theo phong cách Hồng Kông mang tên Man of Tai Chi (tạm dịch: Cao thủ Thái Cực Quyền). Đó là một bộ phim đã được nung nấu ý tưởng từ thời The Matrix cùng một trong những huấn luyện viên chiến đấu của Keanu trong cả ba bộ phim là Trần Hổ.
Sau The Matrix, Keanu vẫn giữ liên lạc với Trần Hổ, và hai người đã trở thành bạn tốt của nhau. “Hổ bắt đầu diễn xuất. Chúng tôi quyết định là mình muốn làm việc cùng nhau, và thế là chúng tôi bắt đầu phát triển một câu chuyện”, Keanu kể với trang Vulture.com.
Bắt đầu từ năm 2007, tình tiết của Man of Tai Chi đã được phát triển qua nhiều năm thành một câu chuyện về một đấu sĩ chỉ sử dụng võ thuật Trung Hoa thuần túy để kiếm tiền (Hổ). Không bao lâu sau, anh ta phát hiện mình đã bị cuốn vào vòng xoáy của các trận đấu chuyên nghiệp trong thế giới ngầm dưới sự giám sát của tên trùm tội phạm tên Donaka Mark. Nhân vật này cũng sớm nhận ra mình bị cám dỗ bởi những đặc quyền vật chất của các trận đấu chuyên nghiệp và cuối cùng phải chiến đấu để cứu chuộc tâm hồn mình. Theo hình dung của Keanu, bộ phim sẽ là sự kết hợp giữa tác phẩm Hồng Kông kinh điển Five Fingers of Death (Đệ Nhất Quyền Vương) với bộ phim võ thuật được thực hiện ở Mỹ Enter the Dragon (Long Tranh Hổ Đấu), pha trộn cùng một chút yếu tố của Most Dangerous Game (tạm dịch: Trò chơi nguy hiểm nhất) và một bữa tiệc đa ngôn ngữ với những câu thoại bằng tiếng Anh, tiếng Quan Thoại và tiếng Quảng Đông.
Trong khoảng thời gian kéo dài năm năm, Keanu và Hổ đã làm việc cùng nhau để phát triển kịch bản và nhận tài trợ chủ yếu từ các tổ chức đầu tư nước ngoài. Trong thời gian này, Keanu và Hổ đã phối hợp rất chặt chẽ với nhau, và ý định thực hiện bộ phim lúc nào cũng quẩn quanh trong tâm trí họ. Keanu nói với Vulture.com: “Nó đã trở thành một phần rất lớn trong trái tim và tâm trí của tôi. Đó là một câu chuyện tôi muốn kể. Đó là một câu chuyện mà tôi muốn đạo diễn”.
Keanu đã khá ngần ngại khi đề cập với Trần Hổ về chuyện anh sẽ làm đạo diễn cho Man of Tai Chi. Anh biết đó sẽ là một yêu cầu lớn đối với Hổ, khi mà Hổ phải thực hiện một bộ phim quan trọng trong sự nghiệp của anh với một người không có kinh nghiệm đạo diễn. Đây là một tình huống có thể hủy hoại tình bạn giữa hai người họ. Cuối cùng câu hỏi của Keanu cũng được hồi đáp và Keanu chia sẻ về điều này với trang Indiewire.com: “Tôi hỏi Hổ liệu có ổn không nếu tôi đạo diễn bộ phim và anh ấy ngay lập tức đồng ý. Tôi đã cảm ơn anh ấy”.
Khi Keanu được công bố là đạo diễn của bộ phim, những lời xôn xao vốn luôn hiện hữu bỗng chốc trở thành một làn sóng dư luận khổng lồ. Không phải đạo diễn nào cũng gặp may mắn với bộ phim đầu tay của mình, và việc thực hiện Man of Tai Chi chắc chắn sẽ là một thử thách rất lớn với Keanu, cho dù anh là người có thái độ tích cực và hiểu biết sâu sắc về việc làm phim võ thuật. Đặc biệt là khi một quyết định khác được đưa ra mà theo đó, ngoài vai trò đạo diễn, Keanu sẽ còn thủ vai tay trùm Donaka Mark.
Trong khi đó, Keanu tự tin cho biết anh hiểu mình muốn làm gì với bộ phim: “Tôi muốn vui vẻ với nó. Tôi thấy bộ phim nên vượt ra khỏi cuộc sống thường nhật và không có bất kỳ quy tắc nào”. Anh đã chuẩn bị kỹ lưỡng để thực hiện những cảnh chiến đấu được mong đợi cũng như những khoảnh khắc thể hiện tâm trạng của nhân vật. Đến thời điểm này, Keanu đã hiểu rất rõ về vấn đề tiền bạc trong ngành công nghiệp điện ảnh, anh biết rằng người ta sẽ kém tế nhị hơn nếu anh không thể kiểm soát kinh phí của bộ phim. “Rào cản khó khăn nhất là thời gian và tiền bạc. Đôi khi hy vọng và ước mơ của bạn không phù hợp với ngân sách, vì thế bạn phải sáng tạo và sử dụng trí tưởng tượng của mình để làm điều mình muốn”, anh chia sẻ với The Daily Beast.
Keanu không đi lang thang trên phim trường Man of Tai Chi như một người không biết mình phải làm gì. Với những dự án trước đó của mình, anh đã nổi tiếng là người chú ý đến từng chi tiết, từ góc máy đến vị trí của các diễn viên trong một cảnh quay cụ thể. Quá trình sản xuất Henry’s Crime và Side By Side đã giúp anh có cái nhìn riêng và cụ thể về khía cạnh kinh doanh của ngành điện ảnh. Nhờ đó, anh đã thể hiện được sự tự tin và đĩnh đạc của mình trong lần đầu tiên làm đạo diễn. Anh chia sẻ với New York Times: “Tôi không cảm thấy là mình phải gọi điện cho bất kỳ ai để hỏi ‘Tôi phải làm gì?’. Tôi thấy mình có thể nhìn ra chi tiết trong tổng thể và ngược lại”.
Giữa dàn diễn viên chủ yếu là người châu Á, Keanu chứng tỏ bản thân là một người điều phối tinh tế, người được diễn viên tôn trọng vì luôn nỗ lực trên mức cần thiết. Trong cuộc trò chuyện với New York Times, Trần Hổ từng thổ lộ về việc Keanu đã tạo động lực thúc đẩy anh: “Keanu muốn tôi luôn có phong độ tốt nhất trong mọi cảnh quay. Cố gắng một trăm phần trăm vẫn chưa đủ, tôi buộc phải cố đến một trăm hai mươi phần trăm”.
Tuy nhiên, Hổ cũng có được cơ hội “phục thù” nho nhỏ khi Keanu - trong vai phản diện Donaka Mark - tham gia quay những phân cảnh chiến đấu quan trọng. Bản thân Keanu thừa nhận rằng kỹ năng chiến đấu của anh đã xuống cấp theo tuổi tác, và khi kết hợp yếu tố đó với chuyện phải tự mình hướng dẫn bản thân trong cảnh chiến đấu chống lại người đã dạy anh tất cả những gì anh biết về võ thuật, Keanu đã khiến mọi người trên phim trường phải nín thở suốt cảnh quay.
Hổ đã chia sẻ một cách khéo léo về kỹ năng võ thuật của Keanu trong cuộc trò chuyện với trang Vulture.com: “Anh ấy đã luôn nỗ lực. Anh ấy đã tự làm mình tổn thương rất nhiều lần. Nhưng anh ấy không hề ngần ngại. Cả hai chúng tôi đều đánh nhau khá mạnh tay”.
Trong quá trình quay phim, vấn đề mà mọi người lo ngại chính là đạo diễn Keanu sẽ đối phó với diễn viên Keanu như thế nào. Trước câu hỏi này, Keanu đã vui vẻ nói với Vulture.com: “Chỉ đạo bản thân mình ư? Cũng ổn. Reeves đã chuẩn bị sẵn sàng. Anh ấy có thể đánh trúng mục tiêu và anh ấy biết rõ thoại của mình”.
Hai tâm hồn đồng điệu Keanu và Alexandra

Mặc dù tin đồn Keanu Reeves và Alexandra Grant có quan hệ nghiêm túc xuất hiện lần đầu tiên vào tháng Mười Một năm 2019, khi họ được nhìn thấy đang nắm tay nhau trên thảm đỏ của Triển lãm nghệ thuật và Lễ hội Phim được tổ chức tại Bảo tàng Nghệ thuật Los Angeles, nhưng thực tế thì Keanu và Alexandra đã biết nhau trước đó ít nhất là mười năm.
Họ có xu hướng cùng xuất hiện trong một vòng tròn xã hội - về nghệ thuật, văn học, cũng như những mối quan hệ chồng chéo ở Hollywood - và thường nằm trong cùng một danh sách khách VIP. Alexandra là một họa sĩ thành công, được nể trọng và nổi tiếng ở phạm vi quốc tế. Những tác phẩm theo trường phái ấn tượng/siêu thực của cô được trưng bày trong rất nhiều phòng tranh. Cô có dáng người cao, mái tóc bạc sớm và sở hữu những đường nét sắc sảo. Những đặc điểm này khi được kết hợp với cách hành xử thông minh và đậm chất nghệ thuật của Alexandra đã mang tới cho mọi người cảm giác cô là một người tao nhã và có phong cách. Trong khi đó, Keanu là người mà ai cũng có thể dễ dàng bắt chuyện trong hầu hết các bữa tiệc, nhưng thật ra anh lại là người trầm lặng và sống nội tâm.
Do đó, không có gì ngạc nhiên khi trong một bữa tiệc diễn ra vào một buổi tối của năm 2010, Keanu (bốn mươi lăm tuổi) được giới thiệu với Alexandra (ba mươi sáu tuổi), và hai người họ bắt đầu một cuộc trò chuyện nhẹ nhàng, thoải mái. Có một “lối tắt” đã đưa họ đến gần nhau hơn trong cuộc trò chuyện ban đầu đó. Họ cùng thích một số nghệ sĩ, tác phẩm văn học và bộ phim nhất định. Thái độ của họ về triết lý sống và xã hội có nhiều điểm tương đồng. Họ có thể thoải mái cười đùa với nhau. Khi bữa tiệc đêm đó kết thúc, họ đã trở thành bạn của nhau. Trong một cuộc phỏng vấn cả Keanu và Alexandra cùng tham gia trả lời trên tạp chí Vogue, hai người họ đã vừa cười đùa vừa kể về cuộc gặp gỡ đầu tiên đó.
Keanu: “Lần đầu tiên chúng ta gặp nhau là khi nào Alexandra nhỉ? Có phải vào năm 2010 không?”.
Alexandra: “Vâng, chính là năm đó”.
Keanu: “Phải rồi, chúng ta gặp nhau vào ngày sinh nhật của một người bạn”.
Alexandra: “Chúng ta đã làm ra những đĩa bít tết ngon lành”.
Keanu: “Những miếng bít tết thật sự rất ngon. Và chúng ta đã trở thành bạn khi bắt đầu trò chuyện”.
Alexandra: “Vậy nên bữa tiệc đó là buổi ăn mừng đầu tiên của chúng ta”.
Keanu: “Dịp kỷ niệm đầu tiên của chúng ta”.
Dịp kỷ niệm đầu tiên đó đã dẫn đến sự ra đời của Ode to Happiness - món quà xuất phát từ mục đích để vui sau đó trở thành ấn phẩm hợp tác xuất bản nghiêm túc. Vào thời điểm đó, họ dường như là những người bạn tốt của nhau, và bất cứ khi nào người ta thấy họ đang đi cùng nhau thì đó có thể chỉ là “vì công việc” hoặc đơn giản là bạn bè gặp gỡ nhau. Hai người thường đi công tác ở nhiều nơi khác nhau trên thế giới và làm việc cho các dự án riêng lẻ, nhưng họ thường xuyên liên lạc với nhau và trong cuộc trò chuyện của hai người dường như không bao giờ thiếu những lời nói đùa với mục đích gây cười. Cả hai đều phóng túng như nhau, và thái độ đó đã thúc đẩy sự hợp tác tiếp theo của họ vào năm 2013.
Vào thời điểm Keanu đang ở Los Angeles để bắt đầu thực hiện John Wick và Alexandra đang ở Paris để thảo luận về các dự án khác nhau, Alexandra được một cựu biên tập viên của tạp chí Playboy tiếp cận. Cô đã kể về cuộc gặp gỡ đó trên tạp chí Big Life và Vogue: “Người biên tập đó đã hỏi liệu tôi và Keanu có thể kết hợp với nhau để thực hiện một bộ ảnh mới cho tạp chí Zeitgeist không. Vì chúng tôi từng làm việc cùng nhau để ra mắt Ode to Happiness, nên có vẻ cũng dễ hiểu khi Zeitgeist muốn kết hợp tác phẩm nhiếp ảnh của tôi với thơ của Keanu”. Bất chấp việc bị lệch múi giờ, Alexandra ngay lập tức gửi cho Keanu lời mời thực hiện dự án, kèm theo những câu thơ kinh điển được trích từ tiểu thuyết Under the Volcano (tạm dịch:Dưới ngọn núi lửa) của Malcolm Lowry với nội dung như sau: “Tôi không có nhà. Chỉ có một cái bóng. Nhưng bất cứ khi nào bạn cần một cái bóng, cái bóng của tôi là của bạn”.
Với Keanu, đó không chỉ là những vần thơ hấp dẫn và gợi mở, mà còn là một động thái rất nghệ thuật và nhiều ý nghĩa từ Alexandra. Không ai biết Keanu đã phản ứng thế nào trước lời mời của Alexandra, nhưng bản thân Keanu từng thừa nhận với Vogue rằng anh “thật sự đã được truyền cảm hứng”.
Suy nghĩ về tang tóc và cái chết không ngừng hiện ra trong tâm trí Keanu. Anh đặt bút sáng tác rồi lập tức gửi nội dung đó cho Alexandra. Tương tự, Alexandra lúc đó đang ở Pháp cũng lập tức đọc thơ của Keanu. Cô tỉnh ngủ tức thì khi đọc những câu thơ đầu tiên: “Tôi sinh ra đã vặn vẹo. Tôi không muốn chết đi”. Cảm giác của Alexandra lúc đó từng được cô kể lại trên Vogue: “Mỗi vần thơ đều rất dữ dội. Tôi phải đi pha cà phê ngay khi nhận được bài thơ đó”.
Thỏa thuận với Zeitgeist đã được Alexandra hoàn thành. Nhưng vào thời điểm đó, trong tâm trí của Keanu và Alexandra cũng bắt đầu hình thành ý tưởng về những gì mà sau này sẽ được phát hành với tên gọi Shadows (tạm dịch: Những cái bóng) bởi cùng một nhà xuất bản đã phát hành Ode to Happiness. Keanu kể lại trên tạp chí Big Life: “Điều khiến tôi ấn tượng về ý tưởng của Shadows là mối liên hệ giữa tâm hồn bên trong với dáng vẻ bên ngoài của mỗi người. Shadows mang đến cho tôi sự khơi gợi và kích thích. Và tôi thích viết những câu thơ ngắn gọn”.
Khi hợp đồng thực hiện Shadows được ký, Keanu và Alexandra đã có buổi chụp ảnh đầu tiên cho dự án này vào đầu tháng Mười Một năm 2013 tại New York. Mặc dù thiên về kỹ thuật, nhưng buổi chụp ảnh dường như cho thấy những khoảnh khắc đầu tiên của sự thân mật và lòng tin mà hai nghệ sĩ dành cho nhau. Họ trở nên thân thiết đến mức khi được tạp chí Vogue phỏng vấn, hai người họ dường như không còn quan tâm đến chuyện giữ kín những khoảnh khắc riêng tư và đã vui vẻ chia sẻ nhiều hơn về buổi chụp ảnh của mình.
“Ý tưởng là có một nguồn sáng hiện hữu giữa bóng tối. Vậy nên em đã đến căn hộ của anh vào buổi chiều tối và dời một số đồ đạc để bắt đầu chụp ảnh”, Alexandra nhớ lại.
“Anh cởi giày, cởi áo, thay quần jean, và chúng ta bắt đầu”, Keanu tiếp lời.
Trong buổi chụp ảnh đầu tiên đó cũng như các buổi tiếp theo, Keanu tỏ ra rất ngoan ngoãn, sẵn sàng đáp ứng các yêu cầu của Alexandra. Ánh sáng và bóng tối tương tác với nhau khi Keanu nhảy, phô bày các bộ phận cơ thể trong tư thế suy tưởng, và cơ bản là làm bất cứ điều gì Alexandra yêu cầu.
“Em còn nhớ là anh đã chế giễu em về cách em chỉ đạo anh”, cô cười trong lúc kể lại. “Em đã không bảo anh là cần di chuyển sang trái, sang phải, hay xê dịch cánh tay của anh.”
Keanu tiếp tục: “Em chỉ nói ‘hãy cho em thấy anh là người dễ bị tổn thương’, ‘hãy cho em thấy sự cô đơn’. Là một diễn viên, anh cần có một cái nhìn rõ ràng. Anh đã gạt bỏ điều đó vì em. Đó là cách mà nhạc cụ hoạt động. Em là người chơi nhạc cụ và anh tạo ra tiếng nhạc”.
“Em phải nói rằng em thật vinh dự khi được trải qua hành trình này cùng anh”, Alexandra tóm lược hành trình nghệ thuật của họ.
Sự thân mật trên phương diện nghệ thuật đã là một sự thành công. Có vẻ sự thân mật trên các phương diện còn lại giữa hai người họ đã phát triển vào những thời điểm thích hợp khác. Nhưng chuyện đó đã diễn ra trong âm thầm, kín đáo và được che giấu kỹ tới mức có thể làm bối rối ngay cả những cây bút chuyên viết về chuyện đời tư của nghệ sĩ hay những tay săn ảnh năng nổ nhất. Người ta không thể phân biệt được đâu là những khoảnh khắc gặp gỡ vì công việc, đâu là những dấu hiệu đầu tiên của một mối tình lãng mạn đang chớm nở.
Trang Cheatsheet.com đưa tin Keanu và Alexandra đã được nhìn thấy cùng nhau vào đầu năm 2013; và tin này cũng gây bất ngờ nhất khi nói hai người đã có bữa tối thân mật mừng lễ Tạ ơn tại một nhà hàng vắng vẻ. Chương trình Entertainment Tonight cho rằng chuyện tình giữa cặp đôi chắc chắn đã bắt đầu tiến triển vào khoảng năm 2016, khi họ xuất hiện trên thảm đỏ của một sự kiện nghệ thuật ở Basel, Thụy Sĩ.
Cuối cùng, quan điểm được nhiều người đồng tình nhất là Keanu và Alexandra có quan hệ tình cảm vào năm 2017. Đó là năm hai người tham gia thế giới sáng tạo khi thành lập công ty xuất bản X Artists Books, và họ thường bị bắt gặp xuất hiện cùng nhau tại các sự kiện có liên quan đến sách. Jennifer Tilly đã kể với tờ New York Post từ góc nhìn cận cảnh của cô về mối tình vừa chớm nở tại một buổi khai mạc dành cho tác phẩm của Alexandra: “Tôi đã thấy họ bên nhau trong buổi ra mắt tác phẩm mới nhất của cô ấy, và anh ấy không muốn trở thành tiêu điểm của buổi khai mạc một chút nào. Keanu thật sự là người không thích nổi bật, và nếu bạn quen Alexandra thì bạn cũng sẽ biết bản thân cô ấy cũng không muốn nổi bật. Về phương diện này thì hai người họ là mảnh ghép hoàn hảo của nhau”.
Và rõ ràng là họ không có ý định che giấu mối quan hệ của mình. Từ năm 2017 đến năm 2019, hai người thường xuyên bị bắt gặp khi đang dùng bữa tại các nhà hàng hoặc đơn giản là đang đi cùng nhau, như thể họ đang thách thức thế giới bên ngoài đoán xem điều gì đang diễn ra (hoặc không). Tuy nhiên, một cuộc phỏng vấn năm 2016 với Keanu và Alexandra đã cho thấy hai người họ có vẻ là muốn trêu đùa dư luận, khi họ nói về triết học và nghệ thuật với Vogue.
Alexandra nói: “Tất cả chúng ta đều giống nhau. Chúng ta là những người cần được ăn. Chúng ta là những người muốn được yêu thương. Điều tuyệt vời nhất là khả năng nhìn thấy sự tốt đẹp ở một người khác”.
Tương tự, Keanu cũng đề cập đến tính phổ quát và khả năng vô hạn của mỗi cá nhân khi chia sẻ: “Chúng ta không thể đặt ra những giới hạn. Từ quần áo chúng ta mặc đến những thứ chúng ta tạo ra. Đây đều là những thứ đang tồn tại, đang hiện hữu”.
Đến năm 2019, bí mật gần như đã được bật mí vào tháng Sáu, khi cặp tình nhân bị bắt gặp đang cùng nhau dự buổi trình diễn thời trang nam của thương hiệu Saint Laurent. Đối với giới quan sát lúc đó, chuyện họ đang yêu nhau là không còn gì để bàn cãi, mặc dù phải đến tháng Mười Một năm đó thì chuyện tình cảm của họ mới chính thức được công khai.
Giờ đây, hầu như cả thế giới đều có chung một niềm tin không thể lay chuyển rằng Keanu với Alexandra là một cặp và họ đang yêu nhau nồng cháy.
Sát thủ nhân danh công lý

Năm 2014, Keanu có sự khởi đầu tương đối khó khăn. Bất kể nguyên nhân xuất phát từ lựa chọn của anh hay sự may rủi của số phận, tất cả những gì anh cố gắng thực hiện trong ba năm trước đó đều khiến những người quan sát tình hình phim ảnh không khỏi bối rối.
Không ai hiểu nổi tại sao một diễn viên đang dẫn đầu cuộc chơi và được một số hãng phim lớn nhất mời vào các dự án của họ lại cố tình thực hiện một loạt dự án khó hiểu, thậm chí là thất bại về mặt thương mại. Nhìn chung, không có gì anh từng làm kể từ loạt phim The Matrix mà lại không có tính giải trí hay thú vị ở nhiều cấp độ khác nhau. Nhưng những dự án đó đều đến và đi chỉ trong chớp mắt, hầu như không gây được ấn tượng gì trong nhận thức của người xem phim.
Nói một cách đơn giản thì trong mắt nhiều nhà quan sát ở Hollywood, Keanu cũng giống như một tiền đạo cắm trên sân bóng đá, một người đứng ở vị trí tốt nhưng không nhận được đường chuyền. Trong những năm gần đây, lựa chọn của Keanu đã trở thành đề tài được nhiều phóng viên báo giải trí quan tâm, và anh đã luôn kiên nhẫn trả lời họ, thừa nhận rằng mình có xu hướng thay đổi mọi thứ và thực hiện các dự án nhỏ hơn với các nhà làm phim tiềm năng. “Mặc dù không tham gia bất kỳ tác phẩm lớn nào của Hollywood ngoài 47 Ronin trong những năm gần đây, nhưng tôi vẫn hoạt động khá đều đặn. Tôi không nghĩ đến chuyện có một sự trở lại hoành tráng.”
Nhưng một trích dẫn trên trang Popsugar.com đã cho thấy cũng có lúc Keanu không thể kiên nhẫn được nữa mà chỉ nói ngắn gọn: “Tôi chỉ có thể nói là tôi không quan tâm đến chuyện tiền bạc. Tôi muốn được trải nghiệm trong những dự án mình đã lựa chọn ”.
Đó cũng là thời điểm mà John Wick xuất hiện, mang đến cho Keanu một trải nghiệm như anh mong muốn. Bề ngoài, John Wick có vẻ là dạng phim hành động đơn giản. Một đám đầu gấu người Nga đã cướp xe của Wick và giết con chó của anh. Bọn chúng không hề hay biết rằng John Wick chính là một trong những sát thủ khét tiếng nhất thế giới, người đang đau đớn tột cùng sau cái chết của vợ thì lại bị chọc cho điên tiết khi đến lượt con chó của anh bị giết. Wick quyết định trả thù, và anh chứng tỏ mình là người không gì có thể ngăn cản khi tiến hành thực hiện cuộc trả thù đẫm máu, tàn bạo, trước sự chứng kiến của gần như là toàn bộ người dân New York. Keanu lập tức bị thu hút bởi những pha hành động mạnh mẽ và bạo lực của bộ phim; đồng thời, anh cũng muốn đóng vai một kẻ cô độc khắc kỷ quyết chí báo thù.
Nhưng bên cạnh đó, Keanu còn nhìn nhận vai diễn này như một điều gì đó sâu sắc hơn nhiều. Anh nhìn thấy bản thân mình trong nhân vật chịu nhiều bi kịch của bộ phim, mặc dù điều này chỉ được anh ám chỉ trong các bài phỏng vấn. “Đối với cả nhân vật trong phim lẫn trong đời thực, điều quan trọng là tình yêu mà bạn dành cho người bạn đang thương tiếc, và miễn là bạn còn có thể giữ ngọn lửa tình yêu đó thì nó sẽ còn sưởi ấm trái tim bạn. Tôi hoàn toàn hiểu cảm giác của nhân vật, và tôi không nghĩ đó là cảm giác mà bạn có thể dễ dàng vượt qua”, anh tâm sự với tạp chí Guardian bằng giọng điệu đầy tính triết lý cố hữu.
Có một điều nghịch lý là cuộc đời thực của Keanu cũng đầy đau khổ và cô độc dù cho anh đã gặt hái được những thành công vang dội sau The Matrix và hàng loạt các bộ phim giải trí khác như Speed, Constantine. Có lẽ vì thế mà những vai diễn phải chịu đựng mất mát, phải chống lại thế giới, phải vật lộn với chính mình để tồn tại giống như một sự ám thị, khiến cho anh có được sự nhập vai rất ngọt và đặc biệt ấn tượng.
Keanu gần như đã nói rằng anh cũng sẽ trả thù y như nhân vật John Wick của mình. Là một người không sở hữu súng trong cuộc sống thực tế, Keanu thừa nhận anh đã rơi vào trạng thái khá căng thẳng và kích động khi cầm vũ khí trên tay trong lúc đóng phim. Khi được GMA Network phỏng vấn, Keanu đã công nhận rằng cốt truyện của John Wick có nhiều chất liệu được lấy từ Kinh thánh: “Nó giống như một câu chuyện trong Kinh Cựu Ước. Khi ai đó lấy đi những thứ mà một người trân trọng, bản tính bạo lực của người đó sẽ bùng phát và anh ta không thể kiểm soát chính mình”.
Trong một đợt phỏng vấn ở Hàn Quốc, khi trả lời câu hỏi của các tờ báo như Korea Times và Korea Herald, Keanu đã đưa ra những nhận xét sâu sắc hơn về nhân vật của mình, người mà theo anh nghĩ không đơn thuần là hiện thân của bạo lực và thù hận. Anh nói: “John Wick là anh hùng của chính anh. Đó không phải là một bộ phim chỉ nói về sự báo thù. John Wick đang đấu tranh cho cuộc sống nội tâm của mình, cho nỗi đau và tình yêu mà anh dành cho người vợ đã mất. Anh vừa là anh hùng vừa là nhân vật phản diện. Tôi thích cái cách anh đau khổ. Tôi thích sự mãnh liệt và ý chí quyết tâm của anh”.
Keanu đã gặp không ít thử thách khi quay John Wick. Về mặt kịch bản, bộ phim dường như đã được định sẵn là sẽ tạo được thành công vang dội và nhờ đó, nó sẽ mở ra cho Keanu cơ hội được nắm trong tay một loạt phim hành động đỉnh cao, cũng như được xếp ngang hàng ngũ những diễn viên lão làng của thể loại hành động như Bruce Willis, Sylvester Stallone và Arnold Schwarzenegger. Tuy nhiên Keanu biết dù đang ở độ tuổi năm mươi, nhưng anh phải diễn xuất sao cho người xem có thể tin rằng anh là một siêu sát thủ đã có tuổi đang đi đòi nợ máu. Do đó, anh đã tập luyện cật lực và đặc biệt quan tâm đến những yêu cầu anh cần đáp ứng trong các cảnh hành động liên tiếp. Keanu thừa nhận anh đã tập luyện chăm chỉ hơn bao giờ hết trong quá trình thực hiện John Wick, và đó cũng là lúc anh nhận ra khả năng linh hoạt của mình đang giảm sút. Mặc dù vậy, anh vẫn thường xuyên khiến các nhà làm phim hốt hoảng khi thuyết phục họ để anh tự thực hiện các pha hành động nguy hiểm, đánh đấm cũng như lái xe.
Mức độ Keanu sẵn sàng mạo hiểm với tính mạng của mình đã được chứng minh rất rõ khi anh thực hiện một loạt các pha hành động bạo lực quan trọng và nối tiếp nhau trong một hộp đêm ở New York. Có thông tin cho biết vào đêm ghi hình dự kiến, Keanu đã bị cúm và sốt tới 400C. Tình trạng của anh rất tệ và đáng lẽ anh phải dành thời gian để nghỉ ngơi. Bất chấp điều đó, Keanu khẳng định anh có thể thực hiện cảnh quay. Thế là đạo diễn cũng như các thành viên còn lại của ê-kíp làm phim đã theo dõi trong sự hồi hộp khi Keanu vật lộn với cảnh quay kéo dài suốt đêm, trong đó có cảnh chạy, nhảy, đấu súng và đánh đấm đẫm máu. Mọi người đều lo sợ rắc rối sẽ xảy ra. Nhưng Keanu đã chiến đấu chống lại bệnh cúm, tập hợp sức mạnh ý chí của mình giống như nhân vật anh đang thủ vai và hoàn thành đến tận cảnh quay cuối cùng trong đêm đó.
John Wick là dấu ấn quan trọng mà Keanu tìm kiếm. Bộ phim nhận được nhiều đánh giá tích cực và mang về doanh thu phòng vé khổng lồ trên quy mô quốc tế. Khi tuần công chiếu đầu tiên vừa kết thúc, đã có những cuộc thảo luận về phần tiếp theo, hoặc thậm chí là các phần tiếp theo của bộ phim. Keanu đã có được một loạt phim có thể nói là của riêng anh.
Và một khi đã trở lại bầu không khí của sự thành công rực rỡ ở Hollywood (mà anh đã bao giờ thật sự rời đi chưa nhỉ?), Keanu lại tìm đến các dự án ít được chú ý. Đầu tiên là bộ phim kinh dị gây sốc kinh phí thấp được sản xuất tại Chile, có tựa đề Knock Knock (tạm dịch: Cốc cốc). Được đạo diễn và viết kịch bản bởi nhà tiên phong của dòng phim khiêu dâm tra tấn Eli Roth, Knock Knock kể về một người đàn ông bị gia đình bỏ lại một mình vào Ngày của Cha. Anh ta mở cửa khi nghe tiếng gõ cửa và trước mắt anh là hai cô gái trẻ đang tìm kiếm một bữa tiệc. Người đàn ông chịu thua trước những hành động khêu gợi của hai cô gái và bị cuốn vào một trò chơi đậm chất tình dục, thứ dần trở nên máu me và bạo lực rồi cuối cùng dẫn đến một kết cục dữ dội, tồi tệ. Việc Keanu vừa hoàn thành một bộ phim kinh phí lớn trong vai người hùng đã chuyển sang thực hiện một bộ phim như Knock Knock là một bước ngoặt cực lớn. Keanu vốn là người luôn ngưỡng mộ các tác phẩm của đạo diễn Roth và anh đã nhận lời mời tham gia Knock Knock như một nỗ lực để giảm bớt sức ảnh hưởng của John Wick, chủ yếu là vì phim của Roth mang đến cho anh cơ hội trở thành nạn nhân chứ không phải là một anh hùng khác.
Năm 2016 rõ ràng là một trong những thời điểm bận rộn nhất trong sự nghiệp của Keanu. Anh xuất hiện với nhiều vai trò khác nhau trong năm bộ phim riêng lẻ, phần lớn đều là những phim độc lập có kinh phí thấp. Điều này khiến người ta không khỏi thắc mắc liệu Keanu là người nghiện công việc bất chấp, hay động thái tham gia những bộ phim không có khả năng thành công là cách để anh giữ cho tâm trí của mình luôn tươi mới.
Exposed (Vạch trần) là bộ phim thuộc thể loại cảnh sát truy bắt tội phạm điển hình, và nó đã đến rồi đi mà không để lại dấu ấn gì. Trong bộ phim hài hành động Keanu (Kế hoạch liều lĩnh), chàng diễn viên Keanu thật sự đã có một vai khách mời rất nhỏ khi anh lồng tiếng cho chú mèo tên Keanu. Nam diễn viên cũng nhận một vai nhỏ là tay chủ nhà nghỉ dâm đãng tên Hank trong bộ phim kinh dị tâm lý gây sốc và có tính phê phán The Neon Demon (Ác quỷ sàn catwalk). Lựa chọn kỳ lạ nhất của Keanu trong thời kỳ này là vai kẻ đứng đầu một giáo phái trong một tương lai loạn lạc của bộ phim The Bad Patch (Kẻ bị khai trừ) - một bộ phim kinh dị hạng C với những cảnh ăn thịt người máu me, bạo lực và đấu súng... tất cả đều diễn ra giữa sa mạc vô tận.
Một bộ phim được chiếu ở số lượng rạp rất hạn chế và tuy đã có được vài khoảnh khắc đáng chú ý nhưng rồi cũng biến mất trong nháy mắt là The Whole Truth (Toàn bộ sự thật). Có lẽ nam diễn viên Daniel Craig đã biết điều gì đó mà không ai khác biết, vì anh đã bất ngờ rút khỏi The Whole Truth chỉ ba ngày trước khi bộ phim bắt đầu bấm máy. Thế là Keanu - trong một tình huống hiếm hoi mà anh là lựa chọn dự phòng - đã đảm nhận vai một luật sư bào chữa bị cuốn vào vòng xoáy của những điều đúng và sai trên phương diện pháp luật. Tương tự tất cả những dự án khác mà Keanu đã tham gia trong năm 2016, The Whole Truth cũng được chuyển sang phát hành trên truyền hình cáp sau thời gian hiện diện vô cùng hạn chế ở rạp.
Có nhiều giả thuyết đã được đưa ra về chuyện tại sao Keanu lại sẵn sàng tham gia hàng loạt những bộ phim tầm thường. Một số người phỏng đoán rằng nam diễn viên đã bị mất hết tiền vì một lý do nào đó và sẵn sàng thực hiện mọi thể loại phim để kiếm tiền. Nhưng với thái độ từ tốn vốn có, Keanu đã chia sẻ với trang Collider.com về khía cạnh tích cực của các dự án bị đánh giá thấp mà anh từng tham gia: “Tôi nghĩ là tôi vừa mới có được những cơ hội này trong thời gian gần đây. Đó là những vai diễn và chất liệu thú vị”.
Sự trở lại người hùng cô độc

Năm 2017, khi đó Keanu đã là người đàn ông ngoài năm mươi.
Luôn là người tự tin theo cách nổi loạn của riêng mình, nam diễn viên nổi tiếng trên toàn thế giới với vị thế ngôi sao lẽ ra đã có thể cảm thấy thoải mái và hài lòng với việc không còn thế giới mới nào để chinh phục. Anh đã có thể làm những gì mình muốn vào thời điểm anh chọn và nhận được phần thưởng khá hậu hĩnh cho lựa chọn của mình. Theo bất kỳ góc độ nào, Keanu rõ ràng đã thành công. Nhưng vị thế an toàn không khiến anh cảm thấy tự mãn.
Keanu chia sẻ với trang AzCentral.com: “Diễn xuất là một việc đòi hỏi nhiều công sức. Tất cả chúng tôi đều là những người ăn xin trong lĩnh vực này. Tôi không thể làm điều này một mình. Khi nhận được một lời mời, nếu bộ phim không dành cho bạn thì bạn có thể nói ‘không, cảm ơn’. Nếu bộ phim dành cho bạn thì chắc chắn bạn phải tìm mọi cách để thực hiện cho tốt”.
Dù anh đã đồng ý tham gia những dự án nào thì ngay cả khi đang ở giai đoạn rực rỡ của sự nghiệp, Keanu vẫn là người cầu toàn và vẫn có những lúc anh cảm thấy lo lắng. Anh nói với tạp chí Women’s Health: “Tôi lo là mọi người sẽ không thích những gì tôi làm. Trong những bộ phim tôi tham gia, mục đích của tôi là kể những câu chuyện. Tôi hy vọng mọi người sẽ thích những câu chuyện mà tôi kể”. Keanu khẳng định mọi bộ phim hành động gắn liền với tên tuổi anh đều có một thông điệp hoặc lý do nào đó khiến anh quyết định tham gia. “Tôi thích phim hành động. Nhưng chúng phải có một câu chuyện và được thực hiện bởi một nhà làm phim thực thụ. Tôi không muốn tham gia những bộ phim đó chỉ để được xuất hiện trên màn ảnh và nhận thù lao”, anh nói với tờ Belfast Telegraph.
Keanu đã không phải đợi lâu để danh sách phim hành động của anh được “lấp đầy” theo đúng nghĩa đen, khi mà trong lúc bộ phim John Wick đầu tiên còn đang được trình chiếu ở rạp thì một kịch bản khác đã được chuẩn bị để sau này được trình làng với cái tên John Wick: Chapter 2 (Sát thủ John Wick: Phần 2). Bộ phim này bắt đầu từ điểm kết thúc của phần đầu tiên, khi siêu sát thủ được mọi người yêu thích một lần nữa cố gắng giải nghệ thì bị một tay trùm xã hội đen người Ý viếng thăm và dùng huyết ấn buộc anh phải tái xuất. Wick miễn cưỡng đào kho vũ khí hạng nặng của mình lên và trở lại con đường đẫm máu của bạo lực cực độ và công lý của chính mình.
Để phù hợp với thành công ở tầm quốc tế của John Wick, John Wick: Chapter 2 được trang bị kinh phí lớn gấp đôi, chủ yếu là để tăng cường các pha hành động và bạo lực. Keanu thừa nhận trong cuộc phỏng vấn với tạp chí Esquire: “Tôi nghĩ phản ứng của nhiều người về bộ phim đầu tiên là một khi con chó của bạn bị giết, bạn có thể làm bất cứ điều gì để trả thù”. Nhưng anh cũng khẳng định khi chia sẻ trên Reuters và Associated Press rằng phần hai sẽ không chỉ xoay quanh một câu chuyện giống như thế, và rằng thế giới của John Wick đang ngày càng mở rộng: “Tôi thích những cảm nhận sâu sắc của John. Tôi thích cách anh chiến đấu cho cuộc sống của mình. Chúng tôi đã có những ý tưởng tuyệt vời cho phần này. Chúng tôi đã mở rộng thế giới của John Wick”.
Keanu đã có “thái độ đúng đắn” khi anh dành thời gian để suy tính nhằm chuẩn bị sẵn sàng cho khối lượng lớn công việc mà phần hai của bộ phim sẽ mang tới. Để xứng đáng là một phần phim có kinh phí lớn cũng như lịch trình chặt chẽ, các phân cảnh chiến đấu kéo dài và tất cả các thể loại hành động sẽ được sắp đặt cho khớp đến từng chút một, vì thế sẽ không có chỗ cho sự ứng biến ngẫu hứng. Keanu đã sẵn sàng cho những gì xảy ra tiếp theo: ba tháng huấn luyện nâng cao mà trong đó, anh phải lăn xả với các động tác võ thuật, tập luyện cái được gọi là thao tác súng, trình tự ra đòn và lái xe mạo hiểm. “Tôi yêu thích tất cả các bài huấn luyện”, Keanu nói với Associated Press.
Như thường lệ, thỉnh thoảng vẫn có một cuộc giằng co giữa mong muốn của Keanu là được thực hiện tất cả các pha nguy hiểm của mình với mong muốn của nhà sản xuất là không giết chết ngôi sao của họ trong khi đang quay phim. Keanu luôn nhấn mạnh rằng anh có thể làm mọi thứ. Tuyên bố này của anh thường khiến những đồng nghiệp xung quanh cảm thấy thú vị cũng như ngưỡng mộ, đồng thời nó cũng thường khiến đạo diễn mềm lòng và trao cho nam diễn viên cơ hội thử sức. Keanu tỏ ra đặc biệt thành thạo trong việc điều khiển chiếc Mustang ‘69 của mình trong một cảnh đâm xe theo đúng nghĩa đen của một phân cảnh hành động. Khi quay cảnh đó, trước những cặp mắt mong đợi của các nhà làm phim, Keanu đã cầm lái chiếc Mustang đâm thẳng vào chiếc xe khác mạnh đến nỗi anh đã làm gãy luôn cần lái trong tay.
Keanu nói với Associated Press rằng khi đụng tới vũ khí hạng nặng, anh đã trải qua sự chuẩn bị đòi hỏi rất nhiều bài tập về nhà: “Cơ bản là tôi đã mang súng về nhà. Tôi bắt đầu cầm súng đi lại trong nhà, dọ thám các phòng, thực hành rút và nạp đạn, chuyển đổi từ vũ khí này sang vũ khí khác. Sau đó, vấn đề chỉ là xâu chuỗi các hành động đó lại với nhau theo phong cách của John Wick”.
John Wick: Chapter 2 là một dự án đòi hỏi rất nhiều nỗ lực, và sẽ không có bất kỳ lời ra tiếng vào nào nếu Keanu quyết định nghỉ ngơi một chút sau dự án này, đặc biệt là đã có nhiều lời đồn đoán vào thời điểm đó rằng John Wick: Chapter 2 sẽ đạt được thành công lớn và phần ba của bộ phim đang được lên kịch bản. Nhưng như thường lệ, Keanu chỉ nghỉ ngơi một thời gian ngắn rồi lại lao vào công việc. Và lần này, anh tiếp tục bổ sung những tựa phim không mấy nổi trội vào sự nghiệp phim ảnh đang ở đỉnh cao của mình.
Trong số những tựa phim đó có Destination Wedding (Đám cưới định mệnh), một bộ phim hài lãng mạn và dễ đoán. Trong phim, Keanu và người bạn lâu năm Winona Ryder đóng vai những vị khách có tính cách trái ngược nhau cùng đến dự một đám cưới, sau đó họ dần tìm được tiếng nói chung và phải lòng nhau. Bộ phim không có gì đặc sắc nhưng cũng không đến mức dở tệ. Đó là một dự án vô thưởng vô phạt, đồng thời cũng là cơ hội để hai người bạn lâu năm gặp nhau và hợp tác tạo nên hành trình thú vị dài chín ngày trên màn ảnh. Mọi thứ trở nên phức tạp hơn một chút khi Keanu góp mặt trong bộ phim kịch tính về mua bán kim cương ở vùng hoang dã của Nga có tựa đề Siberia (Cuộc chiến kim cương xanh), cũng như trong bộ phim khoa học viễn tưởng kinh dị mang tên Replicas (Bản sao) nói về một nhà khoa học cố gắng hồi sinh gia đình đã chết của mình và cuối cùng nhận lãnh những kết cục không mong muốn đã được dự đoán từ trước. Cả hai phim này đều có sự tham gia của công ty của Keanu với vai trò đồng sản xuất, và điều dễ thấy nhất ở chúng là kịch bản rời rạc, thiếu tính liên kết xét ở khía cạnh đạo diễn cũng như khả năng diễn xuất. Vì lý do đó, cả hai phim đều bị đánh giá thấp hơn cả phim hạng B, bị thua lỗ khi phát hành ở rạp và nhanh chóng bị “lưu đày” đến các kênh phim truyền hình.
Đối với Keanu, đây là giai đoạn mà anh nhận được vô số lời chỉ trích. Nhiều nghi vấn đã được đặt ra về tính chính trực cũng như khả năng kinh doanh của anh, ngoài ra người ta còn cáo buộc rằng anh là người lười biếng, hay nói nôm na là lợi dụng tên tuổi hòng kiếm tiền nhanh chóng mà không đầu tư vào sản phẩm mình làm ra. Keanu đã thực hiện rất ít hoạt động quảng bá cho Siberia và Replicas trước khi anh chuyển sang trạng thái bán ẩn dật để bắt đầu quay John Wick: Chapter 3 - Parabellum (Sát thủ John Wick 3: Chuẩn bị chiến tranh) không lâu sau đó.
John Wick gần như ngay lập tức trở thành con gà đẻ trứng vàng trong ngành công nghiệp điện ảnh, nó là tựa phim đảm bảo thành công và là loạt phim có thể kéo dài mãi mãi. Nhưng ngay cả loạt phim ăn khách nhất cũng có những hạn chế tiềm tàng khi làm đến phần ba.
Lịch sử ngành điện ảnh đã chứng minh ngay cả các nhà làm phim thành công với những loạt phim đình đám vẫn tỏ ra rất dè dặt khi mở rộng khái niệm phim. Thay vào đó, họ chỉ bám vào những nền tảng đã được xác lập và cuối cùng tạo ra những tác phẩm dễ đoán, đi theo lối mòn. Một ví dụ điển hình là loạt phim hoàn toàn không được đánh giá cao Hellraiser (Thế giới địa ngục). Sau ba cuộc dạo chơi giàu trí tưởng tượng, bộ phim trượt dần vào công thức sáo mòn và bắt đầu hủy hoại danh tiếng của chính nó trong năm phần tiếp theo - những phần được làm theo phong cách mì ăn liền ở cấp độ phim truyền hình, hoàn toàn mất đi tiềm năng phát triển và khả năng sáng tạo.
Nhưng Keanu cũng như các nhà làm phim, nhà văn và diễn viên đóng thế không có ý định để cho John Wick bị tụt hậu. Và Keanu đóng một vai trò rất quan trọng trong việc đảm bảo sự mới mẻ của bộ phim, khi anh thường từ tốn nhưng quyết tâm góp ý cho kịch bản. Keanu thừa nhận với trang Collider.com rằng anh muốn đưa một số chi tiết nhất định vào phim: “Tôi yêu nhân vật mình đóng và tôi yêu thế giới của nhân vật đó. Tôi không thể đóng góp nhiều vào câu chuyện trong hai phần đầu như với câu chuyện của phần này. Tôi đang học cách để làm điều đó và thật thú vị khi được nghiên cứu về kịch bản”.
Và cái “thú vị” mà Keanu nói chính là cơ hội để trí tưởng tượng của anh bay xa đến mức đưa cả ninja vào phim. Thậm chí, anh còn muốn John Wick có vài pha hành động trên lưng ngựa giữa sa mạc. Anh chia sẻ với Collider.com: “Tôi luôn nghĩ là sẽ thật tuyệt nếu John Wick trốn thoát trên một con ngựa, vừa cưỡi ngựa vừa chiến đấu. Vậy thì sao lại không để anh chiến đấu với ninja? Tôi luôn nghĩ là sẽ thật tuyệt nếu John Wick mặc đồ vest và chiến đấu giữa sa mạc”.
Nhưng dù sao đi nữa, tất cả các cảnh hành động đó sẽ chẳng có ý nghĩa gì nếu câu chuyện không mở rộng khái niệm về thế giới của những tay sát thủ đang săn đuổi siêu sát thủ không tuân thủ luật. Thế là vẫn với John Wick một lần nữa chạy trốn và tham gia nhiều vụ bạo lực với xác chết chất chồng, nội dung của phần ba đã cho thấy rõ hơn cái tôi cũng như tâm lý của nhân vật, đồng thời bộ phim còn đưa ra gợi ý về những thách thức sắp diễn ra trong phần tiếp theo khi Wick đối đầu với nhóm người bí ẩn được gọi là Hội đồng Tối cao. “Chúng tôi có một số ý tưởng thú vị để phát triển câu chuyện theo hướng mở ra cả một thế giới rộng lớn”, anh nói với Collider.com. Đối với Keanu, quá trình chuẩn bị cho John Wick 3 chủ yếu vẫn là học. Anh phải tham gia rất nhiều khóa đào tạo chuyên biệt, bao gồm cưỡi ngựa, các màn đấu súng ít động tác võ thuật hơn và đủ các bộ môn có thể gây đổ máu. Trước khi hoàn thành quá trình quay, John Wick 3 đã thành công trong việc trở thành một bộ phim có tính nghệ thuật và chiều sâu không kém gì khả năng thương mại của nó.
Và đó chính xác là điều đã khiến nó trở thành bộ phim đáng để thực hiện. Và đối với Keanu, đó là nguồn động lực thúc đẩy anh tiếp tục cuộc đào tẩu với tư cách là tay sát thủ khét tiếng nhất hành tinh.
Keanu và vũ trụ thay thế

Nghe có vẻ khó tin, nhưng Keanu là người rất vui tính.
Chuyện anh vui tính đến mức nào thì còn tùy thuộc vào việc ai nhận xét và họ từng có trải nghiệm ra sao khi tiếp xúc với anh. Rất nhiều người từng tiếp xúc gần hoặc quen biết nam diễn viên khẳng định đằng sau tính cách thích ẩn mình và khép kín của anh là một con người dí dỏm, nhạy bén, có thể khiến những người xung quanh cười nghiêng ngả chỉ bằng một cái nhìn hoặc một câu châm biếm. Những người khác thì có vẻ đồng tình với quan điểm rằng Keanu không thể kể chuyện cười nếu anh không buộc phải làm thế. Ngoài ra còn có những cư dân mạng khăng khăng cho rằng mọi thứ xoay quanh cuộc sống hằng ngày của Keanu đều là một trò đùa.
Vậy Keanu có phải là người khôi hài không? Có lẽ đã đến lúc chúng ta đi tìm lời giải đáp cho câu hỏi này.
Trong cuộc trò chuyện với tạp chí Playgirl, với phong cách rất điển hình của mình, nam diễn viên vừa né tránh các câu hỏi về khiếu hài hước của mình nhưng lại vừa thể hiện tính hài hước: “Tôi là người kỳ quặc. Tôi ghét nhìn thấy những bức ảnh của chính mình mà trong đó, tôi có ánh mắt của một người ‘nhạy cảm và sâu sắc’. Tôi ghét ánh nhìn buồn bã đó. Tôi thà được mọi người nhìn thấy trong những bức ảnh mà tôi có đôi mắt lác và bộ mặt ngu ngốc”.
Năm 2019, quả thật Keanu đã có cơ hội xuất hiện với “bộ mặt ngu ngốc” khi vào vai khách mời được giới phê bình đánh giá cao trong bộ phim hài lãng mạn Always Be My Maybe của Netflix. Phim do Nahnatchka Khan đạo diễn, với sự tham gia của diễn viên hài Ali Wong và nam diễn viên Randall Park. Phim kể về mối quan hệ thăng trầm của hai người tình cũ tái hợp sau nhiều năm, về diễn tiến chóng mặt của mối quan hệ với những cảm xúc đơn phương và lối sống hiện tại của hai người khi họ quyết định hâm nóng lại tình yêu của mình. Trong quá trình phát triển kịch bản qua những bản nháp ban đầu, rõ ràng các nhà làm phim đã để mắt đến Keanu cho một vai khách mời xuất hiện ở giữa phim, khi anh được nữ chính giới thiệu là người yêu hiện tại trước mặt người yêu cũ của cô.
Nhưng đó không phải là Keanu Reeves mà chúng ta vẫn biết. Để phù hợp với khía cạnh hài hước của bộ phim, các nhà làm phim đã tạo ra một Keanu đến từ thế giới kỳ quái theo đúng nghĩa đen. Đó là một phiên bản Keanu được tạo ra nhằm mục đích gây cười với những tính cách hoàn toàn trái ngược với Keanu: đáng ghét, tự cao tự đại, luôn đắm chìm trong thế giới của người nổi tiếng và luôn muốn trở thành kẻ đứng đầu trong mọi tình huống. Keanu của vũ trụ thay thế này được dự tính là chỉ xuất hiện trên màn ảnh trong hai cảnh với thời lượng không tới mười lăm phút.
Mặc dù muốn có Keanu ngay từ khi mới phát triển dự án, nhưng các nhà làm phim cũng hiểu rằng cơ hội mời được nam diễn viên là vô cùng mong manh, nhất là khi mời anh đóng một vai diễn chọc cười nhắm thẳng vào nhận thức của công chúng về Keanu thật sự. Không những thế, vào thời điểm đó Keanu còn đang bận quay John Wick 3.
Nam diễn viên chính Park của Always Be My Maybe chia sẻ trong cuộc phỏng vấn với Vulture.com: “Tất cả chúng tôi đều nghĩ là không thể nào mời được anh ấy. Chắc gì anh đã có thời gian để tham gia cùng chúng tôi. Và cho dù có thì liệu anh ấy có sẵn sàng đóng vai chính mình theo cái cách kỳ quặc như thế hay không?”.
Tương tự, như những gì nữ chính Wong tâm sự với tờ Rolling Stone thì cô cũng vừa hy vọng vừa nghi ngại: “Chúng tôi nghĩ không cách nào mời được anh ấy. Những diễn viên sẵn sàng tự chế giễu bản thân, hài hước, và trên hết có thể diễn xuất, thật sự rất ít. Và Keanu thật sự là người mà bạn khó có thể hiểu được”.
Các nhà làm phim đã lên danh sách diễn viên dự bị cho vai Keanu, trong đó có Chủ tịch Mark Dacascos của chương trình thực tế Iron Chef America (Siêu đầu bếp Mỹ), đạo diễn M. Night Shyamalan và nam diễn viên Paul Giamatti. Tất cả những cái tên này dường như đều có thế mạnh riêng, nhưng sau khi bàn bạc thì cuối cùng các nhà làm phim vẫn muốn có Keanu. Thế là họ quyết định thử một phen và gửi kịch bản nháp cho quản lý của Keanu, và người này sau đó đã gửi kịch bản cho anh. Keanu vốn là người hâm mộ lâu năm đối với sự nghiệp hài độc thoại của Wong, và anh rất yêu thích buổi trình diễn đặc biệt mang tên Baby Cobra (tạm dịch: Rắn con) của cô. Khi đọc kịch bản Always Be My Maybe, anh rất thích.
“Đó là một trải nghiệm vô cùng thú vị khi được là một phiên bản của chính mình trong một vũ trụ khác”, anh nói với tạp chí Vanity Fair. Keanu đề nghị gặp đạo diễn Khan và nữ diễn viên Wong tại khách sạn Chateau Marmont. Đêm đó Keanu được cho là đang thực hiện những bài tập nặng để chuẩn bị cho các cảnh quay hành động trong phần ba của John Wick, theo đó anh đã bị treo lơ lửng trong phòng tập bằng một sợi dây và phải thực hiện các pha đấm đá. Vì vậy, trông anh khá phờ phạc và mệt mỏi khi bước vào sảnh khách sạn Chateau Marmont, trên người mặc một chiếc áo khoác da màu đen, đầu đội mũ bảo hiểm xe máy. Đó chính là một khoảnh khắc đời thực đã được phản chiếu trong cảnh giới thiệu của anh trong Always Be My Maybe, khi anh bước vào một nhà hàng đông đúc với mọi ánh nhìn đều đổ dồn về phía mình.
Khan từng kể về khoảnh khắc này trong cuộc trò chuyện với Vulture.com: “Anh nổi bật với phong thái của một ngôi sao điện ảnh đỉnh cao. Tôi nghĩ cả sảnh khách sạn lúc đó đã nín lặng trong khoảnh khắc anh bước vào. Anh có một kiểu hào quang rất khác biệt, rất dữ dội”.
Sau khi Keanu, Khan và Wong chào hỏi nhau và bắt đầu bàn đến công việc, nam diễn viên ngay lập tức trở thành một người mà theo Khan mô tả là “khiêm tốn, hài hước và chu đáo”. Khi chia sẻ trên Vulture.com, Khan đã kể về những lời khen ngợi mà Keanu dành cho Wong: “Anh ấy nói với Ali rằng anh thích ‘sự cứng rắn của cô’. Anh nói: ‘Cô rất quyết liệt và tôi thích điều đó. Tôi rất vinh dự khi được là một phần của câu chuyện tình yêu này’”.
Wong cũng ấn tượng không kém về Keanu. Cô kể lại trên tờ Rolling Stone rằng Keanu đã đọc toàn bộ kịch bản và anh đã thảo luận rất chi tiết về nội dung câu chuyện. “Có lúc anh ấy nói: ‘À, tôi có một câu hỏi về nội dung ở trang tám mươi’. Tôi và Nahnatchka chỉ biết nhìn nhau. Tôi đã xem bản thảo đó rất nhiều lần, nhưng tôi không thể nhớ nổi chuyện gì đã xảy ra ở trang tám mươi.”
Ngay trong cuộc gặp đó, có vẻ như Keanu đã quyết định anh sẽ tham gia bộ phim. Anh thích kịch bản đến mức đã góp thêm ý tưởng của mình cho các nhà làm phim, chẳng hạn như nhân vật của anh sẽ đeo một cặp kính chỉ có gọng chứ không có tròng, và một phân cảnh khác có thể trở nên hài hước hơn nếu Keanu trong phim đọc tên của các nhà lãnh đạo của Trung Quốc. Có lúc anh còn bất ngờ nắm lấy tay Wong rồi giữ chặt trong một khoảng thời gian dài bất thường. “Thật không thể tin được là anh ấy lại nghiêm túc với bộ phim đến thế vào thời điểm đó, và cũng thật sốc khi anh ấy hài hước đến như vậy”, Wong nói với Rolling Stone.
Không lâu sau cuộc gặp ở khách sạn, Keanu gửi lời nhắn tới Wong và nói anh sẵn sàng nhận vai diễn đó. Vấn đề lúc bấy giờ là làm thế nào để sắp xếp lịch quay cho phù hợp với bốn ngày nghỉ mà anh có được trong quá trình quay John Wick. Phải công nhận là vào thời điểm đó, Keanu đã kiệt sức và anh có thể sử dụng bốn ngày nghỉ của mình để không làm gì khác ngoài việc ngủ. Nhưng vì rất thích thú với dự án của Khan nên anh sẵn sàng đồng ý dành khoảng thời gian nghỉ ngơi của mình cho Always Be My Maybe.
Vào ngày quay phim đầu tiên, sự xuất hiện của ngôi sao Keanu đã khiến rất nhiều người hiếu kỳ kéo đến trường quay chỉ để được nhìn thấy anh khi anh lang thang trong phim trường. Khi ngày quay đầu tiên kết thúc, Keanu đã cho thấy anh có thể hoàn thành nhiệm vụ vào vai một phiên bản hư cấu của chính mình. Vì đã định hình tính cách nhân vật của mình là kiêu ngạo và hay làm ra vẻ, nên trong phân cảnh ở nhà hàng, Keanu đã thể hiện anh là người có gu thời trang, thường được tâng bốc và tự cao đến mức làm gì cũng khoa trương và lố lăng.
Hóa ra sự sáng tạo và ngẫu hứng chiếm một phần rất lớn trong kế hoạch tổng thể của Always Be My Maybe. Keanu được các nhà làm phim khuyến khích đóng góp bất kỳ gợi ý nào mà anh thấy là có thể giúp cho kịch bản gốc trở nên hay hơn. Theo Indiewire.com ghi nhận, Keanu từng đưa ra lời đề nghị: “Tôi có một vài câu chuyện cười khác nếu các bạn muốn thử”. Kết quả là những gợi ý của Keanu hay đến mức chúng đã được giữ lại trong phiên bản hoàn thiện của bộ phim.
Trong quá trình thực hiện Always Be My Maybe, Keanu đã cho thấy anh vừa có khả năng thấu hiểu và khắc họa được hình ảnh nhân vật mà nhiều người cho là có tính thử thách nhất đối với anh trong nhiều năm qua, vừa là một người luôn đặt lợi ích của tập thể lên hàng đầu. Ưu điểm này đã được các bạn diễn của anh ghi nhận trong khoảng thời gian rất ngắn mà anh tham gia Always Be My Maybe, cụ thể là qua những lời ca ngợi của Wong trong cuộc phỏng vấn với trang Indiewire.com: “Keanu đã rất cố gắng để không làm cho nhân vật của mình trở nên lố lăng quá mức cần thiết, vì như vậy thì nhân vật của tôi sẽ bị lu mờ. Anh đã rất chu đáo khi làm như thế. Anh cực kỳ biết nghĩ cho người khác”.
Nhìn chung, Always Be My Maybe là một bộ phim hài lãng mạn được thực hiện chỉn chu, nhưng theo thông tin được đăng trên tờ Gulf News thì nhiều người đều đồng tình rằng Keanu là nhân tố đã khiến bộ phim trở nên hấp dẫn hơn nhiều khi anh vào vai chính mình. “Keanu vô cùng cuốn hút. Anh hoàn toàn làm chủ vai diễn của mình. Anh đã nhìn ra được làm thế nào để khiến nhân vật của mình phù hợp với bối cảnh của phim. Anh ấy không phải là người bị đem ra để tạo tiếng cười, mà là người đang cùng chúng tôi tạo ra tiếng cười”, Khan nói với Gulf News.
Keanu tái xuất phim bom tấn

Tin đồn về Keanu có ở khắp nơi. Anh được đồn là sẽ tham gia vào một phần nội dung nào đó của tập phim Fast and Furious (Quá nhanh quá nguy hiểm) tiếp theo. Marvel không ngừng thuyết phục là anh có thể tham gia vào bất kỳ vai diễn nào anh muốn trong phần ngoại truyện tiếp theo. Dù vậy, Keanu không thể đưa ra lời phản hồi trước tất cả các lời đồn đoán đó, vì vừa bước sang năm 2019 thì anh đã quá bận rộn với việc thực hiện các phần phim tiếp theo của mình.
Thời điểm này, John Wick 3 đang trong giai đoạn hậu kỳ và chuẩn bị trở thành một siêu phẩm hốt bạc ở các rạp chiếu phim. Trong lúc còn chưa hoàn toàn thoát khỏi vai diễn John Wick đầy máu và bạo lực, Keanu đã được mời lồng tiếng cho một nhân vật trong phần bốn Toy Story 4 (Câu chuyện đồ chơi). Bill & Ted Face the Music (tạm dịch: Bill và Ted trong thử thách âm nhạc), phần thứ ba của loạt phim Bill & Ted cuối cùng cũng đã sẵn sàng ra mắt sau khi trải qua nhiều giai đoạn tiền sản xuất kéo dài ít nhất một thập niên. Và ngay khi người hâm mộ bắt đầu nghĩ rằng Keanu sẽ nghỉ ngơi một thời gian thì cũng trong năm 2019, The Matrix 4 được công bố chính thức triển khai và Keanu sẽ trở lại trong vai Neo.
Với hàng loạt các dự án hạng A đang rồng rắn nối đuôi nhau, những người dõi theo cuộc đời và sự nghiệp của Keanu đều hài lòng tuyên bố rằng nam diễn viên đã bước vào thời kỳ hoàng kim thật sự - hoặc bạn cũng có thể gọi đó là “Thời của Keanu” - và rằng cả cuộc đời chăm chỉ cống hiến cuối cùng đã đưa anh đến bến bờ của sự vĩ đại cũng như một sự hồi sinh với tầm vóc to lớn.
Trước những lời khen như thế, Keanu đã có những phản ứng khiêm nhường rất điển hình. Khi được tờ Toronto Sun đề cập đến những lời ca ngợi mà giới quan sát dành cho anh, Keanu cười: “Tôi sao? Một sự hồi sinh ư? Chà, tôi rất vui khi được ở đây. Tôi rất vui khi được hồi sinh. Cảm ơn các bạn”.
Cũng trong bài phỏng vấn đó với Toronto Sun, Keanu đã nói những lời rất triết lý về thái độ đã đưa anh đến vị thế hiện tại: “Nếu tôi đọc một kịch bản và nó khiến tôi cảm động thì tôi sẽ muốn làm kịch bản đó. Nếu tôi có một ý tưởng và tôi muốn phát triển nó thì tôi sẽ thực hiện điều đó”.
Có thể nói rằng những vai diễn dành cho Keanu thật sự đã được các nhà làm phim tạo ra khi họ nghĩ đến anh. Ví dụ điển hình là nhân vật hành động bị bỏ rơi Duke Caboom trong Toy Story 4. Ngay từ đầu, các nhà làm phim đã muốn nhân vật Caboom được lồng tiếng bởi một diễn viên Canada và với ý định đó, họ đã cho một số diễn viên đọc các đoạn thoại khác nhau từ kịch bản. Bản thử giọng của Keanu lập tức được chọn. Anh được đưa đến hãng phim Pixar để bàn bạc lần cuối trước khi chính thức ký hợp đồng. Khi nghe tin mình được chọn, Keanu đã phản ứng như một đứa trẻ được dẫn đến cửa hàng kẹo. “Thật là một vinh dự lớn khi được mời tham gia bộ phim. Tôi thật sự rất phấn khích. Tôi biết khi làm việc với những nhân vật này, tôi đã có cơ hội trở thành một phần của huyền thoại”, anh nói với Toronto Sun.
Mặc dù có thể không đến mức huyền thoại như khi là một phần của lâu đài danh vọng Pixar, nhưng cơ hội đứng trước máy quay của Bill & Ted Face The Music là điều anh đã mong đợi từ lâu. Trong phần này, các nhân vật chính đã ở tuổi trung niên được tương lai giao nhiệm vụ tạo ra một đoạn nhạc trong vòng bảy mươi tám phút để giải cứu thế giới. Bạn thấy phi lý ư? Có lẽ là vậy. Nhưng chắc chắn nội dung này vẫn phù hợp với tinh thần, tính hài hước và cảm giác bất ổn của tuổi trẻ mà hai phần phim Bill & Ted trước đó đã mang tới.
Các nhà làm phim mất nhiều thời gian để triển khai phần ba của Bill & Ted vì họ gặp khó khăn về mặt ý tưởng cũng như vấp phải nhiều vấn đề được đặt ra bởi tập thể những người tài trợ cho dự án. Những người theo đuổi lợi nhuận muốn làm một dự án được khởi động lại hoàn toàn thay vì một bộ phim tiếp nối hai phần trước, đồng thời họ cũng lo ngại về khả năng phân phối trên thị trường quốc tế của Face the Music. Keanu từng tóm tắt vấn đề này khi trò chuyện với tờ Metro: “Ngành kinh doanh giải trí rất khó khăn. Việc triển khai một bộ phim cũng rất khó khăn”.
Một khi túi tiền của hãng phim được thỏa mãn, Keanu đã rất sẵn sàng và nhiệt tình tham gia dự án, được thể hiện qua những gì anh kể trong các cuộc phỏng vấn với chương trình NBC Today Show và tạp chí Vanity Fair: “Việc tham gia Bill & Ted ở tuổi năm mươi thật là không tưởng. Bạn có thể thấy được sự yêu đời và niềm vui ở những nhân vật này, và tôi nghĩ thế giới luôn có thể trở nên tốt đẹp hơn khi có hai điều này. Chúng tôi vô cùng phấn khởi khi có thể đưa cả ê-kíp trở lại trong phần ba này. Có rất nhiều điều về Ted sẽ được giữ nguyên. Vẻ vô tư và lạc quan của anh khi đối mặt với bóng tối vẫn sẽ tồn tại. Nhưng Ted đã có một đứa con nên tôi chắc chắn rằng anh ấy chín chắn hơn”.
Dù phần ba của loạt phim Bill & Ted được rất nhiều người mong đợi, nhưng nó cũng trở nên mờ nhạt khi xuất hiện thông báo vào năm 2019 rằng The Matrix 4 sẽ sớm được khởi quay và Keanu sẽ một lần nữa vào vai Neo. The Matrix 4 vốn đã là một chủ đề nóng ở Hollywood kể từ năm 2015, trong đó có vô số những lời phủ nhận, đồn đoán và đôi khi là cả thông tin về sự thù địch giữa bộ đôi đạo diễn Wachowski với hãng phim Warner Bros. Nhưng dù sao đi nữa, The Matrix chắc chắn không thể thiếu Keanu. Tuy Neo được cho là đã không còn tồn tại khi The Matrix 3: Revolutions kết thúc, nhưng The Matrix 4 dù được triển khai theo hướng nào cũng sẽ phải có Keanu trong vai của Neo hoặc các nhà làm phim sẽ phải đối mặt với phản ứng dữ dội của những người hâm mộ Keanu.
Khi chia sẻ với trang TVOM.com về những điều kiện cần được đáp ứng để anh tham gia The Matrix 4, Keanu cho thấy là anh biết mình đang có ưu thế: “Anh em nhà Wachowski sẽ phải tham gia. Họ sẽ phải viết kịch bản và làm đạo diễn cho bộ phim, và sau đó chúng tôi sẽ phải xem câu chuyện đã kết thúc như thế nào ở phần trước. Thật kỳ lạ khi làm thêm một phần mới cho The Matrix, nhưng tại sao không? Con người chết đi, nhưng câu chuyện thì không. Và những người trong câu chuyện cũng không”.
Thông tin chính thức được công bố đầu năm 2020, và đến tháng Hai thì cả vũ trụ The Matrix đã rất phấn khích khi nghe tin hàng loạt những cảnh quay có liên quan đến Keanu trong phần bốn sẽ được thực hiện trong vòng ba tuần ở San Francisco. Vô số người hâm mộ Keanu đã đổ về thành phố này. Và bất kể đang làm gì, Keanu hầu như luôn bị bắt gặp bởi một người hâm mộ nào đó. Những lúc đó, người ta sẽ nhìn thấy một người đàn ông có râu tóc dài, và hình ảnh rất khác với Neo này đã khiến mạng internet không khỏi xôn xao.
Nhưng điều đáng chú ý của quá trình sản xuất The Matrix 4 chính là sự kín tiếng của nó. Ngoài việc đây là dịp để cả dàn diễn viên cốt lõi tái hợp, hầu như không có bất cứ điều gì liên quan đến chi tiết cốt truyện và quá trình quay phim được tiết lộ với báo giới. Về phần mình, Keanu đã cố hết sức để tăng thêm tính bí mật cho bộ phim và khiến người hâm mộ càng thêm mong chờ. Trên thực tế, mỗi khi anh nói bất cứ điều gì về The Matrix 4 thì đó đều là những thông tin hết sức mơ hồ.
“Tôi thật sự hào hứng với The Matrix 4. Đó là dự án đầy tham vọng, xứng đáng với cái tầm của nó”, anh chia sẻ trên Entertainment Weekly.
Keanu trong thế giới “bình thường mới”

Khi tôi viết đến chương này thì Bill & Ted Face the Music đã được dự kiến là sẽ ra rạp vào ngày 20 tháng Tám năm 2020. Nhưng định mệnh vẫn có thể thay đổi vào phút cuối và sự trở lại của Keanu với bộ phim bom tấn này vẫn có nguy cơ bị gián đoạn.
Vì sao ư? Vì đại dịch Covid-19.
Ngành công nghiệp điện ảnh đang bị ảnh hưởng đặc biệt nghiêm trọng bởi trận đại dịch không biết từ đâu đến và đang tàn phá thế giới. Các phim trường phục vụ cho việc sản xuất các tác phẩm điện ảnh và truyền hình buộc phải tạm dừng, và đầu mối quan trọng nhất để đưa phim ảnh đến với khán giả là các rạp chiếu phim cũng đã phải đóng cửa từ tháng Ba năm 2020, theo một sắc lệnh nhằm ngăn chặn sự tiếp xúc gần trong các rạp chiếu đông đúc để kiểm soát dịch bệnh.
Hệ quả là lịch phát hành vốn được các hãng phim lớn cân nhắc kỹ lưỡng đã bị gạt bỏ không thương tiếc. Các bộ phim đình đám như siêu phẩm mới nhất về điệp viên James Bond, loạt phim siêu anh hùng của Marvel đang được nhiều người mong đợi và hầu như là tất cả những gì Disney có trong lịch phát hành của họ đã bị dời đến cuối năm 2020, thậm chí là sang năm 2021 trong một số trường hợp. Những rạp chiếu phim dám mở cửa kinh doanh cũng phải đáp ứng điều kiện nghiêm ngặt của chính phủ về việc giới hạn số lượng người xem trong mỗi buổi chiếu - thường chỉ ở mức 30% công suất tối đa của rạp - và điều này sẽ khiến một bộ phim kinh phí lớn mất đi cơ hội có được tuần lễ công chiếu đạt doanh thu cao.
Nói tóm lại, Bill & Ted Face the Music vẫn có cơ hội ra rạp nếu tuân thủ luật định của chính phủ. Dù sao thì vào tháng Bảy năm 2020, hãng phim cũng đã khẳng định rằng phim sẽ được phát hành vào ngày 28 tháng Tám. Vậy nên, vào thời điểm bạn cầm quyển sách này trên tay, có thể bạn đã xem Bill & Ted Face the Music nhưng cũng có thể chưa, tùy thuộc vào việc phim có được phát hành theo lịch đã định hay không và bạn đang sống ở quốc gia nào.
Nhưng Bill & Ted không phải là dự án duy nhất của Keanu bị ảnh hưởng bởi Covid-19. Vào thời điểm mọi hoạt động sản xuất phim phải tạm dừng, Keanu chỉ mới bắt đầu quay The Matrix 4 được bốn tuần, dù theo kế hoạch thì bộ phim sẽ ra mắt vào năm 2021. Và ngay sau khi hoàn thành bộ phim này, anh sẽ phải lập tức chuyển sang thực hiện John Wick 4, bộ phim vốn được mong đợi không kém và cũng được lên kế hoạch phát hành vào năm 2021.
Thật ra thì trước đó, với kiểu định hướng kỳ quặc của Hollywood, “năm của Keanu” lẽ ra sẽ được xác lập bởi cả The Matrix 4 lẫn John Wick 4, hai bộ phim được lên lịch phát hành gần sát nhau. Nhưng thực tế thì tất cả có thể chỉ là mơ tưởng hão huyền, vì The Matrix 4 lúc này vẫn chưa hoàn thành và John Wick 4 thậm chí còn chưa bắt đầu. May mắn thay, những người đứng đầu tỉnh táo trong đội ngũ thực hiện John Wick đã giải quyết vấn đề mà nhiều người trong cuộc đều nghĩ có thể sẽ là một thảm họa kinh tế. Thay vì phát hành hai bộ phim của Keanu liên tiếp nhau trong năm 2021, hãng phim đã thông báo về việc dời thời gian phát hành John Wick 4 sang năm 2022.
Nhưng mọi chuyện chưa kết thúc tại đây. Những người hâm hộ cuồng nhiệt của Keanu tiếp tục thổi bùng ngọn lửa tin đồn về Keanu; và giữa tình trạng bất ổn do đại dịch Covid-19, một số người theo thuyết âm mưu đã vẽ ra một trong những câu chuyện hấp dẫn và kỳ lạ về nam diễn viên.
Trong quá trình quay bị rút ngắn của The Matrix 4, nhiều bài báo được đăng tải kèm một số hình ảnh đã cho thấy Keanu đang mặc chiếc áo khoác đen dài và để tóc rất dài, một ngoại hình rất khác Neo. Điều này đã tạo ra một làn sóng các lời đồn đoán thái quá, nhưng không phải là không thể xảy ra. Trong đó, có suy đoán cho rằng nam diễn viên đang đóng vai John Wick theo một hình thức nào đó trong The Matrix 4, hoặc John Wick thật ra là Neo và suốt thời gian qua anh đã vô tình mắc kẹt trong một thế giới mô phỏng kiểu Matrix. Táo bạo nhất có lẽ là quan điểm cho rằng The Matrix 4 và John Wick 4 sẽ được ra mắt cùng ngày với một cốt truyện được lồng ghép vào nhau và có sự góp mặt của cả hai nhân vật trong mỗi bộ phim.
Dù có phần thú vị, nhưng những giả thuyết không tưởng kể trên đã được đính chính bởi đạo diễn Chad Stahelski của John Wick. Ông chia sẻ với Indiewire.com về câu chuyện thực tế đằng sau tác động của Covid-19 lên kế hoạch tương lai của Keanu: “The Matrix chỉ mới tiến hành được bốn tuần khi tất cả những điều này xảy ra nên Keanu phải hoàn thành cam kết của mình với The Matrix. Đó là một dự án quan trọng, và có lẽ đến cuối năm nay anh ấy mới có thể hoàn thành. Lúc đó mới đến lượt chúng tôi chuẩn bị cho John Wick. Vì vậy, không ai có thể biết trước ngày phát hành là vào lúc nào”.
Một vấn đề khác của Keanu trong khoảng thời gian bị gián đoạn này là tương lai của John Wick, loạt phim không hề có dấu hiệu cho thấy là đang bị suy giảm sức hút. Khi được hỏi về chuyện anh muốn tiếp tục làm một sát thủ có thể ra tay giết hết mọi kẻ xấu mình thấy trong bao lâu, Keanu có vẻ hứng thú nhưng vẫn tỏ ra khá thận trọng. Anh nói với trang Cinemablend.com: “Những bộ phim về John Wick luôn mang lại nhiều niềm vui cho tôi. Và miễn là chúng còn vui và những câu chuyện còn thú vị, tôi sẽ tiếp tục làm”. Trong cuộc trò chuyện với tạp chí GQ, anh cũng ghi nhận yếu tố lợi nhuận của loạt phim: “Tôi sẽ tiếp tục thực hiện những bộ phim này nếu khán giả còn có nhu cầu. Miễn là đôi chân của tôi còn chưa mỏi và khán giả còn muốn tôi đi tiếp”.
Đạo diễn Stahelski đã cho biết trong cuộc trò chuyện với Collider.com rằng việc Keanu có muốn thực hiện John Wick 4 hay không từng là một câu hỏi khó có câu trả lời.
“Keanu nói rằng anh ấy chỉ tham gia loạt phim này đến phần ba thôi. Khi hoàn thành phần ba, Keanu và tôi đã nói với nhau: ‘Được rồi, đã đến lúc phải chuyển sang một bộ phim khác. Hãy bắt đầu làm một bộ phim hài lãng mạn hoặc một cái gì đó. Chúng ta sẽ làm được’. Sau đó, chúng tôi đi cùng nhau trong chuyến quảng bá phim ở Nhật và Keanu nói: ‘Tôi nghĩ là tôi còn đóng được thêm một phần nữa. Thế là chúng tôi đã nói: ‘Được thôi, chúng ta sẽ bắt đầu lập kế hoạch’”.
Không lâu sau đó, vào ngày 20 tháng Năm năm 2019, hãng Lionsgate tuyên bố họ đã chuẩn bị sẵn sàng để thực hiện John Wick 4. Mặc dù vậy, do ảnh hưởng của dịch Covid-19 nên đến tận ngày 28 tháng Sáu năm 2021, bộ phim mới chính thức bước vào quá trình sản xuất. Theo tạp chí Variety, tất cả các phần John Wick trước đây đều có thời gian sản xuất kéo dài trên một năm, và John Wick 4 sẽ là phần phim có lịch trình sản xuất ngắn nhắt. Ngày 23 tháng Mười năm 2021, bộ phim chính thức đóng máy và gấp rút chuyển sang giai đoạn hậu kỳ để kịp ra mắt vào ngày 27 tháng Năm năm 2022.
Trong thời gian thực hiện John Wick 4, chỉ vài ngày sau khi mọi người biết về việc Keanu Reeves tặng đồng hồ Rolex cho đội diễn viên đóng thế, một hành động tử tế khác của nam diễn viên này đã được ghi nhận qua ống kính máy quay tại phim trường.
Trong video, người ta thấy nam diễn viên năm mươi bảy tuổi trong trang phục John Wick đang giúp đoàn làm phim mang vác thiết bị qua một đoạn dốc. Anh xách một va-li rất to bên tay phải, còn tay trái thì xách một túi đồ khác trong khi trên lưng là một chiếc túi đen cũng to không kém. Khi có nhân viên chạy đến đề nghị được xách bớt chiếc va-li, anh đã mỉm cười từ chối và tiếp tục xách đồ hết quãng đường còn lại.
Đó không phải là lần đầu tiên người ta thấy Keanu hỗ trợ các nhân viên trong đoàn làm phim. Trước đó đã có video cho thấy anh vừa xách một túi thiết bị vừa cầm một chiếc áo phao màu cam to tướng khi đang đi trên phim trường. Keanu Reeves có tiếng là nam diễn viên thân thiện và đối xử rất tử tế với mọi người xung quanh.
Keanu - Anh thật sự là ai?

Đến năm 2020, Keanu vẫn là một bí ẩn được bao bọc trong một câu hỏi hóc búa, là một khối Rubik mà người ta không thể phá giải ngay lập tức. Một số người nghĩ họ biết rõ về anh. Số khác thừa nhận dù rất quan tâm nhưng họ chẳng biết gì về anh cả.
Và Keanu cũng chẳng giúp ích được gì trong chuyện đó, bởi vì anh không thường nói về mình.
Anh được nhắc đến ở mọi lúc mọi nơi. Keanu có thể khó đoán, mâu thuẫn và thường có các suy nghĩ khác thường mà không ai khác hiểu được trừ bản thân anh. Keanu chỉ đơn giản là Keanu. Rất khó biết được anh quan tâm điều gì. Keanu có thể được nhìn nhận như một người đàn ông có tâm hồn ngây thơ như trẻ con, có lúc vô cùng tự tin nhưng cũng nhiều khi không chắc chắn. Đối với nhiều người, anh giống như tấm bảng vẽ tự xóa của trẻ con - cái có thể thể hiện nhiều ý tưởng, quan niệm và cảm giác về bản thân, nhưng lại nhanh thay đổi, thậm chí là thay đổi thường xuyên.
Bạn muốn tìm kiếm một Keanu sâu sắc và chu đáo ư? Trong lần Keanu tham gia chương trình The Late Show để quảng bá cho John Wick: Chapter 3, gần cuối buổi phỏng vấn, người dẫn chương trình Stephen Colbert đã hỏi Keanu nghĩ điều gì sẽ xảy ra sau khi ta chết. Reeves, lúc này đang vận bộ vest đen, trong vai một sát thủ quyết tâm bỏ lại quá khứ sau lưng để sống cuộc đời thanh đạm của một tu sĩ, đã khựng lại trong một khoảnh khắc rồi chậm rãi trả lời: “Tôi nghĩ những ai yêu thương ta sẽ nhớ đến ta”. Đó là một câu trả lời thật sâu sắc và đầy chiêm nghiệm, như một lời trách cứ nhẹ những thứ rỗng tuếch xuất hiện rất nhiều trên những chương trình truyền hình đêm khuya. Đoạn clip về câu trả lời đó của Keanu đã được retweet hơn một trăm ngàn lần.
Năm 2011, đoạn video quay lại cảnh Reeves đứng lên nhường chỗ cho một phụ nữ mang hành lý nặng trên tàu điện ngầm được đăng tải trên YouTube và đạt hiệu ứng vô cùng tích cực. Một người từng chứng kiến cảnh đó sau này đã chia sẻ về khoảnh khắc khi Keanu phát hiện mình bị quay phim: “Anh ấy lịch sự và nhã nhặn. Anh bình tĩnh, mỉm cười vui vẻ và còn hơi bối rối nữa”.
Bên trong Keanu dường như có một chiếc la bàn hướng anh đến việc mạo hiểm, chấp nhận rủi ro. Bạn có thể thấy điều đó trong cuộc sống cá nhân của Keanu qua sự hiện diện của những chiếc mô tô phân khối lớn, cũng như thái độ và gu ăn mặc khác thường của anh. Suốt hơn ba mươi năm sự nghiệp, anh thường xuyên có các tác phẩm bom tấn xen kẽ những quả bom xịt khó hiểu, kỳ quặc và thất bại hoàn toàn về mặt thương mại. Và mỗi khi có một dự án thất bại như thế, anh đơn giản là nhún vai một cái và chuyển sang dự án kế tiếp.
Bạn đã hiểu Keanu rồi chứ? Nếu không thì cũng đừng lo lắng. Bởi vì nếu cảm thấy Keanu khó hiểu thì bạn không hề đơn độc. Keanu hiếm khi tranh luận với đánh giá của một người nào đó về anh. Anh sẽ chỉ xem xét nó, thay đổi cho phù hợp hoặc gạt bỏ đánh giá đó sang một bên. Đó đơn giản là cách anh vận hành.
Trong thời gian gần đây, Keanu hầu như luôn được nhắc tới trên internet, và mọi hoạt động của anh đều được đăng trên các trang web cũng như nhiều phương tiện truyền thông khác. Điều này có thể đã khiến Keanu có hai cảm nhận trái ngược nhau. Anh cảm thấy biết ơn vì mọi người đã dành sự quan tâm cho anh, nhưng đôi khi anh cũng cảm thấy khó chịu vì bị quan tâm quá mức . “Tôi coi trọng sự riêng tư. Vì vậy tôi không cảm thấy vui khi đời tư của mình bị chú ý quá mức”, anh nói với tạp chí Guardian.
Những cái chất rất riêng của Keanu vẫn tiếp tục thách thức các khuôn mẫu của Hollywood. Anh là một người tốt bụng, khiêm tốn và luôn nỗ lực thoát khỏi cạm bẫy của sự nổi tiếng. Vị thế sao hạng A của anh là không thể phủ nhận. Nhưng thay vì tự cao, đam mê vật chất và kiêu căng như nhiều ngôi sao điện ảnh khác, Keanu lại cho chúng ta thấy một con người vô cùng lịch lãm, dễ tiếp cận, dễ bắt chuyện, luôn cư xử đúng mực, như thể anh chỉ là một người bình thường đang khoác chiếc áo của người nổi tiếng. Anh từng khẳng định rõ trong cuộc trò chuyện với Zap2It.com: “Tôi không muốn mọi người xem tôi là một ngôi sao”.
Những người tôn thờ mọi thứ liên quan đến Keanu cũng có thể nghĩ về anh như một người bình thường. Keanu dường như cũng từng trải qua những gì mà chúng ta đã gặp phải trong đời. Anh đã yêu. Anh đã mất mát. Anh đã hạnh phúc và buồn bã. Anh đã chiến thắng ở một số khía cạnh của cuộc sống và thất bại trước những khía cạnh khác. Nếu không đạt được thành công lớn ở Hollywood, có thể anh đã trở thành một người bình thường nào đó, một nhân viên công sở làm việc từ chín giờ sáng đến năm giờ chiều, sống ở vùng ngoại ô và luôn trễ hạn thanh toán các hóa đơn. Anh có thể là bạn hoặc là tôi. Với Keanu, không gì là không thể xảy ra.
Nói tóm lại, Keanu vẫn là một người bình thường, dù cảm giác anh mang tới cho người khác là vừa cực kỳ phàm tục vừa vĩ đại, và anh đang trải qua một cuộc sống siêu thực, thanh khiết. Anh vừa cuốn hút mọi người vừa khiến họ phát điên, vừa là mọi thứ vừa không là gì cả.
Chính những đặc điểm này đã khiến Keanu có nhiều người hâm mộ và người theo dõi trên tất cả các phương tiện truyền thông. Thái độ cực ngầu và khó hiểu của Keanu đã biến anh thành nhân vật được yêu thích của nhiều thế hệ, từ 8x, 9x, Gen X, Y, Z đến cả thế hệ hippie của những năm 1960. Tất cả đều nhìn ra được gì đó từ thái độ của anh và đem lòng ngưỡng mộ vì một lý do nào đó, đó có thể là thái độ chống đối hoặc cách mà anh thể hiện bản thân.
Trong một bài phỏng vấn được đăng trên tạp chí People, khi được thông báo rằng anh được bình chọn là “Bạn trai lý tưởng nhất trên internet”, Keanu đã thật sự kinh ngạc. Anh hỏi lại với vẻ mặt ngờ nghệch, như cái cách mà anh vẫn thường phản ứng trước đây: “Tôi có danh hiệu là gì cơ? Danh hiệu đó thật là kỳ quặc. Nhưng được bình chọn như vậy cũng vui”.
Chính những lời tán dương kiểu đó đã làm lu mờ tài năng thật sự của Keanu. Xác định Keanu thật sự là một diễn viên giỏi như thế nào không còn là việc được thực hiện dựa trên những tiêu chuẩn rõ ràng. Ngay cả những người ủng hộ trung thành cũng từng có suy nghĩ rằng Keanu là một người đơn điệu, người về cơ bản đã đóng vai chính mình trong mọi thứ anh từng thực hiện. Cũng có nhiều người đã xem sự khắc kỷ mà anh thể hiện trên màn ảnh như dấu hiệu cho thấy một thiên tài thật sự. Dù thế nào đi nữa, có một điều chắc chắn: Keanu dường như luôn rất phù hợp với bất cứ điều gì anh làm.
Không ai biết có bao nhiêu trong số những đặc điểm này cuối cùng sẽ khắc họa được con người của Keanu, hay chúng sẽ chỉ kết hợp lại thành một bức tranh ghép siêu thực về những gì mà mọi người mong muốn hoặc hy vọng Keanu sẽ trở thành. Từ năm 2021 trở về sau, có thể bức tranh đó sẽ trở nên rõ ràng hơn, nhưng cũng có thể là nó sẽ mờ đi đôi chút. Chỉ có một điều chắc chắn duy nhất: Keanu sẽ tiếp tục ở bên chúng ta với một tính cách ngày càng được phát triển về chiều sâu và sẽ không bao giờ trở nên nhàm chán. Reeves cho chúng ta cái cảm giác mọi thứ sẽ luôn ổn nếu thỉnh thoảng bạn dừng lại, không tham gia vào bất cứ điều gì, cách xa thế giới một chút, như cách anh ấy đã làm.
Hãy luôn sẵn sàng chào đón những chuyện bất ngờ. Keanu sẽ luôn khiến thế giới phải đoán già đoán non. Bởi vì đó đơn giản là kiểu của anh.
Lời kết
NGÀY 2 THÁNG SÁU NĂM 2020.
Giữa bối cảnh khó khăn của đại dịch Covid-19, trường Trung học San Dimas đã cố gắng mang đến trải nghiệm tốt nhất cho các học sinh cuối cấp trong buổi lễ tốt nghiệp. Việc không thể tập trung đông người do Covid-19 đã ảnh hưởng đến các hoạt động truyền thống của trường, cũng như đến buổi lễ tốt nghiệp của học sinh cuối cấp. Vì thế, nhà trường đã tổ chức một buổi lễ tốt nghiệp ảo qua mạng cho những người trẻ sắp mạo hiểm bước vào một tương lai không chắc chắn này.
Ngay trước khi tên của các học sinh lớp mười hai sắp tốt nghiệp được xướng lên, hình ảnh trên màn hình máy tính bất ngờ bị rung và nhòe đi. Keanu Reeves và Alex Winter bất ngờ xuất hiện trên màn hình và nở nụ cười rất tươi theo phong cách của Bill và Ted. Trường Trung học San Dimas vốn là một điểm nhấn quan trọng trong cốt truyện của Bill & Ted. Như một lời cảm ơn đầy bất ngờ, Keanu và Alex đã quyết định sẽ để lại một dấu ấn thú vị bằng cách xuất hiện trong buổi lễ ảo và trao cho lứa học sinh sắp ra trường một lời chúc tốt nghiệp mà chúng sẽ không bao giờ quên.
Trong một thông điệp ngắn gọn gửi đến các học sinh, Alex chia sẻ: “Chúng tôi biết rằng thời điểm hiện tại rất khó khăn, vì thế mà bạn phải thực hiện buổi lễ tốt nghiệp ảo này. Chúng tôi muốn chúc bạn những điều may mắn nhất trong tương lai. Và chúng tôi muốn nói với các bạn rằng hãy luôn đối xử với nhau thật tốt”.
Về phần mình, Keanu đã đưa ra lời thúc giục ngắn gọn giống nhân vật Ted của mình: “Nhập tiệc nào!”.
Keanu và sự nghiệp điện ảnh
NHỮNG PHIM KEANU ĐÃ THAM GIA
Dưới đây là danh sách tất cả các bộ phim mà Keanu Reeves từng tham gia cho đến thời điểm hiện tại. Danh sách này bao gồm các dự án mà anh đã tham gia trong vai chính, phụ, vai diễn khách mời và cả dự án lồng tiếng... tổng cộng có bảy mươi hai tựa phim, từ những thành công đáng nhớ đến những cái tên mờ nhạt. Danh sách này cũng bao gồm cả tựa phim bom tấn được dự kiến phát hành vào năm 2022. Mời bạn cùng xem qua.
2022: John Wick 4
2021: The Matrix 4
2020:
- Bill & Ted Face The Music
- The SpongeBob Movie: Sponge on the Run (SpongeBob đào tẩu)
2019:
- Between Two Ferns: The Movie (Giữa hai cây dương xỉ)
- Toy Story 4
- Always Be My Maybe.
- John Wick: Chapter 3 - Parabellum
2018:
- Replicas
- Destination Wedding
- Siberia
2017:
- SPF-18 (tạm dịch: Nắng hè)
- A Happening of Monumental Proportions (tạm dịch: Các tỷ lệ tượng trưng)
- John Wick: Chapter 2
- To The Bone (Da bọc xương)
2016:
- The Whole Truth
- The Bad Batch
- The Neon Demon
- Exposed
2015:
- Mifune: The Last Samurai (tạm dịch: Mifune - Samurai cuối cùng)
- Deep Web (Mạng ngầm)
- Knock Knock
2014: John Wick
2013:
- 47 Ronin
- Man of Tai Chi
2012:
- Generation Um…
- Side by Side
2010: Henry’s Crime
2009: The Private Lives of Pippa Lee (Cuộc sống riêng tư của Pippa Lee)
2008:
- The Day The Earth Stood Still
- Street Kings
2006:
- The Great Warming
- The Lake House
- A Scanner Darkly
2005:
- Ellie Parker
- Thumbsucker
- Constantine
2003:
- Something’s Gotta Give
- The Matrix: Revolutions
- The Matrix: Reloaded
2001:
- Hardball (tạm dịch: Bóng chày)
- Sweet November
2000:
- The Replacements
- The Gift
1999:
- The Matrix
- Me and Will (tạm dịch: Tôi và Will)
1997:
- The Devil’s Advocate
- The Last Time I Committed Suicide (Lần cuối cùng tôi tự tử)
1996:
- Feeling Minnesota
- Chain Reaction
1995:
- A Walk in the Clouds
- Johnny Mnemonic
1994: Speed
1993:
- Little Buddha
- Freaked
- Even Cowgirls Get The Blues
- Much Ado About Nothing
1992: Bram Stoker’s Dracula
1991:
- My Own Private Idaho
- Bill & Ted’s Bogus Journey (tạm dịch: Chuyến đi không có thật của Bill và Ted)
- Point Break
1990:
- Tune In Tomorrow
- I Love You To Death
1989:
- Parenthood
- Bill & Ted’s Excellent Adventure
1988:
- Dangerous Liaisons
- The Prince of Pennsylvania
- Permanent Record
- The Night Before
1986:
- River’s Edge
- Flying
- Youngblood
1985: One Step Away
NHỮNG PHIM KEANU ĐÃ KHÔNG THAM GIA
Keanu Reeves đã tham gia rất nhiều bộ phim lớn, và thật khó để tin rằng anh từng không tham gia hàng chục bộ phim nổi tiếng chỉ vì cảm thấy không phù hợp hoặc không có cùng tiếng nói với các nhà làm phim trong quá trình thử vai. Không theo bất kỳ thứ tự cụ thể nào, sau đây là những bộ phim mà Keanu không tham gia.
Platoon: Keanu đang ở trong một giai đoạn mà anh không muốn dung túng hay cổ súy cho hành vi bạo lực trong phim của mình. Đó là lý do đã khiến anh nói lời từ chối khi đạo diễn Oliver Stone gọi điện và ngỏ ý mời anh đóng vai chính trong bộ phim kinh phí lớn về chiến tranh Việt Nam này. Vai diễn này về sau thuộc về Charlie Sheen.
Watchmen (Người hùng báo thù): Keanu hơi khó hiểu và mơ hồ khi nói “Mọi chuyện không thành” như một lý do để từ chối vai Tiến sĩ Manhattan. Vai này cuối cùng thuộc về Billy Crudup.
Wolverine (Người sói Wolverine): Keanu thật sự muốn có được vai diễn này và anh gần như đã có một cơ hội khi nam diễn viên ban đầu là Dougray Scott từ bỏ dự án. Tuy nhiên, Hugh Jackman đã xuất hiện vào phút cuối và giành lấy vai diễn này.
Fair Game (Trò chơi sòng phẳng): Keanu đã cho thấy anh có giác quan tốt khi từ chối cơ hội đóng chung với Cindy Crawford trong bộ phim kinh dị lãng mạn này. Nói một cách ngắn gọn,Fair Game là một quả bom xịt và sự nghiệp của Keanu đã được bảo toàn.
Speed Racer (Tay đua tốc độ): Ngay cả cơ hội được tái ngộ với các đạo diễn của The Matrix là anh em nhà Wachowski cũng không đủ để khiến Keanu đồng ý đóng vai Racer X trong bộ phim này.
Bowfinger (tạm dịch: Bộ phim bí mật): Vai Kit Reeves về cơ bản đã được trao đến tận tay Keanu bởi ngôi sao và cũng là biên kịch của bộ phim Steve Martin. Tuy nhiên, Keanu đã trở thành nạn nhân của quyền lực và chính trị ở Hollywood khi nhà sản xuất Brian Grazer quyết định giao vai diễn cho Eddie Murphy sau khi đọc kịch bản.
Eternals (Chủng tộc bất tử): Keanu nghĩ rằng sẽ rất tuyệt nếu được đóng chung một bộ phim với nữ diễn viên Angelina Jolie. Nhưng anh quá bận rộn và không thể sắp lịch phù hợp để tham gia bộ phim này. Thật đáng tiếc cho anh.
The Fly II: Hãng phim muốn có Keanu cho phần tiếp theo này của loạt phim The Fly. Nhưng Keanu không thích kịch bản. Và câu chuyện kết thúc ở đây.
Tropic Thunder (Sấm nhiệt đới): Vai Tugg Speedman đã nằm trong tay Keanu, cho đến khi đạo diễn Ben Stiller quyết định anh muốn kiêm luôn vai diễn này.
Captain Marvel (Đại úy Marvel): Cơ hội đóng vai người cố vấn Yon Rogg trong Captain Marvel đã được bày sẵn trước mắt anh. Trở ngại duy nhất là phần ba của loạt phim John Wick.
Spider-man: Far From Home (Người Nhện xa nhà): Đó là một sự kiện diễn ra gần như hằng năm, khi Marvel tìm diễn viên cho một bộ phim khác và họ lập tức đến gõ cửa nhà Keanu. Lần này cũng không khác gì so với những lần trước. Marvel đưa ra lời đề nghị. Và Keanu từ chối.
The Object of My Affection (Bạn chung giường): Đôi khi Keanu chỉ đơn giản là đổi ý. Và anh đã làm vậy đối với vai chính trong bộ phim này. Ngay cả khi được đóng cùng với Uma Thurman, Keanu cuối cùng vẫn quyết định từ chối.
Speed 2: Cruise Control: Hiếm có ai chọc tức nhiều người trong làng điện ảnh hơn Keanu khi anh từ chối bộ phim này. Anh không thích kịch bản và coi việc thực hiện bộ phim như dấu chấm hết cho sự nghiệp của mình. Anh đã từ chối những khoản tiền lớn để duy trình sự chính trực của bản thân.
The Lord of the Rings: The Fellowship of the Ring (Chúa tể những chiếc nhẫn: Hiệp hội nhẫn thần): Keanu khao khát được vào vai Aragon. Đáng tiếc cho Keanu, những người có quyền quyết định lại cho rằng Viggo Mortensen là lựa chọn tốt hơn.
Heat: Keanu đã từ chối mức thù lao cao và vai chính trong phim này để chuyển sang hoạt động trong một thời gian ngắn với vở kịch Hamlet của một nhà hát ở Canada. Lúc này Keanu thích thơ ca hơn, nên lựa chọn của anh là hoàn toàn hợp lý.
Chicago (tạm dịch: Thành phố Chicago): Đạo diễn Rob Marshall muốn mời Keanu vào vai Amos Hart. Về sau John C. Reilly đã nhận vai này.
Cutthroat Island (Đảo tàn sát): Keanu đã thử vai William trong bộ phim này, nhưng cuối cùng anh đã thất bại trước Matthew Modine.
Enchanted (Chuyện thần tiên ở New York): Keanu đã có trong tay một vai diễn trong phim này nhưng cuối cùng anh đã từ chối. Liệu bạn có nhớ Enchanted là bộ phim nào không?
Shooter (Xạ thủ): Keanu đã bị mắc kẹt với dự án này. Anh nhận vai khi quá trình sản xuất đang ở trạng thái lấp lửng. Khi dự án được khởi động lại, Keanu đã chuyển sang những bộ phim khác.
Stompanato: Một dự án ít người biết đến mà trong đó, Keanu được chọn vào vai người tình của Lana Turner. Bộ phim chưa bao giờ được thực hiện.
Keanu Reeves trong trái tim mọi người
Keanu là người lương thiện nhất trên đời. Hãy bình chọn để anh ấy trở thành nhân vật của năm! Anh ấy đã âm thầm quyên góp hàng triệu đô-la cho các bệnh viện nhi, cho nhiều tổ chức thiện nguyện khác cũng như làm những điều tuyệt vời cho mọi người trong cuộc sống hằng ngày mà không hề đòi hỏi bất kỳ sự báo đáp nào.”
- Bình luận của người hâm mộ trong một chiến dịch trên trang Change.org nhằm bình chọn Keanu Reeves là nhân vật được yêu thích nhất của năm 2019

“Keanu Reeves rất giỏi đóng vai kẻ độc hành. Có lẽ đó là vì anh ấy chính là người hướng nội nhất Hollywood.”
- Lev Grossman, phóng viên của Thời báo Times,
tác giả loạt tiểu thuyết ăn khách The Magicians
“Point Break là một trong những phim hành động mạo hiểm gay cấn nhất. Đó cũng là phim tạo nên danh tiếng ngôi sao hành động cho Reeves, một hình tượng gắn liền với anh ấy suốt ba mươi năm sau đó. Reeves đã kết hợp dáng vẻ nghênh ngang của một thanh niên California với nét thô ráp của một điệp viên FBI. Anh ấy cuốn hút, bí ẩn và cực kỳ quyến rũ trên tấm ván lướt sóng. Đó chính là Keanu mà chúng ta luôn biết - một diễn viên luôn nắm bắt trọn vẹn từng vai diễn, mở rộng và pha trộn các hình mẫu nhân vật theo những cách vô cùng thông minh và sáng tạo trong suốt sự nghiệp diễn xuất của mình.”
- Phóng viên Matt Miller
“PETA đã trực tiếp cảm nhận sự tử tế của Keanu Reeves khi anh đóng góp bài hát của nhóm Dogstar cho một video tuyên truyền thuộc chiến dịch của PETA vào những năm 1990, nhằm kêu gọi sinh viên không mổ xẻ xác động vật trên lớp. Chúng tôi luôn ngưỡng mộ tấm lòng của anh.”
- Lisa Lange, Phó chủ tịch PETA
“Một người bạn của tôi là nhân viên dàn dựng tại phim trường The Matrix, không phải là chuyên viên thiết kế mà chỉ là nhân viên dàn dựng. Bằng cách nào đó Keanu đã nghe kể về hoàn cảnh khó khăn của bạn tôi và vào dịp Giáng sinh năm đó, Keanu đã gửi hai mươi ngàn đô-la tiền thưởng cho cậu ấy. Theo lời của bạn tôi thì Keanu là người duy nhất trong đoàn phim thật sự quan tâm và ghi nhớ tên của mọi thành viên trong đoàn. Anh chào hỏi và trò chuyện với mọi người, thật sự tôn trọng họ như đồng nghiệp của mình. Ai cũng nói anh ấy chính là người tử tế nhất Hollywood.”
- Chia sẻ của một người hâm mộ trên diễn đàn Reddit
Tác giả
MARC SHAPIRO là cây bút chuyên viết về tiểu sử của các nghệ sĩ nổi tiếng. Ông hiện sở hữu khối lượng tác phẩm đồ sộ với hơn sáu mươi quyển tiểu sử, hai mươi bốn quyển truyện tranh, nhiều truyện ngắn và thơ. Ông từng có nhiều tựa sách nổi bật được tờ New York Times bình chọn là sách bán chạy suốt nhiều tuần liền.

Cha mẹ của Keanu trong ngày cưới năm 1963

Keanu thuở nhỏ và mẹ

Keanu và cha năm 1965

Keanu cùng mẹ và em gái

Keanu và em gái

Keanu giữ vị trí thủ môn trong đội khúc côn cầu của trường trung học vào năm lớp 12

Keanu trong video quảng cáo Coca Cola năm 1983
Hình chụp từ màn hình

Keanu vào vai Mercutio trong vở Romeo và Juliet năm 1983

Keanu Reeves năm 1984
Hình từ Shooting Star/Sipa USA/East News

Keanu trong một cảnh phim River’s Edge năm 1986

Keanu trong phim Youngblood

Keanu Reeves năm 1989

Keanu [phải] và Alex Winter trong phim Bill & Ted’s Excellent Adventure năm 1989

Keanu Reeves rất yêu thích xe mô-tô
Hình chụp vào khoảng năm 1989-1990

Keanu và vết sẹo dài trên bụng sau một vụ tai nạn

Keanu và Phoenix trên chiếc Norton Commando 1974 của Keanu trong phim My Own Private Idaho năm 1991

Keanu trong một cảnh phim Point Break năm 1991

Keanu trong Bill & Ted’s Bogus Journey năm 1991

Keanu chơi guitar bass năm 1992

Nhóm Dogstar chơi nhạc trong ga-ra nhà Keanu năm 1992

Keanu trên trường quay Little Buddha năm 1993

Tạo hình khác lạ của Keanu trong phim Little Buddha năm 1993

Keanu và đạo diễn Bernardo Bertolucci tại buổi chiếu phim gây quỹ từ thiện của bộ phim Little Budha năm 1993

Keanu gặp gỡ người hâm mộ bên ngoài Nhà hát Manitoba (Canada) nơi anh diễn vai Hamlet, tháng 12.1994
Hình do Marc Gallant chụp

Keanu cùng Sandra Bullock và đạo diễn Jan de Bont trên phim trường Speed

Keanu Reeves và Sandra Bullock trong phim Speed
Hình từ Twentieth Century Fox

Keanu diễn vai Hamlet tại Nhà hát Manitoba năm 1995
Hình do Bruce Monk chụp

Keanu trong nhóm Dogstar năm 1998

Keanu đồng hành cùng PETA lên tiếng vì phúc lợi động vật

Keanu chơi guitar bass trong nhóm Dogstar tại Hawaii năm 1998

Keanu trong màu áo của đội khúc côn cầu Maple Leafs
Hình từ Siemoneit trên Getty Images

Keanu và Bret trong nhóm Dogstar
Hình do người hâm mộ chụp

Keanu Reeves và Jennifer Syme tại Los Angeles ngày 10-11-1998
Hình từ ABACA

Keanu Reeves và Jennifer Syme

Keanu Reeves và Jennifer Syme năm 1999. Lúc này Syme đang mang thai

Keanu đeo nẹp cổ đi trên đường phố Luân Đôn năm 1999. Anh bị chấn thương trước khi quay bộ phim The Matrix

Keanu đeo nẹp cổ trong buổi huấn luyện cho phim The Matrix

Mặc dù mắc chứng khó đọc nhưng Keanu rất thích đọc sách
Hình ảnh Keanu vừa đi vừa đọc sách ở Los Angeles

Keanu tại tang lễ của Jennifer Syme năm 2001 Hình từ News Limited

Keanu mừng sinh nhật lần thứ 46 một mình bên chiếc bánh cupcake
Hình ảnh do người hâm mộ chụp được

Keanu và bệnh nhi 2 tuổi Ethan Klamm tại Bệnh viện Nhi Miller ngày 15-4-2010. Ethan mắc chứng rối loạn đông máu

Keanu trong phim Constantine năm 2005
Hình từ Warner Bros

Tạo hình của Keanu trong loạt phim John Wick
Hình từ Lionsgate

Keanu [giữa] cùng Jim Klock [trái] và David Decatur chụp tại phim trường John Wick 3
Hình từ Jim Klock

Keanu và Alexandra trên thảm đỏ Bảo tàng Nghệ thuật Los Angeles

Keanu giúp thu dọn thiết bị tại trường quay John Wick 4
Hình từ KCS Presse/MEGA